Tác giả: Vân Phi Mặc
Truyện được đăng chính thức trên wattpad của ooOLloydOoo ^^ Mong mọi người ủng hộ
Tiểu gia hỏa thấy nàng lại bất động, lại anh ô một tiếng, tựa hồ thúc giục nàng nhanh lên.
Vì sao nàng lại có cảm giác như mình là con mồi đang bước vào hang kẻ địch.
Lâm Diệp Nhi không có động đậy, ánh mắt hướng vào trong động nhìn lại lần nữa, một đôi mắt xanh lục sắc bén nhìn chằm chằm nàng. Lâm Diệp Nhi càng thêm không dám tiến lên, vạn nhất nó nhào lên thì mạng nhỏ cũng tèo.
Tiểu gia hỏa quay đầu nhìn thoáng qua Lâm Diệp Nhi đang dần lùi bước, kêu to vài tiếng vào trong động, con sói kia mới thu hồi ánh mắt nguy hiểm, gục đầu xuống.
Tiểu gia hỏa tiến đến bên người con sói, chui vào phía dưới bụng nó. Lâm Diệp Nhi mắt tinh nhìn thấy dưới bụng nó có máu, nhìn kỹ lại, lập tức liền phát hiện cách đó không xa còn có một vũng máu.
Mới vừa rồi bởi vì nhìn thấy cặp ánh mắt dã thú hung mãnh kia, nên xem nhẹ những chi tiết này.
Tiểu gia hỏa trong chốc lát lại chạy lại kéo ống quần nàng, tựa hồ là ở thúc giục nàng chạy tới trị thương cho mẹ nó.
Lâm Diệp Nhi đi lên trước, con sói toàn thân tuyết trắng kia vẫn không nhúc nhích, đôi mắt dã thú lúc này dường như đã bớt đi vẻ hung ác so với lúc nãy.
Lâm Diệp Nhi nhìn trên mặt đất toàn máu, nếu cứ tiếp tục như thế, chỉ sợ sẽ vì máu quá nhiều mà chết. Lâm Diệp Nhi không dám trì hoãn, nhanh chóng từ trong không gian lấy ra nước linh tuyền.
Nước linh tuyền vừa xuất hiện, sói trắng lập tức sáng mắt lên, chỉ một lát liền uống hết, cao ngạo mà nâng mắt chó sói lên nhìn nàng.
Lâm Diệp Nhi lại từ trong không gian lấy thêm một lượng lớn nước linh tuyền, tiểu gia hỏa cũng tiến lên ừng ực ừng ực uống. Chờ một lớn một nhỏ uống no nê, trên thân sói trắng những vết thương cũng bắt đầu lành lại.
Thấy nó đã bắt đầu hồi phục, nàng sờ sờ đầu con sói nhỏ, cười nói: "Đã chữa khỏi mẫu thân ngươi, bây giờ ta phải đi."
Tiểu gia hỏa anh anh ô ô kêu to, tựa hồ có chút luyến tiếc, nhưng nhìn thoáng qua mẫu thân bị thương, cuối cùng vẫn là ở lại trong động.
Lâm Diệp