Từ lão thái quân đã không đến dự yến tiệc trong cung vài năm rồi.Lúc này không đi không được, nhi tử của bà cầu xin bà đi, nói gì mà tất cả nữ quyến đều ở bên phía Tĩnh phi, hắn không thể nhìn thấy nàng, Kim Xoa, Kim Xuyến đều là nha hoàn, có nhiều chỗ các nàng không vào được, nhi tử lo lắng cho A Ngư, thỉnh cầu mẫu thân chăm sóc tiểu thê tử giúp hắn.Nhi tử đã mở miệng, sao Từ lão thái quân có thể từ chối được? Lại nói, trong bụng A Ngư có mang thai tôn tử hoặc tôn nữ của bà, Từ lão thái quân còn coi trọng cái thai của A Ngư hơn cả nhi tử.Vì vậy, A Ngư đã đi theo Từ lão thái quân tiến cung.Từ lão thái quân là cô mẫu của Kiến Nguyên Đế, Tĩnh phi nhìn thấy Từ lão thái quân cũng phải hành lễ như vãn bối, vô cùng kính trong mà thỉnh Từ lão thái quân đến ngồi ở chủ vị, còn sắp xếp một cái ghế dựa bên cạnh Từ lão thái quân cho A Ngư.Từ lão thái quân tới trễ một chút, các nữ quyến của hoàng thân quốc thích cơ bản đều đã đến chỗ rồi.A Ngư im lặng ngồi bên cạnh Từ lão thái quân, trên mặt nở nụ cười điềm tĩnh, có người nói chuyện với nàng thì nàng đáp lại, không ai hỏi thì nàng chỉ cười và nghe Từ lão thái quân nói chuyện phiếm cùng nhóm người phi tần.Thái tử phi Từ Quỳnh và Tào Doanh đều đã đến, Tào Doanh chỉ là một di nương nho nhỏ của Thái tử, di nương không đủ tư cách nhưng Từ Quỳnh cho Tào Doanh đứng sau lưng nàng ta, xem nàng như một nha hoàn.Tào Doanh không hề đánh phấn, trên mặt không có một chút son nào, vẻ mặt xinh đẹp chín phần đã giảm còn ba bốn phần, hơn nữa, nàng đã không xuất hiện trước mặt người khác năm năm, trong các vị đang ngồi không có một ai nhận ra nàng.||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái |||||Nhưng A Ngư nhận ra nàng.Thấy Từ Quỳnh xem Tào Doanh như cung nữ, trên mặt A Ngư điềm tĩnh nhưng trong lòng thấy rất kỳ lạ.Nói thế nào Tào Doanh cũng đã sinh thứ tử cho Thái tử, sao Từ Quỳnh có thể giáng Tào Doanh xuống phân vị thấp, trực tiếp cho Tào Doanh làm cung nữ, chẳng phải không hợp quy củ sao?Đều là cô nương Tào gia, tuy hai người không có quan hệ không tốt lắm nhưng khi thấy Tào Doanh bị Từ Quỳnh nhục nhã như vậy, thoạt đầu A Ngư còn có hơi bi ai, cảm thấy thương cảm cho vận mệnh của nữ nhi Tào gia.
Nhưng, ngồi ở bên cạnh Từ lão thái quân một thời gian, có vài lần A Ngư khó hiểu nhìn về phía Tào Doanh, đều đối diện với ánh mắt nhìn trộm của Tào Doanh dành cho nàng.Đó là một loại ánh mắt khiến cho A Ngư vô cùng không thoải mái.A Ngư bèn nghĩ tới tính tình Tào Doanh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trước khi Tào Doanh tiến cung làm Trắc phi của Thái tử, đều luôn biểu hiện như cực kỳ quan tâ m đến nàng nhưng khi Tào Doanh là Trắc phi của Thái tử, hai người gặp nhau trong cung, Tào Doanh không hề che dấu sự chán ghét đối với nàng, tuy ngoài mặt tán thưởng nàng nhưng lời nói có ẩn ý chê trách nhằm hạ thấp nàng, cũng sẽ hạ thấp mẫu thân Giang thị của A Ngư.Ký ức càng lúc càng rõ ràng, A Ngư hiểu rõ vì sao Tào Doanh dùng ánh mắt này để nhìn nàng, có lẽ Tào Doanh càng hi vọng nàng chết ở dưới vách núi cũng không hi vọng nàng gả cho Từ Tiềm, có một cuộc sống bình an nhỉ?Ý thức được điểm đó, A Ngư không nhìn Tào Doanh nữa.Tào Doanh lén chọc chọc sống lưng của Từ Quỳnh một cái.Nàng cực kỳ chắc chắn đó chính là A Ngư nhưng vì để xác thực lời nói dối tối hôm qua với Thái tử, nàng đi theo Từ Quỳnh đến trước mặt A Ngư, tùy tiện tìm một nốt ruồi đen trên người A Ngư để lúc quay về còn cho Thái tử một câu trả lời thỏa đáng.Từ Quỳnh hận không thể khiến Tào Doanh chết ngay đi, nàng nhớ rõ khoảng thời gian Tào Doanh được sủng ái đã khoe ra trước mặt nàng như thế nào.
Nhưng vì chuyện lớn của Thái tử, Từ Quỳnh đành phải dẫn Tào Doanh đến bên cạnh Từ lão thái quân, giả vờ tình cảm mà nói vài câu chất nữ nhớ tổ mẫu rồi lại nói vài câu khách sáo với Ngũ thẩm A Ngư.Tào Doanh tranh thủ thời gian quan sát A Ngư, nhìn thấy phía tay trái của A Ngư có một nốt ruồi nho nhỏ.Từ lão thái quân đã sớm quên tiểu bối như Tào Doanh rồi.Nhưng bên cạnh Từ lão thái quân có người rất tài giỏi, Phương ma ma đã theo hầu hạ Từ lão thái quân từ lúc bà chỉ là tiểu công chúa cho tới giờ.
Đừng nhìn Phương ma ma đã bảy mươi tuổi đầu nhưng ánh mắt Phương ma ma vẫn chưa giảm thị lực, hơn nữa trời sinh bà có một khả năng đã nhìn thấy thì sẽ không quên được, giỏi nhất là nhớ người, phát hiện sau lưng Thái tử phi có cung nữ đang nhìn chằm chằm Ngũ phu nhân, Phương ma ma ngắm nàng ta một hồi thì đã nhớ ra rồi!Từ lão thái quân xuất thân là công chúa, Phương ma ma đã ở trong cung mười mấy năm, sau khi xuất cung đã trải qua nhiều chuyện với Từ lão thái quân, A Ngư không rõ lắm, không nghĩ tới chuyện khác, còn Phương ma ma trong khoảng thời gian ngắn ngủi đã suy nghĩ thấu đáo rồi.Tào Doanh đã sớm bị Thái tử biếm thành di nương tầm thường, nghe nói vài năm nay nàng chưa được khôi phục sủng ái, Thái tử sủng ái di nương cũng chưa đủ tư cách tham gia cung yến, vì sao Tào Doanh lại ăn mặc giống cũng nữ và đi theo Thái tử phi nhỉ? Thái tử phi muốn dùng phương pháp này để sỉ nhục nàng ta, vậy sao vài năm trước không làm mà đến năm nay mới làm? Năm nay có gì đặc biệt đâu?Ngũ phu nhân là người đặc biệt.Chỉ có một khả năng, Tào Doanh muốn tới để nhận thức A Ngư, muội muội cùng cha khác mẹ của nàng.Nếu chỉ riêng Tào Doanh muốn xem xét A Ngư, nàng ta không có tư cách thuyết phục Thái tử phi, nếu Thái tử phi muốn đích thân tìm hiểu, trước đây nàng và A Ngư có quen biết, nàng có thể dựa vào chính mình để phân biệt.
Thê và thiếp cùng nhau lên sân khấu, vậy chắc chắn là do Thái tử sắp xếp.A Ngư và Tứ hoàng tử là biểu tỷ, biểu đệ ruột, A Ngư gả cho Ngũ gia - người khá được Hoàng thượng nể trọng, chắc chắn thái tử đang sợ.Phương ma ma hiểu được nỗi sợ của Thái tử nhưng nếu Thái tử thật sự phơi bày việc này thì phu thê Ngũ gia sẽ gặp phiền phức, Ngũ gia ưu sầu chẳng khác nào chủ tử Lão thái quân nhà bà cũng buồn rầu theo.Phương ma ma vô cùng trung thành, chờ tới khi Từ Quỳnh dẫn Tào Doanh lui về ghế, Phương ma ma lập tức cúi người, lặng lẽ nhắc nhở bên tai Từ lão thái quân vài câu.Từ lão thái quân ngước mắt nhìn Tào Doanh, vẻ mặt tỉnh bơ.Bà không cần làm gì cả, bởi vì lão Ngũ quá chính trực trước mặt Kiến Nguyên Đế, chỉ cần bà bà như nàng nói nhi tức phụ không phải chất tức phụ năm đó thì Kiến Nguyên Đế cũng sẽ đứng bên cạnh bọn họ, vậy thì người bên ngoài có nghị luận tới lật trời cũng không khác gì mấy.
Nếu Thái tử còn muốn làm lớn chuyện, ví dụ như đến trước mặt Kiến Nguyên Đế tố cáo thì chẳng khác nào gậy ông đập lưng ông.Qua một lúc lâu sau, Kiến Nguyên Đế phái người tới thỉnh an Từ lão thái quân qua đó, Hoàng thượng muốn nói chuyện riêng cùng với cô mẫu của mình.Từ lão thái quân mang theo A Ngư đi cùng.Rốt cuộc Kiến Nguyên Đế cũng thấy được A Ngư.Nhưng điều khiến Kiến Nguyên Đế thất vọng chính là trên người A Ngư hoàn toàn không hề có một chút bóng dáng của Tào hoàng hậu, hai người đều rất đẹp nhưng A Ngư đẹp theo kiểu nhu nhược, khiến người ta thương yêu, còn nét đẹp của Tào hoàng hậu rất phô trương, lúc Tào hoàng hậu mất hứng thì ngay cả Kiến Nguyên Đế cũng cảm thấy cả người nữ tử này toát ra một sự uy nghiêm.
Nhưng càng như thế nên khi ông chinh phục được Tào hoàng hậu, khiến Tào hoàng hậu cam tâm tình nguyện lộ ra vẻ quyến rũ và lẳng lơ dưới thân ông thì Kiến Nguyên Đế càng thấy đắc ý.Tào