CHƯƠNG 27: TÀ VƯƠNG SỬU PHI
Editor: Luna Huang
Chuyện Long Dạ trọng đoạt hoàng đế vị đã thành kết cục đã định, hôn quân đã bị tróc, chờ Long Dạ hồi quốc sẽ xử trí, về phần Mị phi, mặc dù đang trên đại điện dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào cầu xin tha thứ, nhưng cho dù là Bắc Nguyệt hoàng đế, vẫn như cũ cũng không có mở miệng vì Mị phi cầu tình một tiếng. ╔ ╗
Địch Diên Diên nhìn Mị phi tuy rằng chán ghét, nhưng là thực sự đáng thương, đến cha ruột của mình cũng đối với nàng như vậy, sinh hoạt của nàng lúc trước cũng không biết có bao nhiêu thê thảm, mà đích xác, nữ nhân này, tuy rằng làm cho không người chán ghét, lại không đáng tội chết…
Nên, Địch Diên Diên liền mở miệng vì nàng cầu tình, Mị phi đối với một câu như vậy của Địch Diên Diên, quả thực cứu nàng một mạng, thật là kinh ngạc! Nàng thế nào cũng không nghĩ ra, người cứu nàng, sẽ là Địch Diên Diên!
Lời của Địch Diên Diên đích xác đem tính mạng của Mị phi cứu trở về, vẫn sống tội khó thoát…
Kết quả cuối cùng Mị phi là bị mang về Long Đằng quốc, cách chức làm thứ dân, tu hành ở am ni cô…
Tất cả bụi bậm đã quét hết, Long Dạ cũng không có vội vã trở về phục quốc, mà ngoại trừ Bắc Nguyệt quốc bởi vì không kéo được mặt mũi bị Mị phi sỉ nhục, liền vội vả đi trở về…
Cổ Tiếu quốc cùng Phượng Dạ quốc tự nhiên tiếp tục ở lại Mị quốc, tự dó dự định. Bất quá, huynh muội Cổ Lặc cũng rất ít lộ diện, chính là tiết mục đặc sắc lần kia, Cổ Lỵ cũng không có xuất hiện…
…
Sau hai ngày, hoàng cung tuy rằng gió êm sóng lặng, nhưng bên trong Tà vương phủ, cũng mây mưa thất thường, bất quá là Địch Diên Diên sinh bệnh…
Ngoài cửa Tà vương phủ bình tĩnh trước sau như một, sáng sớm hôm nay, ngoài cửa Tà vương sinh ra ba nam nhân không hẹn mà đến, hơn nữa bọn họ đều không phải là kẻ đầu đường xó chợ. ╔ ╗
Một là Vương gia được người kính yêu trong Mị quốc, một là xa từ Phượng Dạ quốc đến đây, là người được chọn kế nhiệm quốc quân Phượng Dạ quốc, cuối cùng có thể nói là nhân vật phong vân gần đây, từ lúc hai ngày trước, trên đại điện hoàng cung, quốc quân tân nhậm Long Đằng quốc, xuất ra ngọc tỷ nhiều năm lạc mất, nhất cử đem nghịch thần tặc tử hoàng đế Á Đinh quốc tróc nã, chuẩn bị đi trở về phục quốc, Long Dạ!
Tất cả mọi người quả thực không biết, ba người này đi tới Tà vương phủ không biết có chuyện gì…
Có lẽ là tìm Tà vương có chuyện gì cần thương nghị, dù sao đều là người hết sức quan trọng như thế, tự nhiên nên thường xuyên tụ chung một chỗ.
Nam tử tuyệt thế đồng dạng hoàn mỹ như thế cứ như vậy đứng, đích xác hấp dẫn không ít ánh mắt của người, không ít thiếu nữ cũng nghe tiếng mà đến, luôn luôn hy vọng mình có thể được nhìn trúng, lên làm một phi tử, cũng là tốt!
…
Vương phủ, trong Phong Diên các.
“Vương gia, Long Đằng bệ hạ, Tuyệt vương, còn có Lam Hiên thế tử tại ngoại cầu kiến, hy vọng có thể đến thăm Vương phi.” ╔ ╗
Lâm quản gia ở ngoài cửa phòng vẫn như cũ một mực cung kính, trên mặt tựa hồ chưa từng có nhiều biểu tình hoặc là nghi vấn, chỉ là cúi đầu, lẳng lặng đang đợi phân phó của chủ nhân.
“Trước hết mời bọn họ vào đi, nói bổn cung thay xong y phục sẽ đi ra.”
Từ bên trong phòng truyền tới thanh âm của Địch Diên Diên, tuy rằng, Vương phi cũng chủ nhân của mình, lời của Vương phi dĩ nhiên chính là mệnh lệnh, thế nhưng, cái này, Vương gia cũng tự nên có thành kiến, nên Lâm quản gia vẫn không dám dời bước, rất sợ Vương gia sẽ có bước Vương phi bước chỉ thị tiếp theo.
“Đi đi…”
Thẳng càng về sau nghe một tiếng của Tà vương, Lâm quản gia mới xoay người rời đi, thế nhưng trong phòng, sắc mặt của Tà Vô Phong không dễ coi chút nào.
Trong màn giường, thân ảnh kiều tiểu chăm chú bị lồng ngực rắn chắc ôm ấp, ngồi ở trên giường, Địch Diên Diên vẫn là nhắm mắt ngủ, khuôn mặt nhỏ nhắn chôn thật sâu trong hõm vai Tà Vô Phong.
“Không phải là còn muốn ngủ sao?? Thế nào muốn thức dậy?”
Rõ ràng vừa mới khỏi bệnh, còn muốn đi ra ngoài gặp người vô vị, Tà Vô Phong đã không vui, cũng là lo lắng.
Chuyện của Long Đằng quốc giải quyết, Mị phi cùng hôn quân cũng bị xử lý, vốn nghĩ một thân buông lỏng Địch Diên Diên lại vào lúc này bị bệnh, hơn nữa đột nhiên sốt cao, trực tiếp hách đến Tà Vô Phong gần chết, tất cả thái y, còn có Cảnh Thương cùng Lãnh Lăng Trần hai ngày này đều bận gần chết…
Vẫn mơ màng ngủ hai ngày, hôm nay sáng sớm tinh thần mới tốt chút, liền muốn đi gặp những người đó, hắn là cực độ không tình nguyện. ╔ ╗
Trong hai ngày này, bọn họ không phải là không có tới, bất quá bởi vì Diên Diên đệ ý của mình đều không tỉnh táo lắm, ba người kia tự nhiên rất đã bị Tà Vô Phong cự tuyệt không gặp.
Nhưng hôm nay Diên Diên tỉnh lại, còn nghe được ba nam nhân đang đến đây, tự nhiên muốn gặp.
“Đều ngủ hai ngày, không muốn ngủ nữa… Ngươi giúp ta mặc y phục đi, đừng để bọn họ đợi lâu.”
Nhân gia một lòng đến gặp nàng, nàng tự nhiên không thể tránh không gặp, hơn nữa ngày hôm nay thức dậy, nàng đều đã khá…
Nghe thê tử của chính mình nói như vậy, Tà Vô Phong tự nhiên cũng không có thể biểu hiện vô cùng keo kiệt, đến tủ lấy một bộ y phục lục sắc, chậm chậm đi tới trên giường nâng dậy Địch Diên Diên một thân mềm nhũn lần thứ hai rơi vào giấc ngủ ở trên giường, cẩn thận tỉ mỉ cẩn thận tỉ mỉ vì nàng vì nàng mặc y phục, một tầng một tầng mặc vào, sau đó cẩn thận tỉ mỉ vì nàng cột chặt đái.
Càng vì nàng lấu khăn lau mặt, ôm nàng lên, ngồi xổm dưới đất, cẩn thận tỉ mỉ vì nàng mang hài thêu, sau đó từng miếng từng miếng đút nàng ăn đồ. ╔ ╗
Địch Diên Diên từng điểm từng điểm tỉnh táo lại, thẳng đến ăn xong điểm tâm, nàng mới hoàn toàn tỉnh táo lại, sau đó vô cùng cao hứng tinh thần dịch dịch kéo cánh tay của Tà Vô Phong, đi ra khỏi phòng…
“Các ngươi là hẹn cùng đến sao?”
Mới tiến phòng khách, liền thấy ba người ở phòng khách đồng loạt đứng lên, đang nhìn về phía phương hướng nàng đi tới, hơn nữa ba gương mặt tuấn tú đều là vẻ mặt lo lắng, Địch Diên Diên nhìn không khỏi buồn cười.
“Không phải…”
“Bệnh của nàng đã khỏi?”
Vẫn là không hẹn mà cùng trả lời, ba người bọn họ hiện nay quan tâm nhất đó là vấn đề này!
“Tốt rồi! Đây không phải là hảo hảo mà đi ra gặp các ngươi sao? Bất quá là bệnh nhẹ một hồi, cũng không có gì phải lo lắng…”
Ba nam nhân trước mắt, đều đã trở thành là bằng hữu của Địch Diên Diên, tự