Qua hồi lâu, Diệp Tử Vân mới đến, nhìn nhìn 2 kẻ ngang nhiên đáp ứng yêu cầu bất công của Thần Thánh thế gia hỏi thăm: "Nghe nói các ngươi đã tiếp nhận lời khiêu chiến của Thần Thánh thế gia?"
“ta cảm giác có thể” Tiêu Vũ cười cười nói, không phải có thể mà là chắc chắn.
"Không có việc gì, ta đều có chừng mực, chứng kiến ngươi quan tâm ta như vậy, ta thật là cảm động!" Nhϊếp Ly cười hắc hắc nói.
“Tiêu Vũ, Thẩm Phi rất sớm đã đến được cấp Bạch ngân, ít nhất là Bạch ngân nhị tinh tu vi trở lên, ngươi có nắm chắc hay không?" tuy được Tiêu Vũ cười trấn an nhưng Ngưng Nhi vẫn rất lo lắng.
“ta làm việc luôn là chắc chắn mới làm, ngươi cứ yên tâm.
” Tiêu Vũ quay sang trịnh trọng nói, nàng biết nàng ấy lo lắng, chi bằng dùng thực lực của mình trấn an hạ.
"Thẩm Phi nhân phẩm thấp kém, Tiêu Vũ lại là bằng hữu của chúng ta, lý nào lại để hắn vũ nhục trên đầu, hơn nữa Thẩm Việt cũng không kém đi đâu, hắn bày ra Thần Thánh thế gia để chèn ép Thiên Ngân thế gia của ta, lẽ nào ta có thể đứng nhìn.
”
Nhϊếp Ly tranh thủ thời gian giải thích với Diệp Tử Vân, hắn sợ nàng nghĩ lầm giữa hắn với Tiêu Vũ cùng Tiếu Ngưng Nhi, hắn đối với Tiêu Vũ chỉ là bằng hữu bình thường lớn hơn cũng xem như thưởng thức học thức của Tiêu Vũ, thông qua trao đổi một số kiến thức mà hắn có thểm thấy được một số thứ hắn chưa bao giời xem qua, đối với Tiếu Ngưng Nhi là có vài phần hảo cảm, so ra kém với tình cảm của hắn và Diệp Tử Vân kiếp trước cái loại tình cảm cùng sinh cùng tử.
"Không cần giải thích với ta những thứ này, dù sao không liên quan gì tới ta!" Diệp Tử Vân đôi mi thanh tú chau lên, hừ hừ một tiếng nói ra.
Chứng kiến Nhϊếp Ly cùng Diệp Tử Vân cười cười nói nói, Tử Vân nữ thần tựa hồ là đối với Nhϊếp Ly phát ra tư thế giận hơn khi nãy, vóc dáng đọng lòng người làm cho những học viên xung quanh ngây người, một đám học viên nam quả thực ghen ghét đến phát cuồng, vẫn may mắn vì vẫn còn Ngưng Nhi nữ thần không bị hắn câu đi.
Nhưng vì cái gì bọn hắn vẫn cảm thấy cho dù không bị Nhϊếp Ly câu đi thì Ngưng Nhi nữ thần vẫn bị ai đấy câu đi mất đấy.
Đám người Đỗ Trạch, Lục Phiêu đối với Tiêu Vũ cùng Nhϊếp Ly chấp nhận khiêu chiến của Thẩm Phi và Thẩm Việt thập phần bội phục, đối với bọn hắn hai người kia chính là hảo bằng hữu, hảo huynh đệ, cho dù thế nào đi nữa bọn hắn cũng sẽ tuyệt đối đứng về phía hai người.
Sau một lúc lâu, Thẩm Tú đã đi tới, ánh mắt của nàng đảo qua đám đệ tử, rơi vào Tiêu Vũ, hiện lên vài phần lăng lệ ác liệt, sau một lúc mới rời đi.
Nhìn một màn này Ngưng Nhi thầm nghĩ, nếu ánh mắt có thể gϊếŧ người không chừng Tiêu Vũ đã chết ngàn lần, ánh mắt ác liết đấy muốn bỏ qua rất khó.
Thẩm Tú ngữ khí không thiện cảm nói: "Sắp đến phiên lớp chúng ta khảo nghiệm! Tất cả mọi người đi theo ta!"
"Thẩm Tú Đạo sư, trước ngươi đã nói nếu ta đạt tới Thanh đồng Nhất tinh, ngươi liền tự động từ chức, lời này còn tính hay không?"
Nhϊếp Ly đột nhiên mở miệng, cười cười nói, "Nếu như ngươi mở miệng nói xin lỗi ta, cầu ta giải trừ thề ước, ta có thể cân nhắc!"
Nghe lời này Tiêu Vũ cũng quay sang nhìn, nàng vẫn muốn xem Thẩm Tú cứng đầu đến trình độ nào.
Muốn lừa dối ta? Nào dễ dàng như vậy? Thẩm Tú hừ lạnh một tiếng: "Ta Thẩm Tú nói lời giữ lời, nếu như ngươi đạt đến Thanh đồng Nhất tinh, ta từ chức liền!"
Nhϊếp Ly nhún nhún vai nói: "Vậy ngươi tranh thủ thời gian viết đơn từ chức đi a!"
"Đợi ngươi khảo thí ra đạt tới Thanh đồng Nhất tinh rồi hãy nói!" Thẩm Tú hừ lạnh một tiếng, mang theo tất