CHƯƠNG 27: GIÁM BẢO ĐẠI HỘI
Editor: Luna Huang
“Ta đây cám ơn trước, nếu tướng công của ta tốt với ta như vậy, vậy đợi chút ta thấy thích gì, liền nói cho ngươi biết trước, để ngươi hảo hảo nghĩ biện pháp giúp ta lấy được!”
Địch Diên Diên không nói đùa, nàng cũng tin tưởng Tà Vô Phong làm được, mặt chậm rãi dán chặt trong ngực của Tà Vô Phong, đối mặt sủng như vậy, Địch Diên Diên chỉ có cảm thấy vui vẻ cùng hưởng thụ, những thứ khác nàng mới sẽ không quản nhiều như vậy.
“Đó còn cần phải nói, chỉ cần là nàng thíc, vô luận là vật gì, ta nhất định đều vì nàng lấy bằng được!”
Đầu của Địch Diên Diên chăm chú tựa ở trong lòng Tà Vô Phong, cái loại cảm giác này để cho nàng thư thái, cứ như vậy dựa vào, cảm giác an toàn cái thế giới kia nàng không có, mà không biết gặp vận gì, trời xui đất khiến đi tới nơi này, trở thành Địch Diên Diên, an độ hai năm, liền mới có duyên người tình hai đời mình cộng lại…
Khóe môi hơi kéo lên, dáng tươi cười hạnh phúc phát ra từ nội tâm dào dạt trên mặt tuyệt mỹ, tuy rằng Tà Vô Phong là không có thấy, lại cảm thấy động tĩnh ti ti trong ngực, liền ôm chặt hơn chút nữa…
Có người đang cầm tất cả hộp gấm lớn nhỏ đi đến Lạc Châu, có người vẻ mặt không cam lòng, tựa hồ không tin mình cư nhiên sẽ trở thành đối tượng bị hạ thủ năm nay!
Bất quá, Lạc Châu hàng năm cũng sẽ tổ chức giám bảo đại hội này, hàng năm tổ chức nhỏ, bốn năm tổ chức lớn, năm nay vốn cũng không phải là năm tổ chức lớn, lại vì tôn chủ Mị Vực cùng môn chủ Quỷ môn cũng đến mà trở nên long trọng chưa từng có. Nhưng giám bảo đại hội như vậy, giống như là bị hạ chú, mỗi lần trước khai mạc một ngày, buổi tối ít nhiều cũng có người bị đạo tặc trộm bảo vật, mà trùng hợp chính là, phàm là người bị trộm, năm tiếp theo vô luận mang theo bao nhiêu bảo vật hi hữu đến, cũng sẽ không bị trộm lần nữa, chí ít một năm này là an toàn, tựa hồ tất cả mọi người nhận định sự thật này, nên người bị trộm qua sẽ đặc biệt an lòng, mặc dù đến bây giờ còn chưa điều tra rõ nguyên nhân, nhưng tất cả mọi người đã rõ ràng tiếp nhận sự thật này rồi!
Trước cửa Lâm phủ, tân khách vãng lai để đại môn Lâm phủ bị tắt nghẽn, mà mọi người tựa hồ cũng đã quen với chuyện này, bởi vì hàng năm, lúc này Lâm phủ cũng sẽ phá lệ náo nhiệt như vậy. Mọi người đều là vãng lai thường xuyên, tự nhiên cũng liền quen thuộc chào hỏi người bên cạnh, mà trong miệng đại bộ phận người đang nói một việc, đó là Liên tôn chủ cùng Lam môn chủ lần này đến cùng sẽ mang bảo vật quý hiếm gì đến!
Hay hoặc giả là, Liên tôn chủ nhân gia chọn trúng đại tiểu thư Lâm phủ hay nhị tiểu thư, lại có thểchọn trúng một vị Lâm tiểu thư với Lam môn chủ hay không, như vậy Lâm đại quan nhân nên dự định như thế nào? Chỉ là tối hôm qua người cũng có phần tham dư nhìn thấy Liên tôn chủ cùng Lam môn chủ nhân gia biểu lộ ái ý với Liên phu nhân thế nào, dần dần mọi người bắt đầu cũng không biết rõ đến cùng hai vị nhân vật then chốt trên giang hồ đến đây có mục đích gì!
Mã xa vừa dừng lại trước cửa Lâm phủ, tất cả mọi người nhìn quanh rốt cuộc là người phương nào phô trương lớn như vậy, Lạc Châu không lớn, mọi người đều là đi bộ, vì sao hết lần này tới lần khác sẽ có người muốn ngồi mã xa đến? Vậy người bên trong có phải là người bọn hắn đang nhắc đến không?
Đang lúc mọi người nhìn soi mói, Tà Vô Phong nhảy xuống xe ngựa, mặc dù trước cửa Lâm phủ có ít nhất một nửa tối hôm qua gặp qua tôn chủ Mị Vực, nhưng vẫn như cũ có ít người chưa gặp qua, bất quá lại có thể từ trong miệng người đã gặp biết được một ít tin tức…
Thân ảnh cao lớn, mặt nạ màu bạc, xem ra vị nam tử vừa nhảy xuống xe ngựa này là tôn chủ của Mị Vực!
Chỉ thấy vị Liên tôn chủ này xuống xe ngựa cũng không có nhích người, trái lại chờ người bên trong xe đi ra.
Bạch sắc phi sa che nửa mặt, cho người căn bản thấy không rõ dung mạo, chỉ là thân ảnh mạn diệu nhu nhược kia, cho người rất liên tưởng đến nữ nhân trẻ tuổi dung mạo nhất định phi phàm!
Ngay khi mọi người vẫn còn phỏng đoán nữ nhân này đến cùng có bao nhiêu xinh đẹp, Tà Vô Phong đã tiếp nhận cánh tay trắng nõn vươn ra của Địch Diên Diên , dưới nâng đỡ của Tà Vô Phong đi ra mã xa, săn sóc như vậy để mọi người vô cùng kinh ngạc, nếu không phải mặt nạ màu bạc còn có khí lực xuất chúng, hoàn toàn không có khả năng cho người liên tưởng đến đây là tôn chủ Mị Vực! Còn nghe nói tối hôm qua Liên tôn chủ thân mật săn sóc thê tử của chính mình ra sao, nhưng bây giờ tận mắt thấy tình cảnh như thế, để cho bọn họ có điều kinh ngạc!
“Liên tôn chủ tới? Mời tiến mời tiến…”
Lâm Kính Nghiêu bước nhanh từ trước đại môn nghênh đón, ngay thời gian Địch Diên Diên vừa để chân xuống đất, Lâm Kính Nghiêu liền đứng ở trước mặt hai người Tà Vô Phong, vẫn là nở nụ cười, thế nhưng khuôn mặt tươi cười thành ý khiếm khuyết tổng cho người cảm thấy không cười còn dễ coi hơn!
“Yêu, Lam môn chủ cũng tới, chẳng lẽ hai vị hẹn nhau đến đây?”
Hai người Tà Vô Phong dự định đi đến đại môn Lâm phủ, Lâm Kính Nghiêu bên người một tiếng kêu, liền để tầm mắt mọi người chung quanh tập trung đến phía sau bọn họ, mà Tà Vô Phong cùng Địch Diên Diên bất quá dừng lại phản ứng trong nháy mắt, sau đó tiếp tục bước đi, thời khắc này Lâm Kính Nghiêu có vẻ có chút hơi khó, rốt cuộc là chiêu đãi Liên tôn chủ nhân gia trước hay nghênh tiếp Lam môn chủ?
Vấn đề giống như vậy lần trước hắn thuận lợi giải quyết, nên lần này, hắn cũng chỉ trước hết để cho Liên tôn chủ chờ chốc lát, đợi Lam môn chủ xuống xe ngựa mới cùng đi vào, như vậy hắn cũng không chậm trễ Liên tôn chủ cũng sẽ không chậm trễ Lam môn chủ, càng thập phần có mặt mũi!
Thế nhưng, Tà Vô Phong cùng Địch Diên