Diệp Hàn nhìn chằm chằm vào đứa bé đang đứng, không tin vào mắt mình.Hắn không biết phải nói gì về cảm xúc của mình lúc này, cảm giác như vừa chìm sâu trong địa ngục, rồi lại bất ngờ được lên thiên đường, mọi thứ xảy ra quá nhanh, cảm xúc thật khó tả.Tiểu Kê nhỏ bé, lông vàng óng ánh, hoàn thành lôi kiếp hóa hình thành một đứa bé gái đáng yêu, da trắng như ngọc, mái tóc vàng như lửa.Cô bé mở to đôi mắt xanh biếc, nhìn Diệp Hàn và những người khác bằng ánh nhìn tò mò.Sau đó cô hạ thấp đầu, nhìn thấy bản thân mình có hai chân hai tay như con người, cảm nhận được một luồng sức mạnh mới chảy trong cơ thể, khiến cô muốn thử nghiệm nó.Cô bé nhảy lên và bước đi vài bước, thấy mình nhẹ nhàng và linh hoạt hơn bao giờ hết.“Ta đã thành công! Ta đã thành công! Ta cuối cùng cũng có thể hóa thành hình người! Bây giờ ta có thể tự do biến hình như con người rồi!”Cô không kìm được sự phấn khích, chạy nhảy tung tăng khắp tẩm cung, chạm vào cây cỏ, hoa lá, đá cuội, cảm nhận mọi thứ bằng đôi bàn tay mới.“Ta muốn ăn đồ ngon, mặc đồ đẹp, làm mọi thứ giống như con người.”Diệp Hàn nghe thấy Tiểu Kê nói vậy, không biết nên cười hay khóc.Lúc này Linh Nhi lập tức chạy đến bên tiểu Kê, che chắn trước mặt mọi người và nói.“Tiểu Kê, Tiểu Kê, tỷ biết muội rất vui, nhưng muội phải bình tĩnh lại, không thể chạy lung tung như vậy được, cần phải học cách ứng xử như một con người, trước tiên muội cần phải mặc một bộ quần áo vào đã.”Diệp Hàn và mọi người nghe thấy vậy liền ho khục một tiếng liền quay mặt đi chỗ khác.“Chỗ này không còn việc gì nữa, phụ hoàng còn một số tấu chương chưa xử lý xong, phụ hoàng đi trước.” Hoàng thượng nói xong thì biến mất tại chỗCung tiễn phụ hoàng(Cung tiễn hoàng thượng).Sau khi hoàng thượng rời khỏi Diệp Hàn liền sai tiểu lý tử đi ngự y phòng lấy vài bộ y phục cho tiểu Kê mặc.Quả nhiên như người ta nói, lụa làm đẹp người, tiểu Kê đã xinh xắn đáng yêu rồi mà thêm một bộ y phục đỏ lửa cùng với hai cái má hồng hồng thật khiến ai nhìn cũng muốn cúi xuống cắn một miếng.“Tiểu Kê, mau đến đây cho bản điện hạ thơm má một cái.”Nghe Diệp Hàn gọi mình là tiểu Kê, cô bé liền nhăn mặt nói.“Ta không thích cái tên tiểu Kê, nó thật khó nghe.”“Khó nghe! Ta thấy cái tên này rất dễ thương mà, ta nghĩ ngươi cũng sẽ ưa nó chứ! Lúc trước ngươi không có phàn nàn gì mà?” Diệp Hàn ngạc nhiên nhìn cô bé nói.Tiểu Kê phình má giận dữ đỏ mặt, gào lên nói.
“Ngươi mới là tiểu Kê, mười tám đời tổ tông nhà ngươi mới là tiểu Kê, cái tên khó nghe chết đi được, ta không chịu nổi, ta phải đổi tên khác.”Diệp Hàn nghe thế thì lúng túng, cười ngượng ngùng, còn Linh Nhi đứng bên cạnh thì cười nghiêng ngả, chỉ có tên béo tiểu lý tử muốn cười mà sợ bị mắng, nhịn cười đến đỏ mặt tím tai, phì phì cả nước miếng ra ngoài.Thấy vậy thì Diệp Hàn lườm hai người hộ một cái rồi nói.“Ta họ Diệp gọi ngươi là Ly từ nay về sau gọi ngươi là Diệp Ly.
Như thế nào, tên này có hay không?”Tiểu Kê suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói, cái tên Diệp Ly này ta tạm chấp nhận.Đang lúc đám người Linh Nhi háo hức hỏi thăm Diệp Ly trong hình dạng con người khiến Diệp Ly kêu la chạy trốn, thì một tiếng chuông từ smart phone của Diệp Hàn vang lên, khiến tất cả mọi người đều lặng im lại.Diệp Hàn nhanh chóng mở smart phone lên nghe, người gọi là phụ hoàng, bảo hắn đến phòng nghị sự giải quyết một số công việc gia tộc, hắn nghĩ chắc chắn có liên quan đến Diệp Ly.Đối với mọi người smart phone là thứ quá quen thuộc, còn Diệp Ly thì không hiểu cái vật hình chữ nhật đen xì trong tay Diệp Hàn là gì, trong ký ức truyền thừa của nó cũng không có pháp bảo tiên bảo nào hình dạng kỳ lạ như thế.Diệp Ly nhìn cái vật trong tay Diệp Hàn với ánh mắt tò mò, nó phình má hỏi.“Diệp Hàn ngươi đang cầm cái gì trong tay vậy, mà ngươi đang nói chuyện với phụ hoàng ngươi à, nhưng phụ hoàng ngươi đâu có ở đây, người bị thần kinh hả.”Nó nói xong thì vung tay giật cái vật đó khỏi tay Diệp Hàn, muốn xem xem nó là cái gì.Diệp Hàn thấy vậy thì mặt méo lại, không biết lên khóc hay lên cười, còn Linh Nhi thì lại được một phen cười bò ra mặt đất.“Khụ! Cái này ta gọi nó là smart phone có thể giúp mọi người liên lạc với nhau, vừa nãy ta chính là thông qua pháp bảo này để nói chuyện với phụ hoàng.”Diệp Hàn vừa chỉ tay vào smart phone vừa giải thích cho Diệp Ly hiểu.“Smart phone! Cái tên này nghe rất lạ, trong ký ức truyền thừa của ta không có cái pháp bảo nào tên là smart phone cả?”“Đương nhiên là không có rồi, vì vật này điện hạ mới phát minh được một thời gian.” Linh Nhi vừa cười vừa trả lờiDiệp Hàn nghe thế thì cười mỉm nói Linh Nhi giúp Diệp Ly làm quen với smart phone, và chỉ cho cô bé cách sử dụng các chức năng của nó, rồi liền rời tẩm cung đến Hoàng Đức Điện.Tại phòng nghị sự tất cả các thành viên trong gia tộc đều có mặt, chẳng có gì to tát cả, phụ hoàng