Sáng hôm sau, trong Hoàng Đức Điện không khí nặng nề.Hoàng thượng và các đại thần đều nhăn nhó vì báo cáo doanh số bán smart phone ngày hôm qua quá thảm hại.Có những cửa hàng không ai mua một chiếc nào, còn những cửa hàng khác chỉ bán được mấy chiếc cho những người hầu nha hoàn của các đại thần.Bọn họ thấy chủ tử của mình xài smart phone nhiều cũng tự động hiểu được giá trị của nó.Nhưng mười linh thạch trung phẩm là một khoản chi tiêu lớn với bọn họ.Họ cũng phải nhịn đau cắt thịt mới mua được.Ngày đầu tiên ra mắt sản phẩm, không phải ai cũng có đủ linh thạch để sắm ngay được.Hoàng thượng nhìn quanh điện, thấy mặt các đại thần đều nhau mày trầm tư.Hắn cũng không khỏi thở dài.Mọi người đều kỳ vọng rất nhiều vào ngày đầu tiên mở bán smart phone, hy vọng nó sẽ hỏa bạo tạo một tiếng vang thật lớn trong giới luyện khí sư.Hắn không hiểu tại sao mọi người lại không mua smart phone.Chẳng phải nó có công năng rất tiện lợi sao?Chẳng phải nó có thể giúp họ có thể liên lạc với nhau một cách dễ dàng sao?Tại sao họ lại không thấy được giá trị của nó?Hoàng thượng quay sang nhìn Phủ chủ ngoại vụ, người chịu trách nhiệm cho việc bán smart phone.Hắn hỏi:“Địch ái khanh, theo khanh, nguyên nhân là gì?”Phủ chủ ngoại vụ, cúi đầu trả lời:“Hoàng thượng, theo quan sát của thần, có hai nguyên nhân chính khiến cho smart phone không bán được nhiều trong ngày đầu tiên.”“Thứ nhất là mọi người đang bàn tán xôn xao với nhau về việc triều đình mua smart phone với giá thấp, nhưng lại bán lại cho họ với giá cao.”“Thứ hai là bọn họ không tin một chiếc hạ phẩm pháp khí lại có công năng thần kỳ như vậy.”“Hoàng thượng, bọn họ không tin một chiếc hạ phẩm pháp khí có công năng thần kỳ như vậy là chuyện bình thường.”“Nếu không phải cửu điện hạ dùng thực tế chứng minh, thì có lẽ tất cả mọi người cũng không có ai tin.”Mọi người nghe tể tướng nói cũng đều gật gù đồng ý.“Theo như ý của tể tướng, việc này chỉ cần chờ đợi lên men, khi mọi người nhận ra sự thần kỳ của smart phone thì sẽ tự khắc bùng nổ người mua.” Hoàng thượng suy ngẫm nói“Bệ hạ anh minh.”“Địch ái khanh, khanh cần phải chú ý mọi tin tức và báo cáo danh thu smart phone thường xuyên cho trẫm và các vị đại thần mỗi ngày để có thể kịp đưa ra đối sách.”“Trẫm cho phép khanh báo cáo qua smart phone cho trẫm khi có việc khẩn cấp.”“Vâng, Bệ hạ.”Sau khi rời khỏi Hoàng Đức Điện, một số vị đại thần nhanh chóng đi đến các cửa hàng bán smart phone.Họ dùng linh thạch của mình mua một số chiếc smart phone để tặng cho thân bằng hảo hữu.Họ muốn dùng cách này để quảng bá smart phone cho nhiều người biết.Họ nghĩ rằng, nếu những người quen của họ cũng xài smart phone, thì sẽ có nhiều người tò mò và muốn mua thử.Họ không biết rằng, những hành động của họ chỉ như muối bỏ biển, thiểu số không thể thay đổi một đại cục.Kết quả suốt ngày hôm đó số lượng smart phone bán ra cũng chỉ có tăng thêm được vài trăm chiếc.Đó là một con số quá nhỏ quá nhỏ so với mục tiêu của triều đình.Trong khi đó tại Lưu gia phủ, một hội nghị đặc biệt một lần nữa đang diễn ra.Tộc trưởng và các vị trưởng lão của Lưu gia đều có mặt.Bọn họ đang bàn luận về việc triều đình bán smart phone cho mọi người.“Hahaha, ta nghe nói triều đình chỉ bán được có vài trăm chiếc smart phone trong hai ngày đầu tiên.”“Thật là một trò cười!” Trưởng lão Lưu Thanh Long cười ha hả.“Đúng là trò cười cho thiên hạ mà, không hiểu bọn họ nghĩ gì khi cho rằng mọi người sẽ mua một cái hạ phẩm pháp khí với giá 10 linh thạch trung phẩm.”“Trong khi chúng ta co thể tự luyện chế với chi phí chưa đến một linh thạch trung phẩm.” Một vị trưởng lão khác gật gật.Dù sao thì chúng ta cũng rất sáng suốt khi không tham gia vào việc này.“Nếu không, chúng ta sẽ bị triều đình lôi kéo vào vũng nước đục này, uy tín và danh tiếng truyền thừa vạn năm của chúng ta sẽ bị trong vòng một ngày.” Trưởng lão Lưu Thanh Long nói“Nhưng thưa phụ thân và các vị trưởng lão, con có nghe người ta nói rằng chỉ có smart phone bên trong cửa hàng của triều đình mới có công năng liên lạc.”“Chính vì lý do này lên mỗi chiếc smart phone mới được bán lên tới giá mười linh thạch trung phẩm.”Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía âm thanh vừa phát ra.Từ ngoài cửa bước vào sảnh là một cô gái có mái tóc dài màu đen óng ánh, đôi mắt sáng như ngọc bích, và làn da trắng mịn như ngọc trai.Cô mặc áo dài màu hồng nhạt, có thêu hoa sen trên ngực và tay áo người đó không ai khác chính là Lưu Thanh Hồng nữ nhi út của tộc trưởng Lưu Thanh Hải.“Hahaha thì ra là Hồng nhi, con trở về từ hồi nào vậy mà không thông báo cho mọi người biết.” Lưu Thanh Hải cười to nói“Nữ nhi thỉnh an phụ thân, thỉnh an các vị trưởng lão.”Mọi người đều cười to nhìn Lưu Thanh Hồng, chính vì là nữ nhi út trong gia tộc lại thông minh lễ phép lên rất được mọi người yêu quý.“Hồng nhi con nói như vậy là sao.” Trưởng lão Lưu Thanh