Mặt trời lên cao, ánh nắng chiếu rọi khắp căn phòng Tiêu Vũ.
"Tiểu Kê, mau chỉ ta Tụ Linh Trận.
" Tiêu nhanh chóng nhét gọn cái bánh bao vào miệng, hàm hồ nói.
Bởi vì Tụ Linh Trận này mà mấy ngày nay nàng đã không ngủ nhiều ngày rồi, khó được ngày hôm qua đi dạo với Ngưng Nhi cảm nhận không gian yên tĩnh, đánh một giấc no đủ.
"Hừ, cho dù ngươi muốn ngay bây giờ cũng không thể, Tụ Linh Trận phải dùng máu tươi hai mươi lăm loại yêu thú Hoàng Kim cấp làm vật dẫn, khắc lên thân bút, trước đó ngươi cũng nên dùng máu kí khế ước với cây bút này, ta cảm giác cây bút này không phải phàm vật.
"
Phượng Hoàng nhàn nhạt nói, nó cảm giác được trong thân bút kia khí tức có như không ẩn hiện, ngay cả nó và tiểu Kỳ đều không biết được đây là thần binh gì.
"Ngươi nói đúng.
"
Nàng vung tay, lấy từ không gian giới chỉ ra cây bút Ngưng Nhi đã tặng, cây bút loang lỗ cũ kỹ, dù vậy nàng vẫn không ghét bỏ mà nắm thật chặt.
Nàng đưa ngón tay tới bên miệng, dùng răng cắn, máu bắt đầu rỉ ra từ tay, Tiêu Vũ nhanh chóng đưa tới thân bút.
Máu rơi xuống thân bút, phút chốc biến mất đi, thân bút vẫn như cũ.
"Này, không phải ngươi lừa ta đấy chứ tiểu Kê.
" Ba người nhìn chằm vào cây bút rất lâu nhưng vẫn không thấy phản ứng, không phải là thần binh gì đi, chắc là một cây bút bình thường Ngưng Nhi nhặt được thôi.
"Cái này.
.
ngươi nhỏ thêm vài giọt đi, ta thấy cây bút này lúc nãy vẫn hút máu ngươi đó chứ.
" Phượng Hoàng nó cũng không chắc, bởi vì khí tức của cây bút này lúc có lúc không, nó không cảm nhận được quá cường.
Nghe theo Phượng Hoàng nàng tiếp tục nhỏ máu xuống Minh Văn bút, máu nhỏ càng nhiều cây bút vẫn chưa phản ứng.
"Thêm đi.
" Lúc này Phường Hoàng càng thêm chắc chắn, máu của Tiêu Vũ nhỏ xuống càng nhiều, nó cảm nhận được dao động khí tức của thân bút càng lớn.
Giọt máu của Tiêu Vũ bây giờ tiếp xúc với Minh Văn bút, lông tơ hút lấy giọt máu ẩn chứa linh lực, trực tiếp biến mất.
Lúc này Minh Văn bút trên tay Tiêu Vũ phát ra một điểm quang mang yếu ớt, nhìn kĩ mới thấy trên thân bút sáng lên một đạo Minh Văn cổ xưa, nhìn kĩ sẽ thấy trên đạo Minh Văn này sẽ có thêm những đạo Minh Văn khác nối tiếp uốn lượn trên thân bút.
Tuy nhiên, sau khi đạo Minh Văn thứ nhất sáng lên quang mang yếu ớt, đột nhiên không tiếp tục hấp thu máu của Tiêu Vũ nữa, cho dù nàng tiếp tục nhỏ máu xuống.
"Đây là.
.
đủ rồi sao?"
"Chắc vậy.
"
Cả 3 người nhìn cây bút này không khỏi đầy đầu chấm hỏi, cây bút này còn biết ngừng lại, nàng cứ tưởng nó còn phải lấy hết máu của nàng cơ.
Có lẽ cây bút này có linh tính, cũng có tính tình, cho kiểu gì cũng không chịu hấp thu nữa.
Nhìn nhìn Minh Văn bút, nàng cũng không vội tăng lên, nếu đã lấy máu nhận chủ nàng cũng không cần phải tiếp tục nhỏ máu, đưa linh hồn lực vào Minh Văn bút, tiếp theo chỉ cần mỗi ngày ôn dưỡng thân bút, nhìn thấy cây bút này trên thân có bốn đạo Minh Văn.
Ngay cả xem nhiều sách Minh Văn như Tiêu Vũ, nàng vẫn không hiểu nổi bốn đạo Minh Văn cổ xưa này.
Nhưng Tiêu Vũ không vội, đưa Minh Văn bút trở lại không gian giới chỉ rồi đi ra khỏi phòng.
Hôm nay nàng định sẽ kiếm một con yêu thú cho Ngưng Nhi dung hợp.
"Yêu thú ngoài tự nhiên rất khó kiếm, yêu thú trong thành lại không đáp ứng được tốc độ phát triển của Ngưng Nhi, nếu muốn cho Ngưng Nhi tạm thời dung hợp cũng được, nhưng nhất định yêu thú phẩm gia nhất định phải cao nếu không sẽ cản trở rất lớn đến tốc độ tu luyện của nàng ấy.
"
Tiêu Vũ vừa đi vừa suy tư, đi ra ngoài thành đối nàng không phải việc gì khó, nhưng để kiếm được một yêu thú phẩm giai cao càng khó hơn, chúng có linh tính nhất định sẽ không dễ dàng tìm thấy trong thời gian ngắn, hơn nữa dù có tìm được cũng không nhất định sẽ tốt.
Tiêu Vũ thở dài, đi tới một thương hội nào đó xem trước vậy.
Tại hiệp hội luyện đan sư.
"Dương quản sự ngươi cho ta hỏi gần đây có thương hội nào tốt không, ta muốn mua một số yêu linh.
" Quanh đi quẩn lại vẫn là hỏi người có quan hệ vẫn hơn.
"Ngươi có thể đến Toàn Linh thương hội nha, nơi đó yêu linh thạch khá tốt, vừa hay đại chưởng quỹ nơi đó ta có quen, đợi ta viết phong thư nói với hắn.
" Dương Hân nghe Tiêu Vũ muốn tìm yêu linh thập phần khiếp sợ, Tiêu Vũ theo nàng thấy cũng là một cô nhóc mười bốn tuổi vậy mà đã tới Bạch Ngân cấp, quả nhiên là thiên tài.
Tiêu Vũ cầm bức thư của Dương Hân đi tới Toàn Linh thương hội, vốn dĩ nàng định dùng xe ngựa nhưng vẫn sợ đám người Thần Thánh thế gia, vẫn là đi bộ tối ưu nhất.
Toàn Linh thương hội phòng khách quý.
Sau khi đưa bức thư của Dương Hân cho chưởng quỹ, hắn gọi là Thiệu Minh Phong, nhận được lá thư của Dương Hân hắn lập tức liền xác định cô gái mười