Như vậy, ngày đầu tiên của cuộc thi tu chân lịch lãm đã khép lại với sự góp mặt của hơn mười năm triệu người dự thi đến từ khắp nơi trong thiên hạ.Họ đã mang đến cho người xem những bức ảnh đẹp mắt và phong phú đa dạng, thể hiện được cá tính và tài năng của mình.Nhưng điều làm nên sức hút của cuộc thi không chỉ là số lượng người tham gia hay sự hoành tráng trong quá trình tổ chức, mà là khả năng truyền tải được cảm xúc cũng như là phong thái của người dự thi qua tấm ảnh.Người xem có thể cảm nhận được mọi thứ từ tu vi, khí chất, đến cả tâm trạng vui buồn, phấn khích, hay cả sự băng giá của người dự thi.Thậm chí có những bức ảnh còn cho người xem cảm nhận được hương vị của các món ăn, tiếng vang của thiên nhiên, tiếng gầm rú của những con yêu thú.Cuộc thi đã để lại một ấn tượng mạnh mẽ trong tâm trí của mọi người, ngay cả những booker khắt khe nhất cũng không muốn bỏ qua, dù trước đó bọn họ đã tuyên bố khinh thường không tham gia cuộc thi này.Số lượng người tham gia cuộc thi càng nhiều thì số lượng hoa hồng được bình chọn cũng tăng vọt.Một viên linh thạch hạ phẩm có thể đổi được một trăm hoa hồng, đối với những tu sĩ bình thường, đó hoàn toàn là một khoản chi tiêu xứng đáng để có thể ủng hộ cho những thần tượng của mình.Ngay cả những người bủn xỉn ti tiện cũng phải nén đau lòng bỏ ra một viên linh thạch để đổi hoa hồng, nếu không họ sẽ không có cơ hội tham gia vào các hoạt động trong thế giới giả tưởng, chỉ biết nhìn mà không thể làm gì.Mỗi người một viên linh thạch hạ phẩm, với hơn một trăm triệu người tham gia, tổng số linh thạch thu về là hơn một trăm triệu viên, một con số khổng lồ.Đây mới chỉ là ngày đầu tiên của cuộc thi, còn có hơn năm ngày nữa mới kết thúc, không biết con số này sẽ lên đến bao nhiêu.Chưa kể còn có rất nhiều công tử ca, tiên nhị đại háo sắc vung tiền như rác cho thần tượng của mình, chỉ cần nghĩ đến điều này, Diệp Hàn đã phấn khích không ngừng được.Đóng kết nói smart phone, Diệp Hàn nhìn vào rừng rậm sâu thẳm trước mắt.
Trái ngược với cảm xúc phấn khích lúc nãy, bây giờ hắn chỉ còn thấy sợ hãi.
Bởi vì trước mặt là rừng rậm sâm lâm, một trong những nơi nguy hiểm nhất trên Thiên Nguyên đại lục.“Thương Hy, ta có cần thiết phải đi vào rừng rậm sâm lâm không? Ta cảm thấy nơi này quá nguy hiểm so với tu vi hiện tại của mình.” Nói xong, hắn nuốt nước bọt khô khốc, tay chân run rẩy.“Ký chủ, tu tiên là việc chống lại ý trời, như cá chép vượt vũ môn.
Nếu không dũng cảm tiến lên phía trước, làm sao có thể đạt được thành tựu chí cao được.”“Hơn nữa, ký chủ cứ yên tâm đi, Ký chủ có một thời thần “Khí vận chi tử, Tiên thiên chi đạo” một loại đạo lực tiên thiên hiếm có.” (1 thời thần = 2 giờ giờ hiện đại)“Ký chủ có thể vượt qua mọi nguy hiểm, không có chuyện gì có thể giế t chết được ký chủ cả, chỉ cần ký chủ kịp trở về trước khi hết thời gian hiệu lực thì sẽ an toàn tuyệt đối.”“Nếu là ở tiên giới thì một thời thần “Khí vận chi tử, Tiên thiên chi đạo” có thể phát huy hết được sức mạnh của bản thân nó, nhưng hiện tại ở Thiên Nguyên Đại Lục thì chỉ có rừng rậm sâm lâm này mới có thể cho ký chủ nhiều kỳ ngộ nhất có thể.”Diệp Hàn nghe Thương Hy nói như vậy, chỉ biết thở dài trong lòng.Không hiểu gần đây vận khí của Diệp Hàn có phải đang gặp vấn đề hay không, mà gần đây hắn luôn quay được những thứ kỳ lạ chưa từng thấy.Chỉ mới hai ngày trước, đúng vào đêm trước khi cuộc thi tu chân lịch lãm bắt đầu, Diệp Hàn đã quay trúng phần thưởng là có một thời thần trở thành người có khí vận ngịch thiên, tiên thiên chi tử.Mặc dù quay được một phần thưởng kh ủng bố như vậy nhưng Diệp Hàn không biết lên vui hay lên buồn nữa.Vì phần thưởng có một điều kiện khiến hắn phải đau đầu không thôi, đó là hắn không thể cất giữ khí vận ngịch thiên, tiên thiên chi tử cho đến khi trưởng thành hay phi thăng lên tiên giới được.Hệ thống chỉ cho phép hắn sử dụng trong ba ngày, kể từ lúc quay được phần thưởng, nếu quá thời hạn sẽ bị thu hồi.Đó là lý do khiến hắn phải cắn răng mạo hiểm đến nơi này.Diệp Hàn nhìn vào bảng hệ thống trước mặt, nhấn vào biểu tượng của phần thưởng mà hắn quay được.Màn hình hiển thị một dòng chữ: “Kích hoạt phần thưởng khi vận nghịch thiên, tiên thiên chi tử?”“(Có/Không)”.Diệp Hàn không do dự chọn “Có”.Ngay lập tức, một ánh sáng xanh lam bao trùm lấy hắn, khiến hắn cảm thấy một luồng khí lạnh chảy vào cơ thể.
Ánh sáng xanh lam tỏa ra một hào quang kỳ diệu, khiến Diệp Hàn như được bao bọc trong một lớp áo bảo hộ vô hình.“Ký chủ, phần thưởng này chỉ có hiệu lực trong một thời thần, vậy nên ký chủ hãy chuẩn bị sẵn sàng tinh thần đi vào rừng rậm sâm lâm.
Hy vọng ký chủ có thể gặp những kỳ ngộ tốt nhất mà không lãng phí giá trị của phần thưởng.”Diệp Hàn hít một hơi thật sâu thở một hơi thật dài, lấy hết can đảm bước vào rừng rậm sâm lâm, khi vừa bước vào ngay lập tức hắn liền cảm nhận được một sức ép khủng khiếp từ mọi phía.Hắn nhìn xung quanh, thấy những cây cổ thụ cao vút, những bụi cây dày đặc, những loài hoa quả kỳ lạ, nghe thấy những tiếng kêu rít, gầm gừ, hú how của các loài yêu thú không biết tên.Đây là lần đầu tiên hắn rời khỏi hoàng cung, mà không có người hộ đạo