Q2 – CHƯƠNG 14: SƠ NHẬP VƯƠNG PHỦ
Editor: Luna Huang
Sáng sớm hôm sau, Địch Diên Diên liền lần thứ hai lên xe ngựa, đi theo đại đội hướng thủ đô của Mị quốc, đến Lâm Phượng thành…
Đi cả ngày, đại khái là thời gian chạng vạng tối mới đến Lâm Phượng thành, nơi cửa thành nhiệt nhiệt nháo nháo, mọi người hỉ khí dương dương tự đắc, tựa như trong nhà mình đang làm hỉ sự, ăn mặc y phục hỷ khánh, trận thế long trọng, so qua lúc Tết càng thêm náo nhiệt vui mừng…
Tuy rằng đây hết thảy đều ở trong tưởng tượng của Địch Diên Diên, thế nhưng bầu không khí này để cho Địch Diên Diên hơi bị kinh hỉ, giống như là nhà mình đón dâu, đường cái của Lâm Phượng thành náo nhiệt nhất, pháo khắp bầu trời, nhiều tiếng lọt vào tai…
Địch Diên Diên mặc dù không nhìn ra ngoài mã xa, nhưng này hoan thanh tiếu ngữ đủ để nghe được, bách tính này có bao nhiêu xem trọng cửa hôn sự này, lệnh Địch Diên Diên tò mò, đến cùng ở lúc mới bắt đầu nhất, những người đó nghe Tà vương tôn kính của mình muốn thú đệ nhất đệ nhất Phượng Dạ quốc sẽ phản ứng thế nào?
Bất quá, cái này cũng đã không được biết rồi…
Rất nhanh, đội ngũ nghênh thân đi tới hoàng thành, thanh thế lớn, sợ là nghênh thân của nước nào cũng không có trận thế như vậy, người khác xem ra, Địch Diên Diên nàng cũng không biết là đã tu luyện phúc khí gì, hôm nay có thể có hậu đãi như vậy!
Không chỉ có là Tà vương nghênh thân, Tà đế càng mang theo mười dặm hồng trang đi nghênh đón nàng, sau đó chính là văn võ bá quan của Mị quốc, còn có bách tính trên đường! Đây chỉ sợ là công chúa nước nào xuất giá cũng không có đãi ngộ như vậy, sợ rằng vì thế, tên của Địch Diên Diên nàng từ lâu truyền khắp ngũ quốc…
Đi tới hoàng thành, vừa vừa xuống xe ngựa, Tà đế còn chưa kịp mở miệng, Tà Vô Phong liền trực tiếp mở miệng muốn người, Địch Diên Diên bất quá thấy thành môn hoàng thành xây bằng đá, xa xa có hoàng đính hồng sắc của đại điện, sau đó thì cái gì cũng nhìn không thấy…
Trước từng nghe Tà Vô Phong nói qua, hoàng cung không phải là rất lớn, bởi vì người của Tà hoàng tộc đều chỉ sẽ thú một nữ nhân, tại đây trong hậu cung cũng chỉ có một mình hoàng hậu, không có tam cung lục viện, tự nhiên sẽ không lớn như hoàng thành nước khác, bất quá phủ đệ của Vương gia đều ở xung quanh hoàng cung, nên rất tiện đi lại…
Mà giờ khắc này, Tà Vô Phong là trực tiếp cùng gia gia nói, phải nàng trực tiếp mang về Tà vương phủ, mà gia gia ngược lại cũng sảng khoái đáp ứng, dù sao gia tôn bọn họ đều không phải là người câu nệ tục lệ phạm văn, nếu Địch Diên Diên nàng đã gả cho Tà Vô Phong, bất quá còn kém nghi thức thành hôn vẫn chưa tiến hành, những thứ này căn bản cũng không câu nệ, nên Tà đế cũng đáp ứng, Tà đế đáp ứng, những người khác cũng không có ý kiến phản đối.
Tà Vô Phong lấy Địch Diên Diên cần nhanh chóng nghỉ ngơi làm lý do, sớm mang Địch Diên Diên về Tà vương phủ, ngay cả cơ hội tham quan hoàng cung cũng không có cho Địch Diên Diên…
Một lần nữa lên xe ngựa, qua thành môn của hoàng cung không được một khắc đồng hồ, liền tới Tà vương phủ, cùng Địch Diên Diên tưởng tượng một dạng, Tà vương phủ cũng không có khí phái quá lớn, lại nghiêm túc u thâm, sợ rằng người bình thường thấy, đến gần cũng không dám…
Mới đi tiến đại viện Tà vương phủ, khí tức đặc biệt lần thứ hai truyền đến, cổ hương điêu lâu, đình viện lịch sự tao nhã, nhìn qua thường thường không có gì lạ, cũng nhìn ra được kinh qua một phen xử lý.
Mới vào cửa đình viện, hai bên đều đủ loại thúy trúc, xem bộ dáng là vừa trồng, rất là u tĩnh, chính là ánh nắng chiếu vào đình viện, cũng bất quá linh linh toái toái, thoải mái ưu nhã, Địch Diên Diên vừa nhìn liền thích, mà Tà Vô Phong đứng ở bên cạnh, nhìn Địch Diên Diên nở nụ cười, tâm nghĩ cũng biết bản thân để người khác bày trí không sai.
Thế nhưng, giữa đình viện lịch sự tao nhã cũng có một thân người mảnh mai đứng, rất là chói mắt, tuy rằng thân hình ôn nhu, Địch Diên Diên nhìn, cũng cảm thấy chói mắt, tự giác, người này lai giả bất thiện!
“Phong, biết ngươi đã trở về, ta…. Cố ý tới thăm ngươi một chút!”
Thấy Tà Vô Phong vừa vào cửa, thân ảnh của ôn nhu liền nhất thời như là nghe được tin tức tốt gì, xoay đầu lại nhanh nhất, đồng dạng là một đại mỹ nhân…
Đôi mắt kia mỹ lệ lóe sáng, phảng phất liền chỉ có một mình Tà Vô Phong, vội vàng hướng về Tà Vô Phong đi tới, chỉ là, thời gian đến gần mới nhìn đến Địch Diên Diên đứng ở bên cạnh hắn…
Nhìn biểu tình, nhất cũng sớm đã bên người của hắn sinh ra một nữ nhân, thế nhưng, trong mắt dịu dàng, vẫn như cũ chỉ có một mình Địch Diên Diên, nên, nàng không chút do dự đến trước mặt của Tà Vô Phong, hình như vẫn như cũ không nhìn Địch Diên Diên, tựa hồ căn bản không có để nàng vào mắt, điều này làm cho Địch Diên Diên từ mắt đầu tiên đáy lòng không thích nữ nhân này.
Nhất là một tiếng “Phong”! Nghe để Địch Diên Diên cảm thấy buồn nôn, không có chuyện gì phải gọi thân mật như vậy?
Bất quá nhìn vẻ mặt biểu tình chán ghét của Tà Vô Phong, Địch Diên Diên trái lại thật hài lòng.
“Vị này chính là…?”
Thấy Tà Vô Phong cau mày, Tà Doanh Doanh đã dừng bước lại không dám tới gần, bởi vì nàng rất rõ ràng, chỉ cần Tà Vô Phong mất hứng, vô luận trường hợp nào, hắn cũng sẽ không nể tình, nàng không muốn mới lần đầu tiên gặp lại tình địch rơi thế khó, nên không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn dừng lại.
Mà Địch Diên Diên trái lại như người thắng cao điệu nâng cánh tay của Tà Vô Phong, như là biểu thị công khai chủ quyền, thân mật tới gần Tà Vô Phong, ôn nhu hỏi ôn nhu hỏi.
Một loạt động tác này, Địch Diên Diên không biết là vô ý hay vẫn có, phản chính nhìn trong mắt Tà Doanh Doanh chính là chói mắt không gì sánh được, hận không thể kéo hai người ra!
“Hồi Vương phi, vị này chính là Minh Nguyệt công chúa, dưỡng nữ của Minh vương. . .”
Nghe Địch Diên Diên hỏi lên như vậy, trung niên nam nhân đứng ở trước mặt Địch Diên Diên đứng trước bảy tám hàng gia đinh nha hoàn, cung cung kính kính cúi đầu nói, xem ra nam nhân này rất khí phái, nói cũng đủ lo lắng, không giống với gia nô, thế nhưng đối đãi Địch Diên Diên thái độ quả thực cung kính, để Địch Diên Diên có chút kính nể.
“Nga, nguyên lai là Minh Nguyệt công chúa. . . Vị này chắc là Lâm quản gia rồi?”
Địch Diên Diên như là cố ý nhìn về phía Tà Doanh Doanh bên kia, nhưng không có nhìn hơn, bất quá là lướt sơ qua, mà lúc này Tà Doanh Doanh cũng bất quá vẫn như cũ nhìn chăm chú vào Tà Vô Phong, khuôn mặt tuấn tú bản thân nhớ nhung tận bốn tháng. . .
“Hồi Vương phi, đúng vậy, lão nô chính là Lâm quản gia, việc vặt của vương phủ nội đều có lão nô xử lý, sau này, Vương phi có cái gì phân phó, cứ nói với lão nô, lão nô nhất định tận khả năng làm tốt. . .”
“Ân. . .”
Địch Diên Diên nhàn nhạt đáp lại một tiếng, khóe miệng cười, quả nhiên, người bên cạnh Tà Vô Phong đều rất cá tính, có những người này ở đây làm việc trong vương phủ, sau này nàng cũng có thể tiết kiệm không ít.
Chỉ là, nghe thái độ cung kính của Lâm quản gia, lòng của Tà Doanh Doanh không vui, Lâm quản gia này cho tới bây giờ sẽ không có để nàng vào mắt, chớ nói chi là dùng giọng nói chuyện với nàng như vậy, Địch Diên Diên kia mới đến, Lâm quản gia bất quá mới lần đầu tiên gặp mặt, làm sao có thể có thái độ cung kính như vậy?
Tà Doanh Doanh nàng không cam lòng cúi đầu nghĩ, không nghĩ tới, Tà Vô Phong một tiếng chán ghét truyện tới, liền cắt đứt tất cả ý nghĩ của nàng. . .
“Ai để cho nàng vào?”
Tà Vô Phong căn bản không có nhìn Tà Doanh Doanh một mắt, trực tiếp ôm Địch Diên Diên, lướt qua Tà Doanh Doanh, đi đến địa phương chính đường đối diện đình viện.
Tà Doanh Doanh nhất tâm muốn đi theo, nhưng bất đắc dĩ, một hạ nhân lập tức đi tới bên người Tà Doanh Doanh, một tay chặn lối đi của Tà Doanh Doanh, vừa vặn lúc này Địch Diên Diên quay đầu lại liền nhìn thấy Tà Doanh Doanh khó chịu.
“Hồi Tà vương, vừa rồi vừa hạ nhân mới tới cho rằng đây là Minh Nguyệt công chúa, liền dẫn nàng vào, nhưng lão nô thấy, cũng không có thể tương cản, chỉ có