Editor: Luna Huang
Nghe Tuyệt vương một câu nhu tình như nước vậy, Địch Diên Diên hướng mặt xuống đất, cấp tốc biến sắc, người nam nhân kia nói những lời này, ý muốn như thế nào? Là vì thuần túy khí thục phi cùng Mộ Dung Phỉ? Hắn không giống như là người nhàm chán như vậy.
Mà câu nói kia là thật nói với nàng, là muốn cố ý trêu đùa? Phượng Linh Tuyệt đến cùng muốn làm gì?
“Tuyệt vương là đang nói ai đối với nàng bất kính?” Ghê tởm đến cực điểm, Phượng Linh Tuyệt này là mắt bị mù, vì sao liền muốn đối với xấu nữ này tổn thương bởi bất công? Thục phi vốn đang cho là mình nghe lầm, mắt thấy Phượng Linh Tuyệt vẫn như cũ thâm tình nhìn phía Địch Diên Diên cúi đầu, nàng liền biết mình không có nghe lầm, nhưng nàng cũng không nhận ra Phượng Linh Tuyệt là đúng cảm thấy Địch Diên Diên có cái gì tốt, chẳng qua là cảm thấy hắn là nhìn mặt mũi của hoàng hậu.
Nghĩ tới đây, thục phi tức giận bất bình, Phượng Linh Tuyệt thật đúng là thương yêu mẫu hậu hắn a! Nếu không phải nàng không có nhi tử, nàng cần ăn nói khép nép lấy lòng hắn?
“Trong lòng Thục phi hiểu rõ, Diên Diên chúng ta đổi địa phương đi!”
Không muốn tiếp tục ở tại chỗ này, để quấy rối người vô vị, phải thừa dịp lúc này, cùng tiểu nữ nhân này nói rõ ràng, nhìn phản ứng của nàng, nếu không đến lúc đó nói thẳng muốn thú nàng, thật sợ nàng sẽ làm ra chuyện đặc biệt gì!
“Vương gia, ta thích ở chỗ này thưởng anh! Ngươi phải đến địa phương khác, không bằng tìm Mộ Dung cô nương cùng ngươi, ta nghĩ nàng rất thích!”
Chỉ bằng Phượng Linh Tuyệt vừa câu kia bảo hộ nàng, để lòng của Địch Diên Diên nhất thời sản sinh bất an, tựa hồ Phượng Linh Tuyệt đối với nàng vượt quá hứng thú trong tưởng tượng của nàng! Nam nhân này vẫn là tận lực rời xa mới tốt, nếu Mộ Dung Phỉ muốn hồ điệp vờn hoa với hắn, cũng giúp nàng, nàng còn không nhân cơ hội thoát xa!
“Đúng vậy, tứ vương gia, Phỉ nhi cũng muốn đến địa phương khác đi một chút, nếu là Vương gia có thổi bồi một chút, vậy thì thật là vinh hạnh lớn của Phỉ nhi rồi!”
Mộ Dung Phỉ trái lại phản ứng cấp tốc, chỉ chờ lời của Địch Diên Diên vừa dừng lại, nàng liền không chút do dự nắm chặt cơ hội, lúc này, nàng thật không nghĩ Địch Diên Diên tại sao phải cự tuyệt Tuyệt vương gia, mà là một lòng nghĩ nên dùng ngữ điệu gì thần tình gì để hấp dẫn Vương gia!
“Không cần… Diên Diên, ngươi tốt nhất ngoan ngoãn nghe lời!”
Nữ nhân này cũng dám đưa hắn giao cho những nữ nhân khác? Thời gian nghe Địch Diên Diên nói ra câu nói kia, Phượng Linh Tuyệt, Phượng Linh Tuyệt nhất thời muộn khí nổi lên bốn phía, chỉ là lại đột nhiên bị Mộ Dung Phỉ chặn đứng lời hắn nói.
Cuối cùng không ôn không nhiệt chỉ là dán bên tai của Địch Diên Diên nói ra, chỉ có hai người có thể nghe, thế nhưng, hiện tại động tác này muốn ám muội bao nhiêu có bấy nhiêu, lại một lần nữa hù thục phi cùng Mộ Dung Phỉ trước mặt bọn họ!
“Nếu Vương gia này hăng hái, tiểu nữ tử tự nhiên cam tâm tình nguyện phụng bồi!”
Phượng Linh Tuyệt đây là đang uy hiếp nàng! Ghê tởm đến cực điểm! Ngoan ngoãn nghe lời? Đây cũng không phải là bản tính của nàng!
“Hoàng hậu nương nương giá lâm…” Ngay khi Phượng Linh Tuyệt muốn vươn tay, dắt lấy tay của Địch Diên Diên, lại bị Địch Diên Diên linh hoạt tránh thoát, bên ngoài viện lại truyền tới thanh âm thái giám, chỉ là, lần này trong thanh âm ẩn chứa kính ý.
“Di nương, ngươi muốn đến nơi này thưởng anh?”
“Tham kiến mẫu hậu!”
“Tham kiến hoàng hậu nương nương!”
Địch Diên Diên không có hành lễ, trực tiếp chạy đến bên cạnh hoàng hậu, ôm cánh tay của nàng, mà Phượng Linh Tuyệt chỉ là khom người, thoáng hành lễ.
Thục phi cùng Mộ Dung Phỉ không dám làm bậy, biểu hiện ra lễ nghi đầy đủ, khúc nửa thân thể, hành đại lễ, chỉ