CHƯƠNG 32: U LÂM CHI NGẪU
Editor: Luna Huang
“Tiểu thư, ngươi cảm thấy người thắng cuối cùng sẽ là cô gia nhà chúng ta?”
Đại viện Lâm phủ vẫn như cũ náo nhiệt không giảm, giám bảo đại hội ngày thứ hai so với ngày đầu tiên còn phải náo nhiệt hơn, tình cảnh như thế vẫn là lần đầu tiên thấy. Lúc này, Địch Diên Diên các nàng an vị trong đại viện Lâm phủ, một bên tiếp tục thưởng thức giám bảo đại hội, một bên cùng đợi thám tử truyền đến tình huống của hai người.
Thanh nhi cùng Bạch Tuyết an vị ở hai bên của Địch Diên Diên, nhìn những người đó vây bắt thưởng thức giám thưởng đài ở giữa, Thanh nhi vừa nhìn Tử Lam ngồi bên phải phía sau vừa hỏi Địch Diên Diên.
Ở trường hợp này, nàng cũng có thể hy vọng cô gia nhà mình có thể tự mình mang Nguyệt Hà thạch về, thế nhưng Lam Thần dù sao cũng là môn chủ của Tử Lam, nên Lam Thần thua cuộc tỷ thí này, Tử Lam tự nhiên sẽ không vui vẻ, nên lúc này trong lòng của nàng cũng thập phần mâu thuẫn, hình như bản thân thiên hướng ủng hộ bên nào cũng không tốt, chỉ là nghĩ tiếp, muốn ủng hộ ai, cái này cũng căn bản không căn bản không, tiểu thư sẽ không chú ý những thứ này, mà Tử Lam bên kia, nhân gia có lẽ căn bản sẽ không lưu ý những thứ này…
Nghĩ tới đây. Ánh mắt của Thanh nhi lại ảm đạm xuống. Tử Lam đối với mình là thái độ thế nào. Nàng thế nào không biết…
“Ta đối với hắn đương nhiên là có lòng tin như vậy!”
Quay đầu nhìn Thanh nhi một mắt, nhìn thần tình của Thanh nhi có chút lóe lên, quay đầu lại Tử Lam ngồi ở bên phải mình trên mặt của không có biểu lộ bất kỳ thứ gì, không khỏi thở dài một hơi…
Lúc này không phải là nàng không muốn giúp, cũng không phải là bởi vì thân phận của Thanh nhi cùng Tử Lam mỗi người đứng một nơi, chỉ là nhìn Tử Lam kia, đừng nói là Thanh nhi, trong mắt của hắn, có từng nữ nhân nào tồn tại qua? Việc này, Thanh nhi chính là lại chủ động chỉ sợ cũng rất khó đạt thành đi?
…
Địch Diên Diên các nàng ở Lâm phủ đợi tin tức, bên này Tà Vô Phong cùng Lam Thần đã xuất phát phân biệt đi tới u lâm thành nam, tự nhiên hai người không cùng đường, cho người giao tuyến lộ đồ trong tay bọn họ ghi rõ, có ba lộ tuyến đi vào u lâm, tùy hai người lựa chọn. Tà Vô Phong lựa chọn lộ tuyến thứ hai, không phải là xa xôi nhất cũng không phải gần nhất, ngược lại ổn định an toàn nhất. . .
Mà Lam Thần còn lại là chọn lộ tuyến nhanh nhất, cũng nguy hiểm trùng trùng nhất. . .
Đứng ở lối vào phía tây của u lâm, Lam Thần nhìn kỹ lộ tuyến đồ, xem ra, Liêu Tuấn làm tuyến lộ đồ này thực sự cẩn thận tỉ mỉ, đến nguy cơ có thể sẽ ẩn sâu bên trong u lâm cũng có liệt kê ra, tuy rằng trong ngày thường cũng không có nghe nhiều chuyện của Liêu Tuấn, nhưng một đại nam nhân này, lần này cũng không có mang mấy người, trong một đêm có thể làm ra được tuyến lộ đồ như vậy thực sự rất khó tưởng tượng!
Bất quá, Lam Thần cũng không có suy nghĩ nhiều, hiện tại quan trọng nhất là như thế nào dùng thời gian ngắn nhất, so với Tà Vô Phong phải nhanh một bước có được Nguyệt Hà thạch, về phần Diên Diên có thực sự Nguyệt Hà thạch đích thân hắn đưa tặng hay không, đó cũng là chuyện sau này. . .
Trong lúc bất tri bất giác, Lam Thần cũng đã cất bước đi vào trong u lâm. . .
Càng đi càng sâu, cái loại bầu không khí sâu thẳm kinh khủng này lại càng tăng nồng hậu, tựa hồ mỗi một bước đi, cũng không biết bước tiếp theo dưới chân sẽ đạp hồ sâu gì, hay hoặc là sau một khắc, có một loại sâu có kịch độc gì đột nhiên tập kích, bất quá tựa hồ Lam Thần không có một chút sợ hãi, trái lại đi về phía trước, trong cước bộ không có chút lui bước nào, tràn đầy kiên định!
Những thứ hoa cỏ có kịch độc này đối với Tà Vô Phong mà nói là khẳng định không có bất cứ vấn đề gì, chỉ là sương mù dày đặc tràn ngập, để đường phía trước mang đến độ khó nhất định, nhưng chỉ cần xác định mục tiêu, Tà Vô Phong chưa hề đình chỉ cước bộ. Chỉ là, lộ trình đi tới phân nửa, lộ tuyến đã không có chỉ thị minh xác, chỉ có phương hướng liền phải tự mình tìm. . .
Mà Lam Thần bên này, đồng dạng là tìm không được phương hướng kế tiếp, thế nhưng sớm hơn Tà Vô Phong một bước tới gần Nguyệt Hà thạch, chỉ cần hắn tìm kỹ, chỗ của Nguyệt Hà thạch rất nhanh thì bị tìm được, thế nhưng đi vào trong u lâm như vậy, khó tránh khỏi có chút mất phương hướng, lâm u lâm này sớm bị Liêu Tuấn bày ra trọng trọng cơ quan. . .
Nhất thời xuất thần chân của Lam Thần dẫm phải ao đầm, hơn nữa theo trọng lượng của Lam Thần lún xuống, đợi được Lam Thần phát giác, chân phải đã bị lún đến gối, may mà chân trái còn chưa bị lún bao nhiêu, hai tay của Lam Thần kéo dây nhợ trên cây chung quanh mượn lực nhảy lên, may là lún không sâu, thoáng cái liền có thể lên được, chí là bị dây trên cây đâm bị thương, mà máu chảy ra còn là hắc sắc!
Nhìn trên cánh tay mình, Lam Thần đã dây là có độc, rất nhanh trên người móc ra giải độc hoàn trước khi tới Tử Lam giao cho hắn, ăn vào, máu tựa hồ vẫn không có ngừng, chỉ là máu mới chảy ra không còn hắc sắc nữa.
Chỉ là ngay khi Lam Thần vừa nhấc chân lên, chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước, liền nghe phía trước có âm hưởng huyên náo, không biết là cái gì, rồi lại hình như tới gần bản thân, lập tức đề cao cảnh giác, Lam Thần nỗ lực đẩy sương mù dày đặc nồng nặc ra, muốn nhìn rõ rốt cuộc là cái gì đến gần mình!
“Phong, là ngươi sao?”
Trong sương mù dày đặc thanh âm quen thuộc xuyên thấu mà đến, Lam Thần không khỏi cảm thấy trong lòng run lên, vì sao Diên Diên sẽ xuất hiện ở nơi này?
“Diên Diên, là ngươi? Cẩn thận, chớ tới gần!”
Tuy rằng còn không nghĩ tới Diên Diên vì sao phải tiến đến, nhưng lo