Tác giả: Vân Phi Mặc
Truyện được đăng chính thức trên wattpad của ooOLloydOoo ^^ Mong mọi người ủng hộ
"Nhị ca, thời gian không còn sớm, nhị thẩm nên trở về làm cơm trưa."
Mở miệng nói chuyện là một hán tử trẻ tuổi, người này không phải ai khác, mà là tam thẩm của Lâm Diệp Nhi.
Nếu không phải đây là ca ca làm ra việc này cũng sẽ liên lụy đến hắn, Lâm Hữu Tài mới sẽ không ra mặt.
Lâm Phúc thấy có bậc thang, kéo tức phụ Lâm thị, vội vàng ra khỏi từ đường.
Người xung quanh xem náo nhiệt, thấy tuồng toàn bộ hạ màn, một đám đều chạy về nhà làm việc. Đến nỗi, Lâm thị cùng Hắc Bì có thông đồng với nhau hay không, thì lòng mỗi người ai cũng đã chắc chắn.
Lúc này nếu bắt được tại trận, xác định sẽ có người nào đó bị dìm lồng heo.
Tam thẩm đi đến trước mặt Lâm Diệp Nhi, "Diệp Nhi, hôm nay con chịu ủy khuất, thím sẽ làm đồ ăn cho các con, để các con hết kinh hãi. Nhìn một cái, này ngốc...... Tiểu nha đầu, khuôn mặt nhỏ gầy."
Lâm Diệp Nhi nhìn tam thẩm đột nhiên tới xum xoe, trong lòng nhưng một chút cũng bất giác vui mừng, mới vừa rồi nàng hẳn là muốn gọi Tiểu Đoàn Đoàn nha đầu ngốc đi, chắc do thói quen nhưng cũng kịp sửa miệng.
Tục ngữ nói: Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo(*).
(*): không có việc gì tự nhiên ân cần với mình, không phải là gian thương thì cũng là tặc.
Tam thẩm cùng tam thúc nhìn quen thuộc, cho dù nàng không cần thông qua ký ức nguyên chủ, chỉ cần nhìn Lâm thị huynh muội mấy năm nay sống như thế nào, cũng liền biết bọn họ là thật tốt tâm hay là dụng tâm kín đáo.
"Tam thẩm, người quá khách khí. Hôm nay chỉ sợ không có thời gian, đợi lát nữa còn có thợ thủ công sư phó lại đây. Tam thúc, tam thẩm, các ngươi đều vội, không cần lo lắng cho chúng ta. Rốt cuộc, nhiều năm như vậy chúng ta đều như vậy, cũng không cần phải thân mật làm gì."
Tam thẩm nhìn Lâm Diệp Nhi cười như không cười, trong lòng vừa kinh ngạc vừa hổ thẹn xen lẫn bực bội.
Hay cho một cái miệng lợi hại, thế nhưng ám chỉ cùng trào phúng bọn họ không cần giả hảo tâm.
Tam thẩm đột nhiên có chút minh bạch, làm cho nhị tẩu lợi hại xưa nay ăn mệt như vậy, không phải ngẫu nhiên.
Cái tiểu nha đầu này, khi nào trở nên lợi hại như vậy, bọn họ muốn giống như trước như vậy bắt chẹt nàng, chỉ sợ không dễ dàng như vậy.
Tam thúc, tam thẩm giống như là không có nghe được lời ám phúng của nàng, cười tủm tỉm nói một tiếng,