Sau khi Kiến Nguyên Đế hộc máu thì lập tức bất tỉnh.Đế Vương bệnh nặng, đại án vu hãm cả tộc Tào thị tạm thời giao cho Đại Lý Tự nhưng Đại Lý Tự phải thẩm tra vụ án này như thế nào đành chờ ý của Kiến Nguyên Đế mới được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một người là Thái Tử, một người là vây cánh của Giản vương, Kiến Nguyên Đế muốn bảo vệ nhi tử nào, Đại Lý Tự có thể thẩm lí và phán quyết có lợi cho người đó.Nhưng Đại Lý Tự đến hỏi Kiến Nguyên Đế, ông nằm trên giường với vẻ mặt suy sụp, buồn đau, Kiến Nguyên Đế không cho câu trả lời chính xác mà chỉ nói chờ trẫm lành bệnh sẽ đích thân thẩm tra vụ án.Đại Lý Tự tạm giam nhóm người đưa ra nhân chứng vật chứng bên phe phái Giản vương vào thiên lao, kêu bọn họ phải trông giữ cẩn thận, không thể để xảy ra tình trạng ngoài ý muốn.Kiến Nguyên Đế biết phụ tử Tào Đình An bị oan bởi vì mưu kế đó là do ông và Thái tử hợp tác bày ra, chuyện khiến Kiến Nguyên Đế không thể chấp nhận được chính là Thái tử dám hạ độc Tào hoàng hậu.
Năm đó Tào hoàng hậu bị độc chết, ông sai người âm thầm điều tra, tra được mọi chuyện từ Trần quý phi, quả thật Trần quý phi cũng từng đến lãnh cung, năm đó bà bị Tào hoàng hậu đè đầu nhiều năm như vậy, có động cơ trả thù mà còn cung nữ bên cạnh Trần quý phi cũng khai báo rõ ràng.Nhưng mà hiện tại, có người nói ông biết thật ra cung nữ phản bội Trần quý phi là cơ sở ngầm của Thái tử sắp đặt bên cạnh Trần quý phi, độc là do Thái tử giật dây cung nữ kia, người thật sự hại chết Tào hoàng hậu là Thái tử, Trần quý phi chỉ là người chịu tội thay.Kiến Nguyên Đế không thể chấp nhận Thái tử mà ông tin tưởng nhất, sủng ái nhất là người lập ra cái bẫy này.Tào gia đã lụi tàn, một nữ tử như Tào hoàng hậu có thể làm được gì? Trưởng tử lớn hơn lão Tứ vài tuổi, Thái tử đã ổn định ở Đông cung, cũng đã đủ lông đủ cánh, vì sao còn mưu hại Tào hoàng hậu?Đối với Kiến Nguyên Đế mà nói, Tào hoàng hậu là nữ nhân của ông, Tào Đình An là tâm phúc cũng là mối họa lớn, Thái tử ngấm ngầm mưu tính Tào Đình An là hợp lý, đầu độc Tào hoàng hậu, đó là nhúng tay vào hậu cũng của ông.Kiến Nguyên Đế là phụ thân của Thái tử nhưng hơn hết, ông là Hoàng Thượng, không ai có thể xâm phạm thiên uy của Hoàng Thượng, kể cả nhi tử cũng không được!Kiến Nguyên Đế bị Thái tử tính kế, tức tới mức hộc máu.Ông cho Thái tử nhiều như vậy, thứ có thể cho đều đã cho, vì sao Thái tử lại xếp một quân cờ bên cạnh Quý phi của ông, còn lợi dụng người thê tử này để hại chết tiểu Hoàng Hậu của ông.
Ngoại trừ hai điều này, Thái tử còn làm gì nữa, rốt cuộc Thái tử xem ông là gì, là phụ hoàng kính yêu hay chỉ là một Hoàng Thượng cho Thái tử ỷ lại và nương nhờ để đi lên ngôi vị Đế Vương?Kiến Nguyên Đế rất tức giận.Nhưng ông suy nghĩ rất nhiều.Mục đích Giản vương tố cáo Thái tử là muốn đẩy ngã rồi thay thế, Kiến Nguyên Đế cũng không muốn gặp mặt Giản vương, một người năng lực bình thường, gặp chuyện thì sốt ruột tìm gia tộc mẹ đẻ trợ giúp, nếu hắn thật sự kế thừa ngôi vị Hoàng Đế e rằng sẽ bị mẫu tộc gây khó dễ.
Lão Tam là đệ đệ ruột của Giản vương, tính tình hấp tấp, độc đoán của hắn ta lại càng không thể dùng, chỉ còn lại mỗi mình lão Tứ.Kiến Nguyên Đế cười khổ.Sau khi Tào hoàng hậu qua đời, lão Tứ chưa từng gọi một tiếng "phụ hoàng", nhi tử hận ông.Kiến Nguyên Đế không trách lão Tứ, ông chỉ có áy náy với lão Tứ nhưng lão Tứ mới vừa mười sáu.Giữ Thái tử lại nhưng trải qua chuyện này, Thái tử sẽ càng không thể tha cho lão Tứ, chắc chắn lão Nhị cũng sẽ không yên, lập tức mất hai đứa nhi tử, Kiến Nguyên Đế không đành lòng.Nhưng thay đổi thành lão Tứ là người kế thừa ngôi vị cũng đồng nghĩa với việc ông muốn trị tội Thái tử, phía bên lão Nhị chắc chắn cũng sẽ không cam tâm làm bàn đạp cho lão Tứ.Kiến Nguyên Đế khó có thể quyết định được.Ông càng kéo dài, phe phái Thái tử và Giản vương lại càng gấp, đến mức đỏ cả mắt.Việc này đang trong giai đoạn không phải ngươi chết thì là ta mất mạng, như nước với lửa, Thái tử nhận định việc Kiến Nguyên Đế chần chờ là vì có ý định muốn thay đổi địa vị của hắn nhưng Giản vương lại cảm thấy Kiến Nguyên Đế còn tiếp tục muốn thiên vị Thái tử, hai người đều trở thành thuốc nổ, chỉ cần có người châm một ngọn lửa thì họ sẽ lập tức bốc cháy hừng hực.Tứ hoàng tử ở tại Cảnh Ninh Cung.Tình hình bên ngoài biến đổi thất thường, Tứ hoàng tử sang năm mới đủ mười sáu tuổi đang ngồi trong thư phòng, trước mặt có một bàn cờ.Một lão thái giám đi từ ngoài vào.Đây là Thạch công công, người đã từng là Đại thái giám bên cạnh Hoàng Hậu.Nhìn thiếu niên Tứ hoàng tử cao lớn đã trưởng thành, trong mắt Thạch công công lớn tuổi bỗng nhiên dấy lên một tia sáng rực rỡ.Năm đó toàn bộ Hầu phủ bị chém đầu, Hoàng Hậu nương nương cũng bị nhốt vào lãnh cung.Lúc nương nương nói ra kế hoạch của bà, Thạch công công quỳ xuống đất, cầu xin nương nương suy nghĩ thật kỹ, chỉ cần núi còn xanh, lo gì không có củi đốt, nương nương còn sống thì sẽ có ngày được khôi phục sự sủng ái, nếu nương nương chết thì rủi ro quá cao, lỡ như Hoàng Thượng không thèm để ý sống chết của nương nương vậy ông ta vốn sẽ không bù đắp cho Tứ điện hạ, hoặc chờ không được cơ hội nghìn vàng để sửa lại án xử sai cho Hầu phủ, chẳng phải nương nương chết oan rồi hả?Nương Nương chỉ cười nhẹ: "Người sống mãi mãi không thể so với người chết, Hoàng Thượng nhìn như bạc tình nhưng cũng si tình, ta sống không chiếm được tim của hắn vậy khi chết chắc chắn sẽ không thua dưới tay nàng ta."Nàng ta, đương nhiên là Nguyên hậu.Nương nương khăng khăng làm theo ý mình, Thạch công công không thể không nghe, chỉ có thể làm tốt chuyện nương nương đã giao.Lỡ như, nương nương đoán đúng, nếu cẩu Hoàng Đế thật sự hối hận thì sẽ đưa tất cả nhóm người lớn tuổi như bọn họ đến bên cạnh Tứ hoàng tử.Nương nương ổn định hậu cung mười mấy năm, Thạch công công đã sớm bồi dưỡng một lượng lớn tâm phúc, mấy năm nay, Thạch công công và Tứ điện hạ giấu tài, ông sẽ không tùy tiện sử dụng nguồn lực của mình, mãi cho đến đầu năm nay, Từ Ngũ gia chủ động liên lạc với Tứ điện hạ.
Từ Ngũ gia nói hắn ta sẽ nghĩ biện pháp giúp Tào gia sửa lại án sai, hỏi những người ở lâu bên cạnh nương nương có manh mối gì không.Chuyện sửa lại án sai là một chuyện mà Thạch công công muốn làm nhưng chẳng giúp được gì, dù sao địa bàn của ông vẫn ở trong cung nhưng lễ vật đặc biệt nương nương giữ lại cho Thái tử, rốt cuộc cũng có thể sử dụng!"Điện hạ, chính là đêm nay."Thạch công công đi tới bên cạnh Tứ hoàng tử, nhỏ giọng nhắc nhở.Tứ hoàng tử hờ hững quay mặt đi, tựa như không nghe thấy.Kiến Nguyên Đế ốm đau, Thái tử, Giản vương, Thành vương, Tứ hoàng tử đều thay phiên nhau đến chăm bệnh, xoay vòng ba ca buổi sáng, chiều và tối.Đêm nay tới Giản vương chăm bệnh.Thái tử thay ca với hắn, mời vừa trở lại Đông Cung lại có được tin tức, nói rằng Giản vương làm giả di chiếu của Kiến Nguyên Đế, chuẩn bị mưu hại ông trong tối nay, rồi đoạt ngôi Vua bằng di chiếu giả.Làm sao Thái tử có thể kiên nhẫn được?Hắn làm Thái tử nhiều năm như vậy cũng đã sớm bồi dưỡng được một lượng lớn thị vệ trong cung trung thành với mình, lúc này hắn triệu tập 100 người giỏi nhất, đằng đằng sát khi đi tới đại điện.Hòa công công nghe thấy động tĩnh, lập tức vọt vào nội điên, bẩm báo với Kiến Nguyên Đế: "Hoàng thượng, Thái tử điện hạ dẫn một đội thị vệ đến bên này! Tổng cộng có khoảng một trăm người!"Kiến Nguyên Đế bật dậy từ trên giường!Giản vương vừa trải xong chăn đệm để nằm đất, nghe xong mặt mũi lập tức trắng bệnh, hắn là Vương gia, không thể mang theo thị vệ tiến cung, nếu Thái tử muốn bức vua thoái vị, chỉ cần giết phụ hoàng và hắn rồi đổ tất cả tội danh lên đầu hắn, thì thế cục chắc chắn