Tác giả: Vân Phi Mặc
Truyện được đăng chính thức trên wattpad của ooOLloydOoo ^^ Mong mọi người ủng hộ
Người trong thôn nhìn thấy một xe gạch xanh tiến vào, một đám đều trợn tròn mắt. Thực ra nhà nào cũng chỉ rào bằng tre như vậy thôi, cái loại này thực không an toàn, căn bản ngăn không được người.
Còn có một loại là dùng gạch mộc xây tường viện, loại tường viện này cũng rất rắn chắc, độ an toàn cũng không tồi, tiêu tiền cũng ít. Giống nhau nông hộ gia đều thích xây kiểu tường này.
Nhưng mà gạch xanh, thật đúng là khó mà tin được. Trong thôn có một trăm hộ, chỉ có một hai nhà phú nông, trong nhà mới là xây tường viện gạch xanh. An toàn thì ăn đứt hai loại kia, ăn trộm ăn cắp rất khó trèo qua tường viện này, nhưng giá cả kia cũng làm nhiều người trợn mắt.
Hiện tại Lâm gia huynh muội muốn xây tường viện bằng gạch xanh nhưng người trong thôn cũng không giật mình. Trong thôn đều bắt đầu phao tin huynh muội Lâm gia nhất định có chiêu số kiếm tiền rất tốt nào đó, bằng không tiền sao lại nhiều như vậy, làm không ít người đỏ mắt.
Bên này hừng hực khí thế xây tường viện, ở ngoài cửa thôn, đang có một đám nha dịch hướng tới trong thôn mà đến, người trong thôn đang xem nhìn thấy nha dịch thì giật nảy mình, sôi nổi tránh đi.
"Như thế nào trong thôn đột nhiên lại có nha dịch tới."
"Chẳng lẽ nhà ai đã xảy ra chuyện?"
"Ta thấy hình như bọn họ đang hướng tới cuối thôn hay sao ấy."
"Ở cuối thôn không phải nhà huynh muội Lâm gia sao."
Người trong thôn ngươi một lời ta một câu, không ít người tò mò đi theo. Thợ thủ công sư phó đang ở trong sân làm việc nhìn thấy nha dịch tới cửa cũng sôi nổi dừng công việc đang làm.
"Các ngươi ai là người Lâm gia?"
"Là ta." Lâm Võ đi ra từ phía sau thợ thủ công sư phó
Đang phòng bếp chuẩn bị thức ăn, Lâm Diệp Nhi cùng Tiểu Đoàn Đoàn nghe được động tĩnh đi theo ra ngoài. Thấy nhiều nha dịch đứng bên ngoài, hai người đều là sửng sốt.
Tiểu Đoàn Đoàn lớn như vậy còn trước nay chưa thấy qua nha dịch, người trong thôn đối với nha dịch đều có sợ hãi, Tiểu Đoàn Đoàn tự nhiên cũng không ngoại lệ, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
Lâm Diệp Nhi vỗ nhẹ nhẹ tay Tiểu Đoàn Đoàn,