CHƯƠNG 56: TÀ VƯƠNG SỬU PHI
Editor: Luna Huang
“Vương gia, Vương phi, xin cho ta theo!”
Nghe lời của Cảnh Thương, Địch Diên Diên càng lộ vẻ bất đắc dĩ, nàng biết Cảnh Thương là rất lo lắng Bạch Tuyết, mà nàng tự nhiên là nên cao hứng, vì tỷ muội tốt của mình rốt cuộc tìm được một nam nhân thật tình thương yêu nàng! Thế nhưng, Bạch Tuyết bên kia, nếu Cảnh Thương không ở, nàng cùng Tà Vô Phong đều nhất định sẽ tận năng lực lớn nhất của bản thân cứu Bạch Tuyết ra, nhưng nếu Cảnh Thương ly khai ly khai đi tìm Bạch Tuyết, giải dược của di nương phải ngừng lại!
“Thương, ngươi ở tại chỗ này tiếp tục nghiên cứu chế tạo giải dược, Bạch Tuyết, ta nhất định sẽ cứu ra!”
Nhìn thê tử mình khó xử, Tà Vô Phong mở miệng nói rằng, kiên định trong con ngươi tựa hồ đại biểu cho một loại hứa hẹn, không có có bất kỳ mệnh lệnh nào, chỉ có nhàn nhạt một loại trưng cầu cùng một loại hứa hẹn!
“Hảo, nhưng nếu có tin tức gì, phải lập tức để ta biết!”
Cảnh Thương hồi cũng biết mình là trùng động, kiên trì phân tích, Bạch Tuyết tạm thời không có uy hiếp đến tính mạng, chỉ là hắn thực đang lo lắng, Bạch Tuyết sẽ bị người nào bắt đi! Nhưng giải dược của hoàng hậu, trừ hắn ra liền không còn có người có thể nghiên cứu ra, máu của Vương gia không thể mỗi ngày mỗi mất, nên hiện tại hắn cần làm đầu tiên chính là mau chóng nghiên cứu ra giải dược của hoàng hậu, hơn nữa, mê dược hoàng thượng trúng, cũng là một nan đề…
Mà Bạch Tuyết, hắn tự nhiên là lo lắng, nhưng hắn cũng tin tưởng, chỉ cần là chuyện Vương gia hứa hẹn nhất định có thể làm được, nên Bạch Tuyết nhất định không có việc gì!
…
Lấy tốc độ nhanh nhất đã đến hoàng cung, đi tới Phượng Tê cung, đã thấy chung quanh lại tăng rất nhiều rất nhiều thị vệ, mà Phượng Linh Tuyệt tựa hồ cũng dự đoán được bọn họ đến, đã đứng ở ngoài Phượng Tê cung, thấy xe ngựa của bọn họ tới, Phượng Linh Tuyệt cũng bước nhanh ra trước…
“Tuyệt, di nương thế nào?”
Tà Vô Phong nhảy xuống xe ngựa liền vội vàng đem bế Địch Diên Diên xuống, mà Địch Diên Diên cũng không có lo lắng cái gì nhiều, thẳng chạy đến chỗ Phượng Linh Tuyệt, trên mặt tuyệt mỹ có không ít vài phần lo lắng, chân mày lá liễu nhíu chặt, hai tay vì khẩn trương mà túm ống tay áo của Phượng Linh Tuyệt, đối với ai thấy đều cảm thấy không có gì không thích hợp, cũng lý giải đây là Địch Diên Diên khẩn trương…
“Mẫu hậu nàng không có chuyện, hiện tại uống thuốc đã ngủ, ngươi không cần lo lắng, về phần chuyện của Bạch Tuyết…”
Trên mặt tuấn mỹ của Phượng Linh Tuyệt mang vài phần ân hận, việc này phát sinh ở hoàng cung, vô luận như thế nào hắn đều tuyệt đối có trách nhiệm! Bạch Tuyết thất tung, hắn thực sự nan từ kỳ cữu! Đối với Diên Diên mà nói, Bạch Tuyết là một thân nhân rất trọng yếu, mà hôm nay, vị Bạch cô nương này càng là bởi vì giúp hắn chiếu cố mẫu hậu mới bị mang đi…
“Đi vào trước mới nói…”
Hoàng cung hôm nay cũng không an toàn rồi, địch nhân ở trong tối, xung quanh sẽ có những người nào là địch quân, bọn họ không được biết…
“Diên Diên, thực sự xin lỗi, ta không có bảo vệ tốt Bạch Tuyết…”
“Tuyệt, việc này không trách ngươi, hiện tại quan trọng nhất phải tìm cho ra người bắt Bạch Tuyết đến cùng là ai, di nương đã nói gì với ngươi?”
“Bắt Bạch Tuyết chính là một nam nhân trẻ tuổi, Bạch Tuyết tựa hồ là nhận thức hắn, mẫu hậu chỉ nghe được hai chữ sau cùng của Bạch Tuyết, Hình Lâm… Mẫu hậu hôn mê…”
Hình Lâm, đây tựa hồ là một cái tên, nhưng là lại một cái tên, có lẽ là một số người trên giang hồ, thế nhưng vì sao những người này sẽ lẻn vào hoàng cung, càng là hạ thủ với Bạch Tuyết, mục đích của bọn họ rốt cuộc là…cùng chuyện gần đây phát sinh đều có quan hệ sao?
“Hình Lâm? Tên này ta chưa có nghe qua, tướng công, còn ngươi?”
Tuy rằng Bạch Tuyết bên cạnh mình hai năm, bên người Địch Diên Diên sắp tám năm, thế nhưng bất cứ chuyện gì Bạch Tuyết cảm thấy không trọng yếu, nàng cũng không có tự nói, nên đây là người nào, nàng là không biết. ╔ ╗
“Không có, Trần còn ngươi?”
Chuyển hướng Lãnh Lăng Trần, tựa hồ muốn nhanh tìm được đáp án, nhìn dưới nhãn thần của Lãnh Lăng Trần đạm mạc lại ẩn nóng nảy rõ ràng cũng không biết, hơi lắc đầu, trong lòng của Tà Vô Phong liền bắt đầu tăng vài phần nghi hoặc, trên giang hồ cư nhiên sẽ có một người lợi hại như vậy, có thể trong lúc vô giác dụng độc, cho người trúng độc vô hình, mà người này cư nhiên ở trên giang hồ chưa từng có nhiều người nhận thức, đó chính là thái độ làm người thần bí tựa hồ cho tới bây giờ chưa xuất hiện qua ở trên giang hồ…
“Bạch Tuyết nhận thức, mà có thể sử dụng độc như vậy, có thể có quan hệ với độc vương hay không? Hay hoặc giả là độc vương phái tới?”
Lúc này muốn mau chóng tra ra đáp án, chỉ có sớm một phần tìm được Bạch Tuyết, nàng mới có thể ít một phần nguy hiểm! Mặc dù biết người kia mang Bạch Tuyết đi không có thương tổn Bạch Tuyết, nhưng rất khó bảo chứng sẽ làm chút gì với Bạch Tuyết…
Mà bây giờ thậm chí ngay cả người kia rốt cuộc là một người như thế nào cũng không rõ ràng lắm, cũng chỉ có một cái tên, biết là một nam nhân trẻ tuổi, nhưng ngay cả đến cùng hắn thuộc môn phái nào, là ai phái tới cũng không biết, điều này có thể không để cho nàng sốt ruột sao! Đến Tà Vô Phong cũng Lãnh Lăng Trần cũng không nghe qua, người này nên có bao nhiêu thần bí…
“Hiện tại, có thể khẳng định là nam nhân này có quan hệ với độc vương, bởi vì trên thế gian này ngoại trừ độc vương cùng Cảnh Thương lại không thể có hai đủ năng lực chế được phệ hồn tán, hơn nữa có thể để cho tất cả mọi người trong phạm vi Phượng Tê cung trúng độc, người kia nhất định tuyệt đối có quan hệ với độc vương!”
Lãnh Lăng Trần ở một bên nghe, Địch Diên Diên nói ra ý nghĩ của chính mình xong, đây cũng là lời cho tới bây giờ hắn nói nhiều nhất trước mặt Vương gia cùng Cảnh Thương…
Không vì cái gì khác, đây là vì hảo huynh đệ của hắn, hắn biết trình độ khẩn trương khẩn trương Bạch Tuyết, chỉ cần bây giờ có thể giúp được, cái gì hắn cũng đều nguyện ý đi làm!
“Như vậy hiện tại vẫn là phải hay tìm được