CHƯƠNG 54: TÀ VƯƠNG SỬU PHI
Editor: Luna Huang
Ngay thời gian Địch Diên Diên ba người đều xoay người chuẩn bị đi ra, thanh âm của hoàng thượng thật nhỏ từ phía sau bọn họ truyền đến, nguyên bản Phượng Linh Tuyệt cực độ thất vọng với hoàng thượng Phượng Linh Tuyệt lời nói như vậy, trong lòng tựa hồ đốt một chút hy vọng, cho dù trúng thuốc mê, tim của hắn vẫn có tồn tại của mẫu hậu, dù cho một chút, cũng là có, cũng không hoàn toàn huỷ diệt hình tượng phụ hoàng yêu thương mẫu hậu trong lòng hắn lúc trước.
Địch Diên Diên nghe được phía sau có chút động tác, tựa hồ là Lạc Mẫn Yên muốn nói cái gì đó, chỉ là rất nhanh liền bị hoàng thượng ngăn cản, có lẽ ở sâu trong nội tâm hoàng thượng cũng là có chút giãy giụa đi…
Mà Phượng Linh Tuyệt, chỉ là hơi gật đầu, liền cất bước ly khai, không có tiếp tục lưu lại nơi ô yên chướng khí này một bước. ╔ ╗
…
Đi ra Phượng Lạc cung, một câu nói Phượng Linh Tuyệt cũng không có nói qua, ở chỗ sâu trong mày kiếm nhíu chặt hơi lộ ra lo lắng, Địch Diên Diên nhìn Phượng Linh Tuyệt như vậy, cũng rất không tư vị!
“Tuyệt, xem ra hoàng thượng cũng trúng độc không nhẹ…”
Đi ra Phượng Lạc cung, Địch Diên Diên mới lên tiếng, tuy rằng hoàng thượng cũng thực sự không đáng giúp, bất quá mới trúng thuốc mê liền tựu thành cái dạng này, nhưng dù sao hắn vẫn là nhất quốc chi quân của Phượng Dạ quốc, phụ hoàng của Tuyệt vương, trượng phu của di nương nàng, mà ở sâu trong nội tâm, nếu có thể cho hắn chọn, hắn cũng sẽ không hy vọng bản thân thành cái dạng này, nên, vô luận như thế nào cũng phải nhanh một chút nghĩ biện pháp, giải độc của hoàng thượng cùng di nương! Nhất là di nương, đã đến nông nỗi không thể kéo dài nữa!
“Bước tiếp theo chúng ta đây nên làm như thế nào?”
Người có thể chế được độc này nhất định sẽ không giản đơn, Phượng Linh Tuyệt biết cách của Diên Diên đặc biệt nhiều, trong khoảng thời gian ngắn nghĩ không được hắn liền chọn trưng cầu ý kiến của nàng…
“Để Cảnh Thương nghiên cứu ra giải dược của di nương trước, độc của hoàng thượng tương đối nhẹ, có lẽ Bạch Tuyết có thể giải, Tuyệt, ngươi thử phái người đi ra ngoài tìm độc vương một chút, có lẽ hắn còn có thể đến giúp cái gì!”
Địch Diên Diên đem thanh âm ép tới rất thấp, cũng chỉ có Tà Vô Phong cùng Phượng Linh Tuyệt bên người có thể nghe được, đây là để ngừa tai vách mạch rừng, rất rõ ràng, cung nữ phách lối vừa rồi đi đã đủ gần, thậm chí ngay cả tiếng bước chân đều nghe được thanh thanh sở sở!
“Tuyệt, chúng ta trở về, giúp ta nói cho di nương, nói ngày mai ta trở lại thăm nàng…”
Nhìn thoáng qua Tà Vô Phong bên cạnh, lúc này Địch Diên Diên thầm nghĩ để hắn mau chóng ngồi xuống! Sắc mặt kia còn không phải tái nhợt vậy, Địch Diên Diên biết hắn đã là đang cực lực nhẫn nại, chỉ tiếc mặt hắn trắng đến có vô sắc đã rất rõ ràng nói cho người khác biết hắn không khỏe!
“Hảo… Cẩn thận một chút! Còn có ngày hôm nay, cảm tạ Tà vương!”
Câu cẩn thận này, là nhắc nhở bọn họ sau khi trở về vạn sự cẩn thận, những người đó ở trong tối, cũng không biết bước tiếp theo các nàng sẽ làm những gì!
“Ân…”
…
Bên trong xe ngựa, Địch Diên Diên rúc vào trong lòng của Tà Vô Phong, ngẩng đầu nhìn mặt của Tà Vô Phong không có mấy phần huyết sắc, lo lắng hỏi…
“Tướng công, sau khi ngươi mất máu đến cùng sẽ có phản ứng gì?”
Lần trước lần bị thương, hắn còn triền miên nàng một ngày một đêm, chỉ là thời gian nàng ngủ, là y hi cảm thấy người bên cạnh ly khai một chút, nhưng đây nàng không có chú ý nhiều, bây giờ suy nghĩ một chút thật có chút không thích hợp…
“Hiện như cái dạng này…”
Tà Vô Phong nhàn nhạt nói, tựa hồ không muốn dừng lại lâu trong vấn đề này…
“Mới không phải! Ngươi không nên gạt ta!”
Nghe câu kia của Tà Vô Phong không khẩn trương chút nào, Địch Diên Diên ngồi dậy, ngọc thủ trắng nõn thuận thế phủng mặt của Tà Vô Phong, cự ly giữa hai người không được hai cm, hai đôi mắt sáng sủa nhìn, Địch Diên Diên tựa hồ muốn hiểu chút gì ở bên trong. ╔ ╗
“Diên Diên, nàng thật cảm thấy thân thể của tướng công nàng yếu như vậy? Chảy vài giọt máu cũng sẽ có dị dạng gì?”
“Không phải! Chỉ là ta cảm thấy, giữa phu thê không nên có cái gì giấu giếm, ngươi vì không cho ta lo lắng mà không nói ra, như vậy ta chỉ càng thêm lo lắng!”
Nghe vấn đề của Tà Vô Phong, Địch Diên Diên thẳng thắn thành khẩn trả lời, tướng công nhà nàng bách độc bất xâm là không sai, càng võ công cao cường, thân thể vẫn là khỏe mạnh cường tráng căn bản không cần nàng lo lắng, thế nhưng nếu đây là chỗ thiếu hụt của hắn, nàng phải biết rằng thanh thanh sở sở!
“Tốt lắm, trở lại sẽ nói cho nàng biết…”
Nhìn biểu tình kiên định của Địch Diên Diên, Tà Vô Phong quyết định không giấu diếm nữa, vốn là không muốn để cho Diên Diên lo lắng, nhưng nếu như vậy sẽ làm nàng càng thêm lo lắng, hắn tình nguyện nói ra!
“Hảo!”
Nghe những lời này của Tà Vô Phong, Địch Diên Diên tựa hồ hơi yên lòng một chút, sau khi trở về, Tà Vô Phong sẽ nói cho nàng biết, lúc này nàng mới trầm tĩnh lại, lần thứ hai tựa trong lòng của Tà Vô Phong…
…
Trở lại Thanh tâm trai, Địch Diên Diên lẳng lặng ngồi ở trên giường, nhìn Tà Vô Phong, cùng đợi hắn nói. Chỉ thấy Tà Vô Phong cũng ngồi ở bên giường, chậm rãi cởi y phục của mình, Địch Diên Diên không giải thích được, đây là tình huống gì?
“Ngươi muốn làm gì?”
Nhìn Tà Vô Phong càng cởi càng thanh lương, Địch Diên Diên không quá kỳ quái, thân thể lơ đãng dời một bước sang hai bên trái phải, hai tay thành giao xoa trạng hộ trước ngực, tựa như một tiểu cô nương sợ nam nhân trước mắt làm những động tác gây rối gì với mình…
“Diên Diên đang lo lắng cái gì?”
Tà Vô Phong không giải thích được, hắn cởi quần áo căn bản không có bất luận ý đồ gì, bất quá là muốn nói rõ với nàng một chút, không nghĩ tới Diên Diên cũng hiểu lầm! Hơn nữa, chính là hiểu lầm, vậy thì thế nào, vì sao thấy hắn lại như thấy sài lang? Hắn chính là muón làm những gì với nàng cũng rất bình thường a! Bọn họ là phu thê!
“Ta chỉ sợ thân thể ngươi không xong còn muốn làm những gì với ta!”
Biết Tà Vô Phong vì động tác của mình mà tức giận, Địch Diên Diên không thể làm gì khác hơn là một bên ôn nhu nói, một bên đến gần Tà Vô Phong, giúp hắn cởi y phục, có lẽ hắn là có cái gì muốn cho nàng nhìn thấy đi…
“Đây là cái gì?”
Chỉ là, còn không có chờ Tà Vô Phong