Qua lời của bà quản gia thì Thư Yến cũng rõ được những gì đã xảy ra trước đây ở Diệp gia.
Diệp Thương trước đây từng kết hôn với Đường Chỉ Nam, cả nhà họ Đường và Diệp hứa hôn với nhau vì thế lực hùng mạnh của cả hai, thế nhưng Chỉ Nam từ lâu đã yêu thầm Diệp Thương, cô rất hạnh phúc khi được lấy người mà mình yêu.
Thế nhưng đối với Diệp Thương, cuộc hôn nhân này chỉ là nhằm mục đích chính trị, ngoài ra không còn gì khác, vì vậy dù cưới Chỉ Nam, hắn cũng chẳng thèm để tâm đến người vợ cùng chung chăn gối với mình là bao, còn nói trắng ra là đối mặt với Chỉ Nam, hắn chỉ đưa ra bộ mặt lạnh lùng không chút tình cảm.
Đường Chỉ Nam tuy buồn nhưng vẫn luôn cố làm hắn vui, cô cố gắng trở nên xinh đẹp hơn thì hắn lại bảo khuôn mặt cô trang điểm vào trông rất không tự nhiên.
Cô ngày đêm học nấu ăn cho hắn thì hắn lại chẳng thèm động một đũa, cuối cùng Chỉ Nam đành thẫn thờ ăn hết số thức ăn một mình.
Ngày qua ngày, cô chỉ biết khóc trong thầm lặng và bị Diệp Thương vô cùng chán ghét.
Đường Chỉ Nam cho rằng, chỉ cần cô cố gắng, một người sắt đá như hắn sẽ động lòng với cô hơn.
Thế nhưng sắt đá tuy rằng vẫn có thể động lòng, nhưng người mà hắn động lòng lại không phải là cô, mà là một nữ hầu bên cạnh hắn.
Cái ngày mà cô phát hiện Diệp Thương cũng với người nữ hầu đó qua lại với nhau, một nam một nữ trong căn phòng, tiếng rên rỉ trầm bổng trong hạnh phúc ấy, cái mà dù cô có nằm mơ đi chăng nữa, Diệp Thương cũng không bao giờ dành cho cô thứ cảm xúc đó.
Anh ta quả thật rất tàn nhẫn, dù sao thì dù không có tình cảm, thì vẫn mang danh nghĩa vợ chồng, vậy mà khi cô đứng trước mặt bọn họ chỉ trích, không những cô là người bị chỉ trích ngược lại, thậm chí còn bị Diệp Thương tát một cái vào mặt đau điếng.
Mà người nữ hầu bên cạnh Diệp Thương không ai khác chính là A Nhược, A Nhược trước giờ đều cảm thấy bản thân có lỗi vì đã trở thành người thứ ba chen chân vào hôn nhân của người khác, lần này lại tận mắt nhìn thấy Diệp Thương tát một cái thật mạnh vào mặt của Chỉ Nam, cô cảm thấy tội lỗi vô cùng, vì vậy sau đó đã cương quyết từ chối cuộc tình bẩn thỉu này.
Nhưng Diệp Thương không đồng ý rời xa cô, vì vậy A Nhược đã nhờ sự giúp đỡ của Hoàng Long, cũng là một người làm ở trong Diệp gia, nói với Hoàng Diệp rằng cô và Hoàng Long đã phải lòng nhau.
Nào ngờ Diệp Thương vô cùng tàn nhẫn, hắn vì không để Hoàng Long cướp đi A Nhược đã sai người đánh gãy chân của anh ta.
A Nhược vì thấy có lỗi với Hoàng Long nên đã cùng anh ta bỏ trốn, nhưng sau đó cô đã có thai với Diệp Thương và sinh ra Diệp Khải.
Còn Chỉ Nam, cô muốn ly hôn với Diệp Thương nhưng lại không được anh ta đồng ý, anh ta độc ác đến mức ngày đêm dày vò thân xác cô, cho rằng bởi vì cô cho nên A Nhược mới rời xa anh ta.
Tình yêu mà Chỉ Nam dành cho anh ta trước đây vô cùng trong sáng và thuần khiết, nhưng sau đó lại biến thành đau khổ và thù hận, cô hận gã đàn ông tệ bạc, ngày đêm nhục mạ thân xác cô mà trong miệng không ngừng gọi tên người phụ nữ khác.
Chỉ Nam mang thai và sinh ra Diệp Hàn, lúc này cô đã bị hành hạ đến mức trầm cảm, vì vậy đứa con do cô sinh ra mà cô chỉ cảm thấy thù hằn và ghét bỏ nó.
"Mẹ ơi, mẹ thấy bức tranh con vẽ mẹ có đẹp không?"- Diệp Hàn đôi mắt tươi cười hỏi người phụ nữ dxang ngồi thẫn thờ trên giường.
"Bốp!"
"Câm miệng, mày chính là đồ nghiệt chủng, mày đừng xuất hiện trước mắt tao!"
Diệp Hàn khóc òa lên, thế nhưng vẫn chẳng nhận được bất cứ sự quan tâm nào từ mẹ.
"Khóc khóc khóc, suốt ngày