“Lập trường chúng ta không có điểm chung. Cách giải quyết tốt nhất là cùng nhau thông qua người, hoặc sự kiện gián tiếp nào đó làm định đoạt đi.”
“Ý của ngươi không phải là…”
“Nửa năm sau, ước hẹn ba năm, Nạp Lan Yên Nhiên và Tiêu Viêm!”
“Quả nhiên!” - Nghi hoặc trong lòng Vân Vận đã có đáp án, nhưng cùng lúc đó nghi hoặc khác lại nổi lên: “Ngươi muốn định đoạt như thế nào?”
Nói về sự kiện “Ước hẹn ba năm”, ở đây ngoại trừ Tiêu Thiên và Vân Vận hai người ra, cũng chỉ có Cổ Hà là kẻ thứ ba biết về chuyện này. Tuy nhiên, điều đó cũng không ngăn được đám đông lót dép hóng câu trả lời từ Tiêu Thiên, bởi vì bọn họ đều hiểu rằng những gì được nói ra tiếp theo đây rất có thể sẽ là điểm mấu chốt quyết định kết quả cuối cùng của cuộc dàn xếp này.
Và không để mọi người chờ lâu, Tiêu Thiên rốt cuộc cũng chịu lật lá bài tẩy của mình lên.
“Đơn giản thôi, chúng ta cùng nhau cược một ván, lấy kết quả trận chiến giữa Tiêu Viêm và Nạp Lan Yên Nhiên nửa năm sau sẽ làm cơ sở để định đoạt phần thắng về tay ai.
Nếu đồ đệ yêu quý Nạp Lan Yên Nhiên của ngươi thắng, dị hỏa về ngươi. Ngoài ra, Tề Thiên Cung chúng ta cũng sẽ gửi tặng Vân Lam Tông các ngươi một trăm viên Thái Ất Tán cùng năm mươi viên Thái Thanh Tán làm quà chúc mừng.”
“Thái Ất Tán!? Thái Thanh Tán!?” - Vân Vận cau mày liếc mắt sang Cổ Hà tìm kiếm đáp án, đáng tiếc chỉ nhận lại được một cái lắc đầu: “Đó là cái gì?”
“Với hệ thống tình báo của Vân Lam Tông, tin chắc các ngươi đã sớm biết đến sự tồn tại của một loại Tân Dược gọi Thái Hư Tán rồi chứ!?” - Tiêu Thiên không đáp mà hỏi ngược lại.
Vân Vận hơi nhướng mày bất ngờ, nhưng rồi cũng gật đầu. Dù sao nam nhân trước mặt này không chỉ biết chuyện “Ước hẹn ba năm”, mà ngay cả nàng mặc nội giáp màu gì hắn đều biết, nói ra được ba chữ Thái Hư Tán cũng không có gì là quá khó chấp nhận nữa.
“Ừm, nói một cách ngắn gọn thì Thái Ất Tán chính là phiên bản Thái Hư Tán đã được nâng cấp để dành cho Đấu Sư và Đại Đấu Sư, tương ứng với Đấu Linh và Đấu Vương của Thái Thanh Tán. Tuy nhiên, điểm đáng nói nhất ở đây là Thái Hư, Thái Ất, Thái Thanh ba loại Tân Dược này… dùng chồng lên nhau được.”
“Không thể nào!”
Không phải Vân Vận hay bất kỳ ai khác, mà người thốt lên bàng hoàng sau lời giới thiệu của Tiêu Thiên lại chính là… Cổ Hà!
Để cho rõ ràng thì mặc dù đã cố hết sức phong tỏa và bảo mật thông tin, nhưng việc một gia tộc kinh thương như gia tộc Mễ Đặc Nhĩ để tin tức về Thái Hư Tán bại lộ ra ngoài là chuyện sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra thôi. Dù sao mỗi ngày đều có quá nhiều người đến kẻ đi, người ra kẻ vào cửa nhà họ, ấy là còn chưa nói tới đại lượng khách khanh trưởng lão tới từ khắp mọi nơi nữa.
Mà Vân Lam Tông, với tư cách Gia Mã Đệ Nhất Tông, có thừa thủ đoạn để điều tra được chuyện này. Trong đó, một người quý vi Tông chủ, một người lại là Thủ tịch Luyện Dược Sư, đương nhiên Vân Vận và Cổ Hà sẽ không xa lạ với ba chữ Thái Hư Tán chút nào.
Và cũng bởi vì hiểu rõ tác dụng có thể gọi là nghịch thiên của Thái Hư Tán đối với thiên tài trẻ tuổi dưới Đấu Sư, cũng như sự quý hiếm của nó, nên Cổ Hà mới hoảng sợ đến mất cả hình tượng như vậy.
Cứ lấy Nạp Lan Yên Nhiên làm ví dụ đi. Thì theo thang điểm đánh giá thiên phú được Tiêu Thiên đặt ra, thiên phú của Nạp Lan Yên Nhiên sẽ đâu đó vào khoảng cấp tám, tương đương với Địa giai cao cấp.
×
— QUẢNG CÁO —
Khá cao, nhưng vẫn còn thua thiên phú cấp mười Thiên giai sơ cấp của Tiêu Viêm một đoạn dài.
Thế nhưng nếu nàng sớm được ăn một viên Thái Hư Tán trước khi đột phá Đấu Sư, khoảng cách kia sẽ ngắn lại một đoạn. Sau đó nhờ hiệu quả có chồng chất, nàng lại tới một viên Thái Ất Tán thì mọi khoảng cách đã hoàn toàn không còn tồn tại. Đến khi đột phá tới Đấu Linh và Thái Thanh Tán được dùng, vậy thì chúc mừng, Tiêu Viêm hay bất kỳ ai đi nữa cũng chỉ có thể ngửi khói sau lưng nàng mà thôi.
Kinh khủng như vậy đấy, thế mà nam nhân tên Vô kia há miệng liền muốn… tặng không cho Vân Vận năm mươi, một trăm viên!? Nếu là nói dối thì chẳng vui chút nào, còn như nói thật... cái này cũng quá mức kinh khủng đi!
“Chúng ta có thể hay không, chờ Nạp Lan Yên Nhiên thắng trận chẳng phải sự thật sẽ được phơi bày sao?” - Đối với thái độ nghi ngờ lời mình nói của Cổ Hà, Tiêu Thiên cũng không quá để ý, bởi vì hắn hiểu quả bom mà bản thân mới ném ra đúng là có hơi… nặng ký thật.
Nhưng mà đừng hiểu lầm, Tiêu Thiên cũng không phải là nói phét cho sướng mồm đơn giản như vậy đâu. Thái Hư Tán có thật, rất nhiều người đã biết. Còn Thái Ất cùng Thái Thanh hai phiên bản nâng cấp kia, cũng đã có trên giấy tờ và được Mộc Ánh Tuyết khẳng định rằng nàng nắm chắc tỉ lệ luyện chế thành công trên tám thành.
Phải! Chưa thật sự tồn tại, nhưng đã được “Tây Thổ Đệ Nhất Độc Sư” Mộc Ánh Tuyết, người đã và đang không ngừng tiếp thu truyền thừa từ “Dược Tôn Giả” Dược Trần chắc chắn là khả thi đấy.
Ngoài