Editor: Luna Huang
Địch Diên Diên đứng ở phía sau của Tà Vô Phong, vai Tà Vô Phong rộng lớn cũng chưa hoàn toàn che đở đường nhìn của Địch Diên Diên, nên, Địch Diên Diên vẫn là thấy thục phi ngồi xổm bên người nữ nhi mình…
Thục phi phong hoa tuyệt đại, hôm nay đã già nua không ngớt, tóc bạc trên đầu cũng nhiều hơn, tóc dài loạn tao tao, như là ít ngày không có chải, tiên huyết đầy tay, sợ sẽ là vừa lỡ tay giết chết Bình quý phi có được, vì sao giết người, bây giờ còn có thể bình tĩnh như thế?
Bất quá ngẫm lại, lúc đầu, mẫu nữ các nàng quyết sẽ đối phó nàng như vậy, cũng không phải lương tâm đã bị cẩu tha đi, ác độc không gì sánh được…
“Vị này chính là…”
Cuối cùng nhìn thấy Địch Diên Diên, mỹ mạo tuyệt thế để đồng dạng thân là nữ nhân đố kỵ, hoàn toàn bất năng tưởng tượng ra được, trên cái thế giới này, dĩ nhiên sẽ có mỹ nhân như vậy, thanh lệ thoát tục, ngũ quan tinh xảo bực nào, da thịt thắng tuyết, vô cùng mịn màng, thục phi nhìn định mắt, chẳng lẽ là nghe nói qua muội muội của Tà vương? Thế nhưng, chưa từng nghe nói qua, Tà vương là có muội muội? Cuối cùng, vẫn là một câu nói của Phượng Linh Sương đem suy nghĩ của nàng kéo trở về, càng đánh vào vực sâu…
“Nàng là tiện nữ nhân Địch Diên Diên kia!”
Phượng Linh Sương phẫn hận hai mắt nhìn về phía Địch Diên Diên, tràn đầy cừu hận, có thể không nại, nàng hiện tại đến khí lực đứng lên cũng không có, vừa một kích kia, để bụng của nàng đều đau đến không thể thẳng thắt lưng!
“Cái gì… Không có khả năng! Điều này làm sao có thể? Sương nhi, ngươi ở đây nói mê sảng cái gì?”
Nghe được lời nữ nhi mình nói ra, trên mặt của thục phi căn bản không có một tia tin tưởng, cái này trong lòng của nàng căn bản không thành sự thực!
“Thục phi, tiên huyết đầy tay nhìn ngươi, là vừa làm cái gì?”
Địch Diên Diên nhìn thục phi, hình như căn bản không đối với việc mình giết người này cảm thấy có bất kỳ ý tứ áy náy nào, ngay cả trên mặt cũng không có quá nhiều biểu tình, lẽ nào một người thật có thể lòng dạ ác độc như vậy?
“Này… Ngươi thật là Địch Diên Diên! Đến cùng tại sao? Ngươi…!”
Nghe thanh âm của Địch Diên Diên, nàng liền có thể xác nhận, đã rất lâu về trước, đã từng có một lần không có nhìn thấy dung mạo xấu xí của Địch Diên Diên nhưng nghe thấy qua thanh âm của Địch Diên Diên, xuất kỳ thanh lệ êm tai, từ rày về sau, có đôi khi nằm mơ, cũng sẽ ở nghe trong mộng, khi đó, nàng thậm chí nàng mời tới lão sư dạy Sương nhi, hy vọng Sương nhi cũng có thể dùng thanh âm đồng dạng đồng dạng nói.
Nhưng nếu Địch Diên Diên đứng trước mặt người khác, sợ rằng cảm giác kia sẽ trở nên không giống, vô luận là ai, đều chỉ sợ sẽ bị mặt xấu của Địch Diên Diên trực giác ác tâm! Lại sao chú ý tới thanh âm của nàng có bao nhiêu dễ nghe?
Nhưng nàng, lại nhớ kỹ thanh âm của Địch Diên Diên, nên lúc này có thể nhận ra được…
Thế nhưng, tại sao, dung mạo có thể có khác biệt lớn như vậy? Đứng ở trước mặt nàng một đại mỹ nhân như thế, thế nhưng thế nào cũng khó mà liên tưởng đến là Địch Diên Diên!
Lúc này thục phi căn bản không có chú ý tới Địch Diên Diên chất vấn nàng, chỉ là vẻ mặt khó có thể tin, căn bản không tin tưởng người trước mắt chính là Địch Diên Diên, thế nhưng, thanh âm không thể giả được…
“Quên đi, tiếp tục muốn hỏi, cũng không chiếm được kết quả, Tà Vô Phong, chúng ta đi thôi…”
Sự tình bản thân đến kiểm chứng đã có định luận, dĩ nhiên là không cần tiếp tục giữ lại, trước mắt hai người kia, ngày đã qua đầy đủ bi thảm, đến nỗi Bình quý phi, hoàng thượng đã không cho bất luận kẻ nào hỏi đến, rõ ràng muốn nàng tự sinh tự diệt mà chết, hiện tại chết, cũng không có gì, đến nỗi hai mẫu nữ này, cùng nàng không còn có quan hệ gì…
“Ân…”
“Địch Diên Diên, ngươi yêu nữ này! Ngươi đừng đi! Bổn công chúa phải giết ngươi!”
Xoay người, chậm rãi hướng về phiến cửa bị hư kia chạy đi, vừa vặn sau lại truyền đến thanh âm tê tâm liệt phế…
“Diên Diên muốn biết, người hành thích kia có phải là Phượng Linh Sương không?”
Lần thứ hai bước vào rừng trúc, nguyên bản ánh dương quang rực rỡ cũng bắt đầu biến thành vàng óng ánh, lập tức mặt trời sắp lănnj, sái trên mặt đất ánh dương quang vụn vặt cũng bởi vậy trở nên trành hoàng sắc.
Nhìn hình dạng Địch Diên Diên như có điều suy nghĩ, Tà Vô Phong nhẹ giọng hỏi.
“Nguyên bản đã cảm thấy không phải, bất quá cảm thấy phản chính đến nơi này, đi xem, một khẳng định, hiện tại cũng không xác nhận ý nghĩ của ta? Được rồi, không nghĩ, chúng ta mau trở về đi thôi…”
“Ân…”
Tà Vô Phong cũng không có nói gì nữa, chỉ là trong lòng là có chút khẩn trương, tại sao, người bên kia sẽ tìm tới nơi này? Lại là tại sao muốn đả thương Diên Diên, người kia, chẳng lẽ không phải đối với Diên Diên…”
(Luna: Đột nhiên nói đến đây ta lại nghĩ đến Lam Thần)
Bất quá, vô luận như thế nào, hắn đều sẽ không để cho người xúc phạm tới Diên Diên nửa phần!
…
Sau khi trở lại, Địch Diên Diên đem cung nữ mới vừa từ lãnh cung đi ra giao cho Xuân Tuyết, để cho nàng vì người cung nữ kia an bài một phần.
Tiệc tối gần bắt đầu, mọi người tuy rằng cũng vì thời gian ám sát buổi chiều mà chưa tỉnh hồn, nhưng là lại vẫn như cũ xuất tịch cái yến hội này.
Nguyên bản cũng đã an bài tốt tiệc tối cứ theo lẻ thường tiến hành, ca vũ không ngừng, trên đại điện náo nhiệt khó phân, mọi người nâng chén vui mừng uống, mặc dù có một số nữ nhân là trực tiếp nhìn về phía Địch Diên Diên trong ánh mắt tràn ngập ước ao cùng đố kị, lại cũng chỉ có thể dừng lại ở trên mặt.
Nguyên bản vận tốt đến không cần tô vẽ, nhưng lúc này, nhìn dung hoàn mỹ vô song của Địch Diên Diên, các nàng cũng chỉ có thể ở lại vị trí của mình tự ti mặc cảm, các nàng bây giờ cũng không có tư cách khinh bỉ!
Địch Diên Diên vẫn như cũ ngồi chung một chỗ với Tà Vô Phong, nàng bây giờ tuy rằng còn chưa gả cho Tà Vô Phong, nhưng lại được tất cả lễ ngộ của Tà vương phi, người trong cung đều khách khí, bởi vì cải biến của dung mạo, nguyên bản ánh mắt khinh bỉ càng thêm là bị kinh diễm thủ nhi đại chi.
Ngồi chung một bàn, Địch Diên Diên cùng Tà Vô Phong hữu thuyết hữu tiếu, trò chuyện đến vui vẻ, nhưng Phượng Linh Tuyệt ngồi ở đối diện hai người, lại nhìn chướng mắt, không biết thời khắc này bản thân, là đố kỵ Tà Vô Phong có thể đường đường chính chính ngồi ở bên người Diên Diên, hay là thống hận thời gian Diên Diên bên cạnh mình, cũng không có cái loại dáng tươi cười hạnh phúc thấu nhập nội tâm này.
Gia quyến của đại thần, Mộ Dung Phỉ bằng vào ưu thế của tướng mạo, mà được cha của mình mang vào trong cung, cũng vì chuyện của thục phi, một vị trí Mộ Dung gia bị liên lụy không ít, phụ thân của nàng bị cách chức quan, cũng chỉ có thể ngồi vào một vị trí cực chọt của các đại thần.
Thế nhưng, nàng lại có thể thấy vị trí của Tuyệt vương, nhìn Tuyệt vương nhìn về phía Địch Diên Diên ánh mắt tràn đầy ái mộ, Mộ Dung Phỉ sinh lòng thống hận!
Ngày Địch phủ tổ chức Thái yến, nàng cũng được mang đi, phụ thân vẫn hy vọng có thể mượn nàng hấp dẫn Tuyệt vương mà có thể xoay người, tự nhiên tới chỗ nào cũng sẽ mang nàng theo, thế nhưng, không nghĩ tới, ngày đó ngay cả cơ hội tiếp xúc Tuyệt vương cũng không có, ngược lại thấy hết màn kịch hay này đến kịch hay khác!
Để cho nàng cảm thấy đáng trách chính là, khuôn mặt xấu xí của Địch Diên Diên, dĩ nhiên là giả! Khi bôi đi trang dung cố ý làm xấu này đi, nàng dĩ nhiên là mỹ lệ vậy, đệ nhất mỹ nhân của Phượng Dạ quốc, nàng vẫn cảm thấy không hối hận, dung mạo của nàng đã không thể xoi mói, thế nhưng, không có nghĩ tới, Địch Diên Diên, không có khả năng làm giả dung mạo, dĩ nhiên, dĩ nhiên so với nàng đẹp hơn trăm lần! Nàng thậm chí sợ Địch Diên Diên sẽ đứng ở bên cạnh mình, đến lúc đó, một đối lập, nàng liền cái gì đều không phải!
Xấu nữ thoáng cái được vi đệ nhất mỹ nhân thậm chí thiên hạ của Phượng Dạ quốc, việc này lại để cho lại để cho làm sao chấp nhận được?
Hôm nay, thấy nam nhân mình yêu, đối với một nhân phụ như Địch Diên Diên vẫn là thâm tình như vậy, ánh mắt của Tuyệt vương nhìn về phía Địch Diên Diên, để cho nàng rất đố kỵ, tâm rất đau, nàng không muốn phải nhìn những thứ này, nàng nhất định phải đoạt lại đường nhìn của Tuyệt vương!
“Tà đế ở Địch phủ, đã quen?”
Hoàng thượng nâng chén vấn Tà Lam Kiếm ngồi chung bên cạnh mình, đối với vị Mị quốc hoàng đế so với chính mình lớn tuổi, lại uy nghiêm vạn phần này, ngoại trừ kính nể, càng nhiều hơn đó là tôn kính, hơn nữa, ngôn hành cử chỉ của vị hoàng đế này khó có thể phỏng, tâm tư kín đáo cùng hành vi chi quái trương, cũng khó mà cho người suy đoán…
“Cùng thân gia, tôn tức phụ của mình ở cùng một chỗ, dĩ nhiên là có cảm giác nhà, nhất định là quen! Phượng lão đệ cũng chớ quải niệm, Diên Diên hài tử kia, tâm rất tỉ mỉ, mọi chuyện tỉ mỉ chiếu cố trẫm lão nhân gia này!”
Thanh âm lang lảnh đều hiện lên tinh thần dịch dịch của người nói chuyện, đã là bảy mươi tuổi, tuy nhiên tiếng như hồng chung, đây cũng là kẻ khác bội phục…
“Đó là tự nhiên, Diên Diên hài tử kia, hoàng hậu cùng trẫm cũng từ nhỏ thương yêu đến lớn, nhu thuận hiểu chuyện, càng lanh lợi, hoàng hậu cũng xem nàng như thân nữ nhi mà yêu thương, bây giờ nhìn thấy Diên Diên sắp gả, hơn nữa còn là gả cho Tà vương, cũng rất là an ủi…”
Trên điện bầu không khí trước sau như một thật là tốt, tất cả mọi người bên bàn, tiền hậu vui mừng đàm chè chén, đại khái cũng một chuyện ám sát buổi trưa, phản chính chuyện không liên quan đến mình, bất quá, ở giữa, người đánh chủ ý không ít.
Có người nghĩ, nếu không có Địch Diên Diên, hôn sự của Tà vương đã định, sao còn có Tuyệt vương cùng 1 đám Vương gia, thật vất vả mang nữ nhi của mình ra, thế nào cũng phải tạo một cơ hội, để nữ nhi của mình có thể khai thân thủ, nếu là một vị Vương gia coi trọng, phong trắc phi cũng là tốt, nếu để cho Tuyệt vương chọn trúng, đó chính là một thị thiếp, tương lai cũng phong quang vô hạn!
Quyết định chú ý, liền chỉ chờ bất cứ người nào mở miệng…
“Phụ hoàng, Tà đế bệ hạ, nhi thần nghe được, Địch tiểu thư tài mạo song toàn, hôm nay vừa thấy, dung mạo quả thực xưng là chim sa cá lặn, bế nguyệt tu hoa, chỉ là không biết, Địch tiểu thư có thể khai tài nghệ, để mọi người đại khai nhãn giới…”
Nhị vương gia từ vị trí đứng lên, cung kính thi lễ một cái với hoàng thượng cùng Tà đế, liền cười với Địch Diên Diên, Địch Diên Diên xem ra, nụ cười kia thật là muốn hèn mọn bao nhiêu có bấy nhiêu, ác tâm đến cực điểm!
Chính là nhìn một mắt như vậy, Địch Diên Diên cũng không để ý đến, tiếp tục uống trà trong ly, trà lài Tà Vô Phong sớm cho người thay, đã nghĩ vị nhị vương gia kia vốn không có nói chuyện với nàng, hơn nữa nói cũng cùng nàng không hề quan hệ một dạng…
“Diên Diên, ý của ngươi như thế nào?”
Rõ ràng, hoàng thượng là trưng cầu ý tứ của Địch Diên Diên, tất cả mọi người tại chỗ, hầu như đại bộ phận đều đã biết “Tài nghệ” Của Địch Diên Diên, bọn họ cũng rất sợ, lần này cũng giống vậy, cho dù dung mạo của Địch Diên Diên đã cải biến, nhưng không sửa đổi được, một màn biểu diễn trước đây, đem toàn bộ đại điện khiến cho bừa bộn! Vị nhị vương gia này, lại có tốt tâm gì? Nếu Địch Diên Diên chỉ là dung mạo bất đồng, vậy hậu quả còn phải đề cập sao? Đây không phải là thẳng để Tà đế cùng Tà vương bị chê cười?
Chỉ là, chuyển tâm vừa nghĩ, nếu thật sự là như thế, nói không chừng còn có thể sợ đến Tà vương không dám thú Địch Diên Diên, như vậy, nữ nhi của bọn bọ không phải là có cơ hội?
“Những cơ hội này, vẫn là lưu cho các tiểu thư khác đi…”
Một câu nói đơn giản như vậy, liền trực tiếp cự tuyệt, bằng hắn là ai mở miệng, nàng chính là không muốn làm những trò này, để cho nàng ở phía trên biểu diễn, cũng phải cho nàng cam tâm tình nguyện, khiến cho bản thân tựa như con khỉ, nàng cũng không nguyện!
“Hoàng thượng, vi thần chi nữ, Mộ Dung Phỉ, gần đây tâp được một vũ khúc, tên là nghê thường khúc, vũ đạo là tiểu nữ tự mình biên, hy vọng may mắn có thể biểu diễn ngự tiền.”
Địch Diên Diên mới nói hoàn, liền có liền có tự động xin đi giết giặc, ngồi ở vị trí cuối cùng Mộ Dung Nhạc đứng lên, trực tiếp liền nói rằng, cũng bất tại hồ bất luận mặt mũi gì đáng nói đến, lúc này hắn liền chỉ nguyện hảo hảo nắm chặt cơ hội lần này, để nữ nhi của mình bay lên đầu cành, đừng bị muội muội của mình liên lụy là tốt rồi!
“Vậy thì hảo hảo chuẩn bị…”
Nghe lời của Địch Diên Diên, đích thật là có chút không nể mặt, nhưng cũng biết Địch Diên Diên cũng không phải là cố ý, nàng chính là một hài tử như vậy, nên hoàng thượng cũng không có lưu ý nhiều, huống chi, hắn cũng không muốn thấy Địch Diên Diên xấu mặt, cho dù dung mạo là giả, vậy mọi học, không cần thiết che dấu như trước đây vậy, hoàng thượng cũng là rất sợ lần thứ hai thấy cảnh tượng trước kia…
Hiện tại có người tự động xin đi giết giặc, tự nhiên, bất kể nàng là ai, cho mình, cũng như cho nhi tử timg được một dưới bậc thang!
Nghe hoàng thượng đáp ứng, Mộ Dung Phỉ không biết có bao nhiêu vui vẻ, một khúc vũ đạo này, nàng luyện tập đã lâu, hiện tại cơ hội này để cho nàng ở trước mặt Tuyệt vương khai thân thủ, nàng tự nhiên là vui vẻ!
Mà các tiểu thư khác, thấy Mộ Dung Phỉ có cơ hội biểu diễn, tự nhiên cũng giục cha của mình, cũng để cho hắn tranh thủ cơ hội cho mình….
Mộ Dung Phỉ lui ra thay y phục chưa tới một khắc, tiếng nhạc liền vang lên, có thể thấy được, nàng sớm chuẩn bị kỹ càng, Địch Diên Diên cũng lẳng lặng chờ, cũng hảo hảo chơ xem vũ khúc Mộ Dung Phỉ chuẩn bị biểu diễn.
Ti trúc nhạc rất là êm tai, khi thì bình tĩnh như nước, khi thì bốn bề sóng dậy, nghê thường khúc, tên êm tai, từ khúc cũng dễ nghe, hiện tại còn kém người biểu diễn, không biết có bao nhiêu kinh diễm?
Quả nhiên, lúc ti trúc thanh nhiếp lòng người nhất, một bóng hình xinh đẹp diễm lệ phiêu tới, nghê thường khúc, người cũng như tên, ăn mặc rất là đẹp, một thân thái vũ thường phiêu nhiên nhu dật, cực mỹ!
Hơn nữa vũ khúc bố trí cùng ca khúc cực kỳ phối hợp, nhất khởi nhất phục…
Mọi người nhìn nhập thần, như say vậy, nguyên bản chính là đệ nhất mỹ nhân của Phượng Dạ quốc, tuy rằng thực dung của Địch Diên Diên xuất hiện sẽ bị so kém, thế nhưng phong giản mê người, nếu Địch