(Cảnh báo: Thế giới trong tưởng tượng của tác giả, vì vậy không có logic)
Thư Yến nằm trong thân xác của một nữ nhân, cô gái lúc này đang khoác trên người một bộ y phục vải voan thượng hạng trắng tinh khôi từ đầu đến chân, mà làn da của nguyên chủ cũng vô cùng mịn màng hồng hào, quyến rũ đến mê người.
Nguyên Chủ có tên Selina, con gái của công tước John một trong những người quyền lực nhất trong triều.
Selina đem lòng yêu công tước Shira, một tên đàn ông với vẻ đẹp lạnh lùng và kiêu ngạo, một nhân tài của đất nước Juven.
Thế nhưng cô không biết rằng nam chính Shira chưa từng yêu cô, người mà hắn yêu là thánh nữ Marie, một cô gái xinh đẹp và được lòng rất nhiều người dân ở Juven.
Selina lấy hoàng đế David cũng chỉ vì muốn giúp nam chính Shira dễ dàng hạ bệ được đế chế tàn bạo của David, thế nhưng cuối cùng sau bao hy sinh kết hôn với người mà cô không yêu, chấp nhận bị sự lạnh nhạt của David để làm nội gián cho công tước Shira, hóa ra nguyên chủ chỉ là vật để Shira lợi dụng.
Cuối cùng Shira lật đổ được vua David, phong cho Selina làm thần nữ trong điện của hắn, thế nhưng người hắn lấy làm vợ lại là thánh nữ Marie.
Selina liền nổi cơn thịnh nộ, sai người ám sát Marie, nào ngờ đại sự không thành lại để Shira phát hiện, hắn nổi giận chính tay mang Selina ném vào hầm rắn độc để chúng cắn chết cô.
Một kết thúc kinh khủng!
Ước nguyện của nguyên chủ Selina chính là có thể giúp hầu tước Alan không chết dưới tay của vua David và sau đó có thể sống một cuộc sống yên bình không bị Shira lợi dụng như trước đây.
Thật ra hầu tước Alan đã đem lòng yêu Selina từ lâu, vì vậy hắn đã vì cô mà chấp nhận hy sinh tính mạng mình, cho đến trước khi chết điều mà cô hối hận nhất cũng là việc đó, nếu có thể, cô muốn hắn sống.
Cuối cùng cũng chỉ bởi vì nữ phụ yêu đến ngu muội nên mới xảy ra kết cục bi thảm này.
Thư Yến dần tỉnh lại trong cơn mê man, mùi hương hoa thoang thoảng trong căn phòng hòa lẫn với mùi rượu.
Cô cảm thấy đầu mình đau như búa bổ, dường như trước đó cô đã uống nhiều rượu.
Trước mắt cô là một căn phòng sang trọng, cô đang nằm trên một chiếc giường êm ái và mềm mại.
Trên người cô hiện tại đeo rất nhiều trang sức, ngay cả bộ y phục cô đang mặc cũng có chút bất tiện.
Thư Yến trong cơ thể nguyên chủ không ý thức được mình đang ở đâu, cho rằng bản thân chỉ đang uống rượu say rồi ngủ như bình thường,