Editor: Trần Ngân Hà.
Jade cười xấu xa “ Nếu như vậy thì chúng ta nên tiêu hủy bức tranh này đi, ừm, dùng lửa ấy. Bùa tạo lửa là......” Jade còn chưa đọc xong câu thần chú thì người trong tranh bỗng bừng tỉnh dậy, hoảng loạn nhìn bọn họ “ Á! Các người làm cái gì đấy?”
Fred thắc mắc nhìn Jade, ngạc nhiên về điệu bộ giả vờ của cô nàng mà cũng hiệu quả. Còn George thì bội phục.
Jade cười ngọt ngào “ Không biết ngài quý tộc đây có thể để chúng tôi tìm hiểu về bí mật sau lưng ngài không?”
“ Đằng sau ta làm gì có bí mật nào ta.......” Bức tranh làm bộ xấu hổ.
George mới học được điệu bộ của Jade biết cần làm gì, rút đũa phép ra “ Xem ra, quý ngài đây nên ngủ tiếp đi. Để tránh khi đốt lửa lên thì ngài than đau, tôi nghĩ nên dùng một bùa Ngủ, miễn cho lát nữa ngài kêu la thảm thiết.....”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“ Cái bí mật phía sau lưng ta, thật ra nó cũng không phải bí mật gì to lắm......’ Người trong tranh vội la lên “Thật ra là, ta trông coi, thật sự, thật là. Thời gian lâu quá rồi không nhớ được tốt nữa..... Từ từ để ta nhớ lại.....”
Khi anh em Weasley chờ đợi, Jade đột nhiên nói: “Quý ngài này, ông đang muốn nhờ ai giúp đỡ đấy?”
Nghe Jade nói, Anh em Weasley lập tức hiểu ra rằng đối phương đang kéo dài thời gian. Fred cười nhạt “ Tôi nói này. Nếu ông bị phát hiện là chạy trốn ngay lúc này, ông còn có thể ngăn cản chúng tôi đi vào không? Thành thật trả lời đi!”
Người trong tranh mồ hôi rơi tong tỏng. Ông ta trông coi con đường bí mật này nhiều năm rồi, không phải là chưa từng có học sinh phát hiện ra. Nhưng tất cả đều bị ông lừa để cho người đến phạt. Sau những lần như vậy, họ đều quên hết. Nên đến giờ ông vẫn an toàn, có điều lần này có vẻ hơi khó.....
George “đúng lúc” rút ra đũa phép “Blue......”
“ Dùng đũa phép gõ vào cạnh bên phải của khung tranh ba lần, nói “Trí tuệ vô địch” !” Người trong tranh nói một hơi dài.
Ba người ngó nhau, Jade chớp chớp mắt ý bảo có thể tin lời. Fred gật đầu về phía George. George liền tiến lên, dùng đũa phép gõ vào sườn phải của bức tranh, sau đó nhẹ nhàng nói “ Trí tuệ vô địch”. Bức tranh chậm rãi lắc lư, một lúc sau rời vách tường, chậm rãi lộ ra một con đường tối om, sâu hút.
George nhấc chân bước vào đó. Fred đứng trước Jade, nhìn chăm chú vào động tác của em trai. Mà Jade ở phía sau lưng thì ló đầu ra, nhận được sự bảo vệ của hai anh em trong trường hợp hơi mạo hiểm này. Tuy rằng cô nàng có khi còn lợi hại hơn so với hai cậu ta. Khi bọn họ đi hết vào rồi, bức vẽ cũng đóng lại.
Ba người đồng thanh nói thì thầm “Lumos!”
Suy nghĩ kiếm tiền mới mẻ
Ánh sáng lóe đến đâu, xuất hiện vách tường loang lổ không đều đến đó, và một cái cầu thang to lớn.
“ Không biết nó thông đến nơi vào đâu. Bức tranh ở lầu ba, cách khác chúng ta phải đi xuống à?” Fred nhìn đường rồi hỏi “ Đi không? Jade cảm thấy thể nào rồi, có phải hơi lạnh không?”
“Còn tốt.” Jade hơi run run, còn chút hơi ấm, có thể thích ứng được.
Fred tháo khăn quàng cổ xuống, quàng lên cho Jade rồi kéo tay Jade “Tốt rồi. Xuất phát nào!”
Thế là đội hình trở thành Fred đi trước, sau lưng là Jade và George đi cuối cùng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đi được tầm mười phút, cầu thang không còn xuất hiện mà là một con đường bằng phẳng.
“Hiện tại chúng ta đang ở đâu vậy?” George cảm nhận phương hướng không tốt, giờ có chút choáng váng.
Jade suy đoán đôi chút, lấy một phần bản đồ của Hogwarts ra “ Chắc là ở phía dưới quảng trường lâu đài, đại khái trên đầu chúng ta là Sân Quidditch.” Tuy rằng Jade thường xuyên lạc đường trong lâu đài, nhưng khả năng cảm nhận phương hướng vẫn tốt, có thể cảm giác được hướng đi từ chỗ hành lang đó đến chỗ này.
Fred huýt sáo “Thoạt nhìn thì nơi này không tệ đâu.”
“ Dựa vào hướng đi này, đích đến của chúng ta có thể là Khu rừng Cấm......” Jade ngừng lại một chút, bổ sung “ Nếu như có đường đi ra.”
“ À há! Một con đường bí mật đi tới Rừng Cấm. Nghe thật tuyệt đó, không phải sao? Anh trai ?” George hưng phấn .
Fred khẽ cười, chỉnh lại cho Jade cái khăn quàng cổ bị tuột ra. “ Mặc kệ nó như thế nào, chúng ta đi tiếp thôi.”
Phía trước đi cũng không gặp vấn đề gì, không có bẫy; tuy rằng trong không khí có mùi ẩm mốc. Dù mới năm Nhất nhưng cả ba đều là phù thủy, lại có thiên tài phù thủy – Jade - đi cùng là không vấn đề gì. Đi được một tiếng đồng hồ tiếp theo, họ đã đến cửa ra đầu bên kia. Xung quanh không có lối đi bí mật hay bẫy, có lẽ cửa ra mới là vấn đề cần chú tâm nhất.
Cuối đường không phải là bức tranh, mà là một dòng chữ:
Người trí tuệ kia, tự học mới là chìa khóa dẫn đến đầu óc thông minh.
“Nó có ý gì vậy?” George cau mày, nhìn sang Fred phát hiện ra cậu ta cũng đang suy ngẫm.
Jade cau mày “ Chẳng lẽ là ngõ cụt? Mật khẩu ở lối vào là “Trí tuệ vô địch”, còn nơi này thì ghi là “Người trí tuệ”, đều nhắc đến trí tuệ. Theo lý thuyết thì ở Hogwarts, đại diện cho trí tuệ hẳn là Ravenclaw. Chắc đường bí mật này có liên quan đến họ. Mà cũng không đúng, ở cuối câu lại không phù hợp với lẽ thường.”
Fred vung đũa phép lên, dùng bùa chú kiểm tra chữ trên đó “ Phía trên các chữ có pháp thuật. Tớ đoán là có một quy tắc nào đó, hoặc cửa ra cũng yêu cầu mật khẩu.”
Jade bỗng nhiên giật mình “Tự học là chìa khóa