CHƯƠNG 14: NHƯ TỪNG QUEN BIẾT
Editor: Luna Huang
Thu thập xong tất cả hành trang, Địch Diên Diên liền chuẩn bị xuất môn, Tà Vô Phong tự nhiên là muốn đi theo, Thanh nhi cũng giống vậy, cho dù nàng mệt mỏi nữa, cũng sẽ không bỏ qua thời gian đi ra ngoài xem, mà những người khác còn lại là muốn lưu trong viênh, đó là tự nhiên, cho dù Bạch Tuyết muốn đi ra ngoài, Cảnh Thương cũng sẽ ngăn cản, muốn đi ra ngoài cũng hy vọng hai người có thể có thời gian ở cùng một chỗ, mà Dung nhi, sợ say xe quá lợi hại, trực tiếp nằm xuống ngủ, Lãnh Lăng Trần tự nhiên tự động xin được lưu ở chỗ này bồi…
Đi ra Sướng viên, thời gian đi ngang qua chính viện gặp người liền đưa tới chú ý của Địch Diên Diên…
“Tướng công, vì sao không thể đi ra ngoài a? Bên ngoài rất náo nhiệt!”
Một giọng nữ yếu ớt mà ôn nhu truyền đến, như là đang làm nũng, nhưng không có nhưng không có giả tạo, một loại giọng nói thuần túy đối với nam nhân mình yêu…
Nghe, Địch Diên Diên theo tiếng quay đầu nhìn, nhìn thấy đó là một nam một nữ đứng bên cạnh bắc môn của chính viện, nam vóc người cao gầy, gương mặt tuấn lãng, không phải loại tà mị lãnh diễm như Tà Vô Phong, cũng không phải cái loại đẹp đến yêu tuyệt như Lam Thần, có một loại ôn hòa bất tận nói không hết, giống như Tà Vô Phong đối với nàng, vô luận thời gian đối với người ngoài có bao nhiêu lãnh khốc vô tình, nhưng đối với nàng cũng ôn nhu cẩn thận, đường viền của cái mặt này phân minh như đao khắc, chỉ là một trắc diện, đã là thật mê người! Thế nhưng, luôn cảm thấy trên người của nam nhân này có bao nhiêu phần sát khí nồng hậu, vô luận trước mặt tiểu nữ nhân này cực lực che giấu cỡ nào, biểu hiện ôn hòa, thế nhưng một khi ly khai tiểu nữ nhân này, nói không chừng sát thủ máu lạnh giết người không thấy máu!
Mà nữ nhân đứng bên người nhỏ nhắn xinh xắn khả ái, là đối mặt với Địch Diên Diên, thấy càng rõ ràng, vị kiều tiểu cô nương này một tiểu mỹ nhân, hơn nữa không giống với các tiểu thư khuê phòng, có điểm đẹp đẽ, có điểm thoát tục, da trơn truột trắng nõn, hơi phiếm hồng, cặp mắt kia thật to, cái miệng anh đào nhỏ nhắn hồng nhuận có chút bất mãn nhấp nhấp, cũng không có nửa điểm ý tứ tức giận!
Không biết vì sao, nhìn vị cô nương này, trong lòng Địch Diên Diên có một loại quen thuộc phất qua, thế nhưng rất nhanh quét ký ức trong đầu mình một lần, cũng đối với cái thân ảnh này cảm thấy trống rỗng! Có thể xác định vô luận là trước kia hay bây giờ, cũng là chưa từng thấy qua vị cô nương này!
“Vừa rồi còn nói đau đầu, buổi chiều ở nơi này nghỉ ngơi thật tốt!”
Thanh âm của nam nhân đồng dạng dễ nghe, trong mắt của hai người tựa hồ cũng chỉ có đối phương, không còn ai khác, nên trong khoảng thời gian ngắn cũng không có lưu ý đến phía trước có người nhìn bọn họ, thế nhưng cuối cùng, nam nhân kia vẫn là hết sức mẫn cảm nhìn lại, sau đó, vị cô nương khả ái kia cũng theo ánh mắt của nam nhân ngẩng đầu nhìn về phía bọn họ…
Đối diện Địch Diên Diên hai người, nam nhân nhìn qua ánh mắt sát ý tiệm lộ, vẫn là cực lực che giấu, thế nhưng Địch Diên Diên vẫn như cũ cảm thấy nam nhân này đáng sợ, Diên Diên không cảm thấy đáng sợ là, trên người của nam nhân này tựa hồ hàm quá nhiều cố sự, nên nhìn thấu, phảng phất ngoại trừ nữ nhân trước mắt, bất luận kẻ nào ở trước mặt hắn đều là con mồi, hoặc là không khí!
Mà nữ nhân khả ái ở bên cạnh hắn, chỉ là hơi có nghi vấn nhìn về phía hai người…
“Diên Diên, chúng ta vào đi thôi…”
Chỉ là Địch Diên Diên trăm triệu lần không có nghĩ tới là, tuy rằng ánh mắt của người nam nhân kia tràn ngập cảnh giác, nhưng không có cử động tiếp theo, hơn nữa ôn nhu gọi nữ nhân bên người một tiếng, xoay người liền muốn đi vào, mà một tiếng kêu kia, để Địch Diên Diên cảm thấy một trận quen thuộc không rõ, cảm giác cùng tên, hơn nữa, đáy lòng lóe lên một cảm giác quen thuộc, thế nhưng những cảm giác này rất vụn vặt, trong khoảng thời gian ngắn, Địch Diên Diên khó có thể chỉnh đốn lại…
*** Luna: Truyện chỉ được đăng trên Vọng Thư Uyển (vongthuuyen.com), những web khác đều là web lậu. Đã có không ít editor và tác giả vì bị trộm truyện mà bỏ nghề, mọi người muốn ta tiếp tục edit và viết truyện xin hãy ủng hộ ta xem ở nguồn nhé. Cám ơn ***
“Vị cô nương kia cùng tên với nàng…”
Tà Vô Phong ngay lúc thê tử mình chú ý nam nữ kia rời đi, khoan thai nói một câu như vậy, nhìn hình dạng của Diên Diên là không biết hai người kia, thế nhưng Diên Diên cũng rất ít chú ý một người như thế, không, chính xác mà nói là hai, rốt cuộc là ở giữa nam nhân cùng nữ nhân kia, Diên Diên lưu ý ai? Hơn nữa, nữ nhân kia tên Diên Diên, như vậy chỉ là trùng hợp thôi sao?
Mà nam nhân này, Tà Vô Phong mặc dù chưa thấy qua, cũng hết sức quen thuộc, nếu như không có nhận sai, nam nhân này chính là lãnh diện sát thủ tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ, Lãnh Tác! Chỉ bằng một thân sát khí vừa rồi của người nam nhân kia, Tà Vô Phong hoàn toàn có thể kết luận nam nhân này võ công cực cao, cho dù không phải là đối thủ của hắn, cũng hoàn toàn có thể chẳng phân biệt được cao thấp với Cảnh Thương hoặc là Lãnh Lăng Trần, còn có nhìn hắn có một ít đặc thù, hoàn toàn có thể xác định người này chính là đệ nhất sát thủ giang hồ, Lãnh Tác!
“Đúng! Thế nào gần đây gặp phải nhiều người cùng tên với ta như vậy? Còn có, rõ ràng vị cô nương kia không có nửa điểm hận ý với chúng ta, thế nhưng người nam nhân kia lại bất đồng, chúng ta rõ ràng sẽ không có đắc tội hắn! Bất quá nhìn hắn nhiều mấy lần mà thôi, liền tựa như muốn giết người!”
“Người nam nhân kia tên Lãnh Tác, là đệ nhất sát thủ trên giang hồ, về phần nữ nhân bên cạnh hắn, không được biết rồi, Diên Diên, hai người kia sau này bớt tiếp xúc mới tốt!”
Tà Vô Phong cũng không phải lo lắng Lãnh Tác xúc phạm tới Diên Diên, mà là lấy tính cách của Diên Diên, sẽ chủ động tiếp xúc nữ nhân kia, nhìn ra được nữ nhân kia quan trọng với Lãnh Tác, nếu Diên Diên tùy tiện tiếp xúc nữ nhân kia, sợ rằng Lãnh Tác hạ thủ với nàng!
“Thế nhưng, người kia cũng gọi là Diên Diên… Ta luôn cảm giác có chút liên quan, nhìn