Nói về thế lực và thực lực tại Gia Mã Đế Quốc, Vân Lam Tông với nội tình "một nhà hai Đấu Hoàng" chắc chắn là kẻ đứng đầu không thể nghi ngờ. Thậm chí mọi người đều tin rằng nếu không phải các thế lực trên đại lục tự quy định với nhau không cho phép tông phái lấn sân Hoàng Quyền, thì cái tên Gia Mã Đế Quốc đã sớm chìm vào dòng sông lịch sử chỉ sau vài lần thay đổi Hoàng Triều rồi.
Nguyên nhân của sự chênh lệch này xuất phát từ hệ thống truyền thừa mang tính khác biệt rất lớn giữa tông môn và quốc gia. Dù sao một bên chỉ cần chiêu cáo thiên hạ rồi làm cái lễ truyền ngôi cho có lệ liền xong chuyện, trong khi đó bên còn lại thường sẽ xảy ra chính biến, thậm chí binh biến khiến rất nhiều người phải đổ xuống đại lượng máu tươi để một người đổi lấy hai chữ Thiên Tử.
Bên nào nhanh chóng, ổn định, cũng như đồng bộ giữa hai thế hệ trước và sau hơn... khỏi nói cũng thấy rõ rồi!
Chính điều này đã giúp cho Vân Lam Tông nói riêng và rất nhiều tông môn, giáo phái nói chung duy trì được thế lực và thực lực mạnh lẽ của mình qua nhiều thời kỳ, chứ không giống quốc gia thường sẽ suy yếu nghiêm trọng sau mỗi lần chuyển giao quyền lực.
Thế thì, như câu nói “một rừng không thể có hai hổ”, việc Vân Lam Tông mạnh mẽ ngoài tầm kiểm soát đương nhiên sẽ khiến những người trị vì Gia Mã Đế Quốc nảy sinh kiêng kỵ, nhất là trong bối cảnh tòa Vân Lam Sơn hùng vĩ nơi Vân Lam Tông lập tông lại chỉ cách Gia Mã Đế Đô có vài chục ki-lô-mét, thì việc gầm gừ nhau giữa “hai hổ” sẽ càng trở nên gay cấn hơn bao giờ hết.
Và đỉnh điểm của công cuộc minh tranh ám đấu* giữa hai thế lực lớn mạnh nhất Gia Mã Đế Quốc này không gì khác ngoài việc đương nhiệm Hoàng Đế, dựa vào danh xưng “Dị thú Thủ hộ giả” của mình, để làm ra hành động mà trước đó chưa một đời Đế Vương nào làm được, đó là… cho đại quân tinh nhuệ dựng trại đóng quân ngay dưới chân Vân Lam Sơn!
Giải thích một chút về cái danh xưng “Dị thú Thủ hộ giả” của thế hệ Hoàng Thất hiện tại. Thì như đã từng đề cập qua, trong dân gian Gia Mã Đế Quốc có lưu truyền truyền thuyết về một con Thần Thú đôi khi sẽ xuất hiện để giúp đỡ Hoàng Thất trải qua nguy nan.
Truyền thuyết dù sao cũng chỉ là truyền thuyết, bởi vì chưa từng có xác thực, nên câu chuyện trên dần trở thành… “cổ tích trước giờ ngủ” các bậc phụ huynh hay kể cho con cháu mình nghe mà thôi.
Tuy nhiên, dân thường không biết, nhưng số ít các cao tầng, siêu cao tầng, cường giả, siêu cường giả v.v. những nhân vật quan trọng và máu mặt của Gia Mã Đế Quốc đều biết câu chuyện kia là có thật, và con Thần Thú kia… khụ, cũng không Thần lắm, nhưng thực lực cấp sáu tương đương Đấu Hoàng của nó cũng là có thật.
Và đây chính là đối trọng mà Hoàng Thất có để cân bằng sức mạnh “một nhà hai Đấu Hoàng” của Vân Lam Tông, qua đó hợp thức hóa hành động phái binh trú đóng dưới chân Vân Lam Sơn của Gia Mã Đệ Nhất Tông Môn!
Mà, nói đi cũng phải nói lại.
Đối với việc Hoàng Thất bất ngờ nổi dậy này, ngoại trừ mắt nhắm mắt mở cho vài đệ tử trẻ chạy vào quân doanh gây sự kiếm mối chém nhau ra, cao tầng Vân Lam Tông cũng chưa từng làm ra phản ứng gì gọi là quá mức kịch liệt cả. Dù sao nước sông không phạm nước giếng thì mắc gì nước giếng đụng vào nước sông cho nó đục ngầu ra.
Gia đình Đế Vương nhiều nghi kỵ, chuyện này bọn họ sớm đã tập mãi thành thói quen. Huống hồ, chỉ cần một ngày Vân Lam Tông chưa sụp đổ, thì Hoàng Thất phái binh nhiều thế chứ có nhiều hơn nữa cũng chỉ để… tuần sơn, gác núi cho vui thôi.
Đã người ta nguyện ý thay mình canh nhà miễn phí, coi cửa không công thì việc gì phải để tâm cho mệt.
Lại nói, phàm là người có chút đầu óc đều sẽ dễ dàng nhận ra rằng hành động này của Hoàng Thất, trên thực tế, cũng chỉ là làm màu tỏ cái thái độ thế thôi, chứ họ mà dám ho he đánh lên Vân Lam Sơn thì chưa cần con hổ thứ hai này phản ứng, đại quân các nước xung quanh khác đã tranh thủ áp sát biên cảnh rồi. Đến lúc đó nội loạn - ngoại hoạn kết hợp, ai sống ai chết biết liền.
“Ba năm, rốt cuộc ngày này cũng đến.” - Bước xuống xe ngựa, Tiêu Viêm chưa vội vô thành, mà thay vào đó, hắn ngẩng đầu nhìn kỹ đỉnh núi tuyết trắng vĩ đại sừng sững đứng nơi xa thấp giọng lẩm bẩm: “Vân Lam Tông, Nạp Lan Yên Nhiên… các ngươi chờ đó cho ta!”
×
— QUẢNG CÁO —
“Tiêu Viêm ca ca…” - Đằng sau lưng hắn, một bóng hình xinh đẹp nhẹ giọng thở dài, có chút bất đắc dĩ.
Không ngoài dự đoán của Tiêu Thiên, Huân Nhi đã cùng Tiêu Viêm đi thẳng đến Gia Mã Đế Đô lần này. Về phần Tiêu Ngọc, nàng cũng cùng hai đứa em đồng tộc của mình xin nghỉ, nhưng đã sớm tách ra để quay về Ô Thản Thành thăm nhà. Thăm ai ở