Bởi vì Từ lão thái quân nhận A Ngư là tức phụ nên nhóm người Dung Hoa trưởng công chúa có hoài nghi thân phận A Ngư thì bây giờ cũng chỉ có thể kìm nén trong lòng."Được rồi, thê tử của con đang có thai, lão Ngũ mau đỡ nàng về nghỉ ngơi trước, đều là người một nhà, sau này có thời gian thì làm quen."Nhận người thân xong, Từ lão thái quân lập tức nói với vẻ quan tâm.Từ Tiềm cũng không khách sáo, hắn đích thân phủ thêm áo choàng cho A Ngư, sau đó gật đầu chào mấy vị huynh trưởng và tẩu tử rồi đỡ A Ngư đi ra ngoài.Đôi phu thê đi ra ngoài, Từ lão thái quân lệnh Phương ma ma dẫn mấy đứa chắt trai ra ngoài xem tuyết.Bọn nhỏ đi rồi, Từ lão thái quân mới đẩy gọng kính Tây Dương trên sống mũi lên, ánh mắt đảo qua từng người thân trong nhà, sau đó nhìn chằm Dung Hoa trưởng công chúa và Nam Khang quận chúa và nói: "Ta biết các con đang suy nghĩ chuyện gì nhưng ta nói cho các con biết, người chết không thể sống lại, hai người bọn họ chỉ có gương mặt tương tự nhau mà thôi, ai dám nói bậy nói bạn ở sau lưng, hủy hoại sự yên bình trong phủ của chúng ta, đừng trách ta sử dụng gia pháp."Tất cả mọi người cúi đầu và "dạ".Từ lão thái quân khoát tay ý bảo mọi người giải tán.Cửa lớn vừa mở ra, bọn nhỏ trong viện tự chạy tới phụ mẫu nhà mình.Nhắc tới cũng thấy lạ, dương khí ở phủ Trấn Quốc Công rất thịnh, sáu người huynh đệ Từ Khác đều sinh nhi tử.Từ Khác thành thân trễ nhất, nhóm huynh đệ từ Từ Thận cho tới Từ Ngũ đều có hai ba hài tử, riêng hắn ta và Nam Khang quận chúa chỉ mới sinh được một nhi tử, đứng thứ 12.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Năm nay tiểu Thập Nhị hai tuổi, mặc một bộ y phục gấm đỏ, bé không được nhũ mẫu ôm mà tự mình lắc lư đi về phía Từ Khác, Nam Khang quận chúa cũng đi tới.Tiểu Thập Nhị càng lúc càng giống Từ Khác, nếu là bình thường thì Từ Khác đã vừa cười vừa ôm nhi tử vào lòng từ sớm.Nhưng hiện tại, trong đầu Từ Khác ngập tràn bóng dáng của ngũ thẩm trẻ tuổi kia.Lần đầu tiên, Từ Khác cho rằng đó thật sự là A Ngư, lúc phát hiện Ngũ Thẩm và A Ngư không giống nhau, Từ Khác lập tức phủ định suy nghĩ của mình, nhưng mà sau khi đứng phía sau người nhà một lúc lâu, bỗng nhiên trong lòng Từ Khác nổi lên sự nghi ngờ.
Quả thật gương mặt hai người có thể giống nhau nhưng vì sao vị Ngũ thẩm này lại bằng buổi A Ngư?Nếu lần đầu tiên nàng ấy xuất giá là gả cho Ngũ thúc, dựa vào nhan sắc của nàng, tại sao lại chậm trễ tới hai mươi tuổi mới thành thân?Nếu nàng không phải lần đầu xuất giá vậy thân phận Ngũ thúc tôn quý như thế, sao lại sẵn lòng cưới một nữ tử đã từng gả một lần?Khiến Từ Khác không thể lý giải chính là tại sao Ngũ thúc lại cưới một nữ nhân có dung mạo tương tự A Ngư?Ngũ thúc xem trọng lễ nghĩa nhất, rõ ràng cùng tuổi với mấy đứa cháu nhưng trước mặt bọn họ lại ra oai trưởng bối, Ngũ thúc nghiêm túc, cứng ngắc như thế, nếu không có lý do đặc biệt chắc chắn sẽ không cưới một nữ nhân tương tự cháu dâu mình.Trừ phi Ngũ thẩm thật sự là A Ngư, Ngũ thúc cũng đã sớm có tình cảm với A Ngư!"Phụ thân, phụ thân!"Âm thanh lo lắng non nớt ngắt ngang suy nghĩ của Từ Khác, hắn cúi đầu, thấy tiểu Thập Nhị ôm chân hắn, gấp gáp muốn phụ thân bế mình.Từ Khác bế người lên theo bản năng.Sau đó, hắn nhìn Nam Khang quận chúa ở bên cạnh, nàng đang nhìn hắn bằng một ánh mắt phức tạp.Đột nhiên cả người Từ Khác lạnh như băng.Nếu Ngũ thẩm thật sự là A Ngư, vậy vừa rồi, nàng tận mắt thấy hắn sóng vai đứng cùng với người mưu hại nàng là Nam Khang quận chúa, vậy mà hai người còn sinh hài tử.Bỗng nhiên Từ Khác cảm giác trong lòng có một làn khói mù mịt.Hắn không thích Nam Khang quận chúa, một nữ tử độc như rắn rết hại chết nữ nhân hắn yêu, làm sao Từ Khác có thể yêu nàng? Là do mâu thân hạ dược trong trà của hắn, tinh thần Từ Khác không tỉnh táo mới xem Nam Khang quận chúa là A Ngư, ngày hôm sau tỉnh lại, phát hiện người nằm bên cạnh mình là Nam Khang quận chúa, Từ Khác hận không thể bóp ch3t nàng!Càng vớ vẩn hơn là sau này mẫu thân lại dùng cách này để bẫy hắn một lần nữa, Từ Khác phẫn nộ chất vấn mẫu thân rốt cuộc là bà muốn gì, mẫu thân cũng tức giận nói thẳng với hắn, khi nào Nam Khang quận chúa sinh nhi tử thì bà mới không can thiệp vào tự do của hắn.Vì thế, Từ Khác cho Nam Khang quận chúa một đứa bé.Sau này, lúc Nam Khang quận chúa sinh tiểu Thập Nhị bị khó sinh, Từ Khác đứng bên ngoài, chính tai nghe thấy bà mụ run rẩy nói Quận chúa sắp không xong, chính tai nghe mẫu thân khóc lóc cầu Bồ Tát phù hộ, hắn cũng tận mắt chứng kiến bọn nha hoàn bưng từng chậu máu loãng ra ngoài.
Rốt cuộc Nam Khang quận chúa cũng chuyển nguy thành an, lúc Nam Khang quận chúa khóc lóc nói không mong hắn tha thứ chỉ cầu hắn đổi xử tử tế với nhi tử vô tội của nàng, Từ khác mềm lòng rồi.Bất luận như thế nào, tiểu Thập Nhị là nhi tử ruột của hắn.Từ Khác quyết định làm người phụ thân tốt.Hắn vẫn không thích Nam Khang quận chúa như trước nhưng vì không để nhi tử chịu ảnh hưởng từ bọn họ nên Từ Khác giả dạng thành bộ dạng phu thê hòa thuận với Nam Khang quận chúa.Từ Khác cho rằng cuộc đời của mình cứ như vậy, nhưng mà người giống y hệt A Ngư trở về.Từ Khác kinh hồn bạt vía, không có sức lực tiếp tục ngụy trang nữa.Tuyết trắng tung bay, Từ Tiềm đỡ A Ngư đi về hướng Xuân Hoa Đường.A Ngư đã từng ở phủ Trấn Quốc Công hơn ba năm nhưng chưa từng đặt chân đến Xuân Hoa Đường của Từ TIềm.Nhìn bảng hiệu ngay cửa viện, A Ngư cảm thấy cực kỳ xa lạ.Phủ Tham tướng ở thành Phượng Dương giống như nhà của nàng và Từ Tiềm.Bây giờ nàng có thể đối mặt với mọi người trong phủ Trấn Quốc Công nhưng trong lòng A Ngư không hề muốn về đây, không muốn cùng những người đó giao tiếp mỗi ngày."Đi thôi, ở bên đó một thời gian trước, sang năm sau chúng ta chuyển ra ngoài."Từ Tiềm nói bên tai nàng.Ngoại trừ mẫu thân, Từ Tiềm hoàn toàn không có tình cảm sâu đậm gì với phủ Trấn Quốc Công, các huynh trưởng và hắn không thân thiết lắm, nhóm chất tử đều là vãn bối mà tất cả đã thành gia lập thất, Từ Tiềm bị kẹp ở giữa, hắn luôn cảm thấy mình không hợp với mọi người trong phủ Trấn Quốc Công.Tâm trạng A Ngư đương nhiên phải quan trọng hơn người ngoài, trước khi hồi kinh, Từ Tiềm đã dặn Ngô Tùy việc đầu tiên khi về là mua một tòa nhà, chỉ đợi năm sau là hai người sẽ di chuyển.A Ngư lo lắng Từ lão thái quân sẽ không nỡ, Lão thái quân thiên vị con út, Kinh Thành ai mà không biết?Từ Tiềm cười nói: "Mẫu thân không đa sầu đa cảm như nàng nghĩ, cuộc sống của ta với nàng tốt, quan trọng hơn việc chúng ta cứ trông coi bên