Tác giả: Chi U Cửu
Người đào hố: Thì Là Thì Là????
Thời gian cập nhật: 05/12/2022
Chương 3: Đã đến kinh đô
Chiết Tịch Lam theo đoàn xe rời đi hơn hai tháng, quen thuộc nhất chính là Kim Đản cùng Ngân Đản bên người Thịnh Trường Dực, tiếp theo là Thịnh Sóc.
Ba người bọn họ thường xuyên đến tặng đồ.
Kim Đản cùng Ngân Đản là một đôi huynh đệ, theo bọn họ nói, hai người cũng không phải thân huynh đệ, chỉ là lúc được chọn làm người theo bên người thế tử gia, đúng lúc Vân Vương gia mua hai cái trứng điêu khắc làm bằng vàng và bạc, thế là đã có hai cái tên mà bọn họ cũng không thích này.
Hai người rất hâm mộ Thịnh Sóc.
"Tên Sóc ca là do thế tử gia lấy, dễ nghe."
Hôm nay Kim Đản đến tặng trái cây mới mua được từ nội thành Kế Châu, nhịn không được lại oán trách một lần nữa, có thể thấy hắn thật sự không thích cái tên này.
Sau đó mới nói chính sự: "Đã đến thành Kế Châu, kinh đô cũng không còn xa, năm sáu ngày nữa là có thể đến rồi."
Chiết Tịch Lam nhận trái cây, chân thành nói cảm ơn.
Chiết Bá Thương đứng ở một bên, ngửa đầu hâm mộ nhìn Kim Đản: "Nếu tương lai đệ có thể cao lớn như huynh thì tốt rồi."
Kim Đản đắc ý cười ha hả.
Hắn có vóc dáng cao lớn, thanh âm vang dội như chuông, cười lên như vậy khiến người ta bị chấn động đến đau tai, Chiết Tịch Lam không khỏi lui ra sau một bước, lúc này Thịnh Trường Dực cũng đang đi ngang đây, nghe thấy tiếng cười nên nhìn qua, liền thấy Kim Đản cười thật giống như đóa hoa loa kèn đang đung đưa trước mặt tiểu cô nương.
Hắn khẽ nhíu mày, nói với Thịnh Sóc đang ở bên cạnh: "Gọi hắn trở về."
Thịnh Sóc đang muốn gọi thì lại nghe thấy Thế tử gia nói: "Bỏ đi, chúng ta đi qua đó."
Hai người đi qua, Chiết Tịch Lam đang muốn hành lễ, Thịnh Trường Dực vẫy vẫy tay: "Đi ra bên ngoài, không cần đa lễ."
Đây là lần đầu tiên hai người gặp lại nhau kể từ sau khi nói chuyện ở cổng thành.
Hắn hỏi: "Trên đường đi vẫn ổn?"
Chiết Tịch Lam gật đầu, cười nói: "Người cho xiêm y, ấm áp vô cùng, còn được ăn hết các món ăn ở các thành trì trên đường đi, ăn rất ngon."
Thịnh Trường Dực ừm một tiếng: "Vậy thì tốt, cha ngươi đã đến Thanh Châu, đã viết thư, vừa mới đưa đến."
Hắn lấy từ trong tay áo ra một phong thư đưa cho Chiết Tịch Lam: "Nếu ngươi muốn viết thư hồi âm, viết xong để Thịnh Sóc đi gửi là được."
Chiết Tịch Lam gật đầu, cười nhẹ nhàng như cũ: "Đa tạ thế tử gia."
Kim Đản ở một bên liền xen vào: "Thế tử gia, loại chuyện đưa thư này sao người còn phải tự mình đi một chuyến, để cho Ngân Đản đưa tới là được rồi mà."
Thịnh Trường Dực liền lãnh đạm nhìn hắn một cái.
Thịnh Sóc trừng hắn: "Thế tử gia là tiện đường tới đây, người đang tuần doanh đấy, ngươi cho rằng ai cũng rảnh rỗi giống ngươi chắc!"
Kim Đản cảm thấy ớn lạnh sau lưng, người đàn ông to con này co rụt lại rồi lập tức ngậm miệng.
Thế tử gia và Sóc ca tính tình thật là xấu!
Thịnh Trường Dực cũng không nói thêm gì nữa, chỉ gật nhẹ đầu với Chiết Tịch Lam, quay người rời đi.
Kim Đản vốn còn muốn ở lại nói vài câu, lại bị Thịnh Sóc kẹp cổ kéo về.
Trở về doanh trướng, hắn nhìn thế tử gia một chút, sau đó lại mắng Kim Đản: "Ngươi luôn chạy tới trước mặt Chiết cô nương làm cái gì?"
Kim Đản khó hiểu: "Là huynh nói mà, cha Chiết cô nương không dễ dàng, nàng mang theo đệ đệ đến kinh đô nương nhờ thân thích cũng không dễ dàng, bảo chúng ta chiếu cố họ thêm một chút còn gì."
"Ta đi nội thành Kế Châu mua trái cây cho tất cả mọi người, đương nhiên phải đưa qua đó một ít rồi."
Thịnh Sóc nhìn hắn một cái liền biết tên ngốc này không có nói dối, gật đầu: "Vậy ngươi cũng không thể thường xuyên đi."
Kim Đản ủy khuất, vẫn còn muốn nói nữa, lại bị Thịnh Sóc đuổi ra ngoài, đợi sau khi người rời đi, Thịnh Sóc mới trở lại trong doanh trướng nói với Thịnh Trường Dực: "Thế tử gia, Kim Đản là một tên ngốc, không có loại tâm tư này đâu."
Hắn đã theo thế tử gia từ nhỏ, hiểu được tâm tư của Thế tử gia nhất, Thế tử gia giơ tay hắn cũng biết người muốn cái gì.
Vừa nãy sau khi thế tử gia nhìn thấy Chiết cô nương và Kim Đản ở cùng một chỗ liền nhíu mày, Thịnh Sóc đã biết rõ Thế tử gia nghĩ cái gì.
Chiết cô nương vô cùng xinh đẹp, mặc dù là cô nương Vân Châu, nhưng màu da trắng nõn, đôi mắt sáng thiện lãi*, dáng người yểu điệu, mang theo chút ít ý vị của mỹ nhân Giang Nam.
Nhưng nàng lại biết chút võ, thường mang một cây cung sau lưng, mặt mũi có mang khí khái hào hùng, nghe nói còn từng giết mã tặc, thật sự là khiến cho người ta thích, đặc biệt là võ tướng.
*Thiện lãi: Tả đôi mắt phụ nữ sáng ngời, linh hoạt.
Tâm tư võ tướng dễ đoán, phần lớn đều thể hiện trên mặt, Kim Đản thường đi xum xoe, vừa thấy Chiết cô nương liền cười, cười cứ như đóa đuôi mập đong đưa theo gió, thật sự làm cho người ta lo lắng.
Nếu là cô nương khác còn được, Kim Đản là tướng lãnh rất đắc lực của Thế tử gia, cũng đã đến tuổi thành thân, nếu như Chiết cô nương đồng ý, còn có thể thành một đoạn nhân duyên, nhưng Chiết cô nương là nữ nhi của Chiết Tùng Niên.
Chiết Tùng Niên lúc mới đầu còn chưa nổi bật trước mặt Vân Vương gia nhưng hôm nay lại càng ngày càng được coi trọng cùng tôn trọng.
Vân Vương gia cũng đã từng muốn mai mối cho Chiết Tịch Lam nhưng đều bị ông ấy cự tuyệt.
Hỏi nguyên nhân là gì, ông ấy cũng không nói.
Vân Vương gia bởi vậy mà bỏ đi ý định này, không nói thêm nữa.
Lần này đi kinh đô, nói là nương nhờ Ngũ phu nhân Nam Lăng Hầu phủ, hắn đại khái có thể đoán được đây là Chiết Tùng Niên muốn gả nữ nhi đến kinh đô, mà bọn họ sẽ rất nhanh quay trở lại Vân Châu, căn bản không xứng đôi.
Hắn nói: "Thuộc hạ sẽ quan sát kỹ Kim Đản, không để hắn đi bên chỗ Chiết cô nương.
Thịnh Trường Dực gật đầu, lại bắt đầu lau trường cung của mình.
Thịnh Sóc liền cảm thấy Chiết cô nương kỳ thật rất giống thế tử gia.
Hai người đều mang theo trường cung bên người.
Có điều nghĩ đến chuyện lúc trước của hai người, lại cảm thấy trong dự liệu.
Người khác không biết chuyện hai người quen biết lúc trước, Thế tử gia cũng không có nói rõ, nhưng lúc thấy Chiết cô nương mang theo trường cung lúc nhỏ Thế tử gia dùng trên lưng, hắn liền đoán được đại khái.
Lại nghe thấy lời hai người nói ở cửa thành nữa thì cũng có thể phỏng đoán lúc đó đã xảy ra chuyện gì.
Hai người cũng coi như là hữu duyên.
Trong đầu hắn liền toát ra một ý niệm: Nếu như Chiết cô nương làm tiểu thiếp cho thế tử gia cũng không tệ.
Nhưng mà điều này hiển nhiên không có khả năng.
Khuê nữ của Chiết Tùng Niên, làm tiểu thiếp thật sự là nhục người, nhưng làm chính thất, vẫn chưa đủ tư cách.
Vương gia chỉ có một đứa con trai là thế tử gia, đến nay vẫn chưa đính hôn, chắc chắn cân nhắc rất nhiều, Vân Vương Thế Tử phi tương lai tất nhiên phải là đích nữ thế gia, Chiết Tùng Niên xuất thân hàn môn, thuở nhỏ Chiết cô nương lại không có mẫu thân dạy bảo, so với thân phận Vân Vương Thế Tử phi thật sự là chênh lệch khá xa.
Hắn lắc đầu, dựa vào lương tâm cầu chúc Chiết cô nương có một nhân duyên tốt đẹp.
Thế tử gia vẫn còn đang lau cung, Thịnh Sóc liền nhẹ nhàng ra khỏi doanh trướng, Kim Đản còn đang nhỏ giọng ủy khuất tố khổ với Ngân Đản.
"Thế tử gia càng ngày càng khó đoán, hôm nay ta chỉ đi tặng trái cây thôi mà người liền âm u nhìn ta."
"Lòng dạ nam nhân như kim dưới đáy biển, ngươi đừng đoán, nhận phạt là được rồi."
Thịnh Sóc hít thở không thông, trừng mắt qua: "Hai tên đầu đất!"
Sau đó kêu hai người cách xa doanh trướng một chút, vừa dừng lại, Kim Đản lại tiếp tục ủy khuất nói: "Sóc ca, đừng luôn mắng chúng ta là đầu đất, cũng quá khó nghe rồi."
Ngân Đản: "Phải đó phải đó."
Lại hỏi: "Sóc ca, rốt cuộc thế tử gia tức giận vì cái gì thế?"
Thịnh Sóc tức giận nói: "Cho dù thế tử gia phân phó các ngươi chăm sóc thêm cho tỷ đệ Chiết gia cũng không bảo các ngươi xum xoe, liên tục không ngừng sáp đến làm cái gì!"
"Đây là thế tử gia sợ các ngươi suy nghĩ lệch lạc.
"
Mặt Kim Đản liền đỏ lên: "Ta mới không có! Thế tử gia oan uổng ta! Thế này bảo về sau ta gặp Chiết cô nương thế nào."
Thịnh Sóc: "Mặt người mặt đều cười thành hoa đón xuân rồi ngươi còn không có! Thế tử gia là người không thông tình yêu còn nhìn ra được tâm tư ngươi không thuần, còn có thể oan uổng ngươi hay sao."
Kim Đản không phục, lớn tiếng phản bác: "Nếu như thế tử gia không thông tình yêu, người làm sao biết ta động tâm tư! Thế tử gia cái gì cũng không hiểu, người không thể nói lung tung được!"
Thịnh Sóc bị chẹn họng, nghĩ đi nghĩ lại cảm thấy cũng coi như có đạo lý, liền nói: "Vậy thì ít đi, đưa đồ xong thì đi ngay.
Hơn nữa, sắp tới tới kinh đô rồi, về sau cũng không gặp lại nữa."
Hắn còn bận đấy, không muốn cùng hai tên đầu đất này lãng phí thời gian đâu, vẫy vẫy tay: "Ta đi đây, các ngươi ghi nhớ mệnh lệnh của Thế tử gia cho kỹ."
Kim Đản cảm thấy mình phải nhận oan khuất lớn như bầu trời.
Ngày thứ hai Chiết Tịch Lam và Chiết Bá Thương viết thư cho Chiết Tùng Niên, cần hắn đi qua lấy, hắn lại càng thêm tủi thân.
Gặp Chiết Tịch Lam cũng không nói chuyện, cúi đầu lấy thư liền đi ngay, Chiết Bá Thương gọi hắn, hắn đáp lại bằng một nụ cười miễn cưỡng so với khóc còn khó coi hơn, sau đó nhanh chóng rời đi.
Chiết Bá Thương không rõ ràng cho lắm, còn có chút sợ hãi: "A tỷ, có phải chúng ta làm sai gì không? Kim Đản đại ca đột nhiên không để ý chúng ta nữa."
Chiết Tịch Lam nghĩ đi nghĩ lại cũng không hiểu, an ủi nói: "Đoán chừng hôm nay huynh ấy có việc, không vui, lúc này mới không nhiều lời với chúng ta."
Chiết Bá Thương thở nhẹ một hơi: "Đệ rất thích Kim Đản Ngân Đản đại ca, đệ cũng hy vọng bọn họ thích đệ."
Chiết Tịch Lam dắt tay hắn về trong xe ngựa, dạy bảo hắn: "Chúng ta chỉ làm tốt chính mình là được, người khác thích hay ghét chúng ta, đều là chuyện của bọn họ."
Về sau còn phải ăn nhờ ở đậu một đoạn thời gian, ở đâu ra mà có thể suy nghĩ không ngừng người khác thích hay là chán ghét bọn họ.
Chiết Bá Thương gãi đầu hỏi: "Bất dĩ vật hỉ bất dĩ kỉ bi*__ a tỷ, là ý này ư?"
*Bất dĩ vật hỉ bất dĩ kỉ bi (là một