Trước khi hắn đến Phong Liên Quốc làm mưa làm gió. Hắn từng là đội trưởng của Phi Điểu Tam Hội, phục vụ toàn quyền dưới trướng của một bô lão. Lão ta hành động vô cùng thần bí, nhiều thành viên cấp cao, kể cả Bạch Cố Vương cũng chưa từng nhìn thấy mặt, chỉ hành động thông qua lời đưa thư của một con quạ đen. Bản thân hắn lại dễ nhàm chán, hắn cũng dần thấy hội đi sai hướng, không theo mục đích ban đầu là cứu giúp dân lành mà gia tăng lực lượng, việc Phi Điểu Tam Hội dần lớn mạnh chỉ vì mục đích bá chủ lục địa mà thôi...
Vì điều này Bạch Cố Vương đã quyết rời khỏi hội.
Việc rời đi của hắn đã làm chênh lệch về sức mạnh nghiêm trọng, dẫn đến cuộc chiến với tộc Hắc Sát được diễn ra. Nhiều thành viên cấp cao được cử đến Động Kha Nguyệt- một nơi linh thiêng, khắc nghiệt giúp tôi rèn ma lực, chỉ để chuẩn bị cho cuộc chiến. Nhiều kẻ đã tử mạng trong lúc luyện tập.
Cuộc chiến sớm diễn ra và cũng mau kết thúc. Thương vong không đáng kể ở phía hội vì chỉ có những thành viên cấp cao đứng ra nghênh chiến. Riêng kẻ tử trận ở Hắc Sát lại lên đến trăm tên. Kẻ nào cũng là ma thuật sư.
Bây giờ người lên thay thế cho vị trí của đội trưởng là Vũ Diệp Ưng.
Chính hắn cũng là người đứng đầu, một mình càn quét lượng lớn quân địch. Trong thời điểm đó, sức mạnh của Diệp Ưng chỉ đứng sau Bạch Cố Vương. Nhưng bây giờ tên đó cũng mạnh lên ít nhiều...
" Lão ta thế nào rồi?"- Bạch Cố Vương lãnh đạm hỏi. Nhiều năm rồi, hắn cũng chẳng buồn nghĩ đến...
" Vẫn chẳng biết tung tích, đơn thuần nhận lệnh từ thư mà thôi!"- Nhất Song Luân cười tà. Hắn lúc trước vốn sùng bái Bạch Cố Vương, từ thực lực đến uy quyền, thông minh hơn người, phán đoán tình huống tốt, lãnh đạo tài ba...
Ta cũng hiểu lí do ngươi rời đi...
Bản thân ta cũng thấy được mục đích của chúng...
Nhưng bản thân ta lại chẳng quan tâm mấy đến vấn đề này, chỉ cần ta thấy vui, ta sẽ làm!
" Mục đích ngươi đến đây là gì? Nếu ngươi muốn hại nàng ấy thì đừng trách ta..."- Bạch