Trên bầu trời U Minh Chiểu Trạch.
Vù! Vù!
Soạt! Phừng!
“Mẹ kiếp đám quỷ hỏa này! Phải là nữ nhân bâu vào ta như vậy cũng phước đức á.” - Vừa vung tay phát ra một đạo kình khí màu lam ngọc đánh nổ đám quỷ hỏa mon men lại gần mình, Tiêu Thiên vừa thầm mắng.
Suốt hơn một giờ cõng Mộc Ánh Tuyết trên lưng và bay lang thang trên bầu trời U Minh Chiểu Trạch cùng Tiểu Y Tiên, U Minh Độc Hỏa thì chẳng thấy đâu, ngược lại là bị đại lượng U Minh Quỷ Hỏa bâu như ruồi bâu shjt khiến Tiêu Thiên ức chế không thôi.
Trời đất thì âm u, xung quanh lại ngập tràn khí độc mùi xác chết thối rữa chục ngàn năm không tan, trong bối cảnh tất cả tiêu hao đều là vay mượn từ Hệ Thống, muốn không tức cũng không được luôn á.
“Tích… U Minh Quỷ Hỏa vốn là oan hồn bất tán của các nạn nhân chết từ thời U Minh Tông tồn tại tới nay, trải qua vô số năm tháng bị ảnh hưởng bởi độc chướng và U Minh Độc Hỏa mà thành. Bọn chúng thích khí tức người sống cũng là lẽ thường thôi.”
“Cái đó thì ta biết rồi, nhưng không phải nói hỏa diễm và lôi điện là khắc tinh của oan hồn với mấy thứ yêu ma quỷ quái sao. Đám thiêu thân này cứ lao đến chỗ chúng ta là xảy ra chuyện gì?”
“Tích… oan hồn và yêu ma quỷ quái sợ hỏa diễm cùng lôi điện là do bản chất âm sát của chúng kỵ cương dương. U Minh Quỷ Hỏa nơi này vẫn là oan hồn, nhưng nhiều năm thân cận U Minh Độc Hỏa đã giúp bọn chúng đã không còn sợ lửa nhiều như vậy nữa chứ sao.”
“À, hóa ra là thế! Mà… này! Ngươi sao vậy, Tiểu Y Tiên!?”
Đang lúc Tiêu Thiên âm thầm giao lưu với Hệ Thống trong lòng, thì Tiểu Y Tiên vốn vẫn luôn im lặng bay bên cạnh hắn bỗng nhiên lảo đảo, đấu khí hóa cánh trên lưng nàng sau giây lát chập chờn như bóng đèn hỏng đến nơi càng là tắt ngúm đi, sau đó… cả người nàng cứ thế rơi tự do thẳng xuống mặt đất bùn lầy bên dưới một cách hoàn toàn mất kiểm soát.
Bùng! Vù!
Pặp!
“Tiểu Y Tiên! Tiểu Y Tiên!” - Bùng nổ tốc độ để kịp thời bắt lấy Tiểu Y Tiên giữa trời, Tiêu Thiên điên cuồng hô lớn: “Ngươi sao thế, Tiểu Y Tiên!?”
Trên lưng cõng một mỹ nhân, trước ngực lại ôm theo một mỹ nhân khác, ấy là chưa kể đến đại mỹ nhân trong hình dạng tiểu xà đang quấn trên cổ nữa, nếu là ở nơi khác, trong một tình huống khác, sợ rằng Tiêu Thiên đã hô to “Vận đào hoa đại bạo phát!” rồi. Nhưng tình hình hiện tại là hắn đang “vay tiền” để bay lơ lửng giữa trời, trong bối cảnh xung quanh toàn độc là độc không có nổi một chỗ đặt chân, thì cái Vận đào hoa này… bạo phát không đúng lúc chút xíu nào a.
“Khụ… thuộc hạ… không sao… khụ…”
“Không sao!? Mặt mày tái nhợt, toàn thân lạnh toát, tử khí vờn quanh lông mày, ngươi nói với ta tình trạng này là không sao!? Hiện tại nhiệm vụ của ngươi là im lặng điều tức đi, chuyện khác để ta lo.” - Trợn cả mắt lên trừng mỹ nhân trong tay, Tiêu Thiên hơi nghiêng đầu sang một bên: “Tiểu Mộc, ngươi xem thử Tiểu Y Tiên đây là xảy ra chuyện gì?”
“Vâng , chủ nhân.”
Một trong hai cánh tay đang quàng quanh vai Tiêu Thiên của Mộc Ánh Tuyết hạ xuống bắt lấy cổ tay Tiểu Y Tiên. Lát sau…
“Nàng bị tử khí nhập thể, thêm cả oán khí quấn thân. Nguyên nhân hẳn là do cố gắng hấp thu độc khí nơi này bổ sung tiêu hao trong lúc phi hành đấy, chủ nhân.”
...thân là một Độc Sư kiêm Luyện Dược Sư, lại có xuất thân từ vị diện cao đẳng, rất nhanh nàng liền nhìn ra vấn đề trên thân người sau.
“Hấp thu độc khí nơi này!? Ngươi…” - Vốn muốn mắng Tiểu Y Tiên một câu cho bõ tức, chỉ là lập tức Tiêu Thiên lại đổi giọng: “Đều là lỗi tại ta! Xin lỗi ngươi, Tiểu Y Tiên.”
Bình thường hắn vẫn luôn hành sự cùng Mỹ Đỗ Toa một Đấu Hoàng đỉnh phong mạnh mẽ, bản thân lại có Hệ Thống cung cấp năng lượng cho bay thoải mái nên quên mất không để ý rằng Tiểu Y Tiên chỉ mới là Đấu Vương mà thôi. Bắt nàng bay theo mình liên tục một tiếng đồng hồ giữa hoàn cảnh khắc nghiệt của U Minh Chiểu Trạch này, thực sự là sai sót a.
Ách Nan Độc Thể có thể giúp Thiên Độc Nữ không sợ thi khí hình thành thi độc, nhưng tử khí và oán khí lại là một câu chuyện hoàn toàn khác.
“Là do… khụ… thuộc hạ vô dụng… khụ… chủ nhân…”
“Được rồi, lỗi tại ai bây giờ không quan trọng, quan trọng là phải nghĩ cách giải quyết vấn đề trước mắt đã này.” - Trợn mắt trừng Tiểu Y Tiên, Tiêu Thiên lại phải hỏi thăm quyển từ điển bách khoa toàn thư của hắn: “Hệ Thống, cho một cái phương pháp nhanh, chính xác, hiệu quả xem nào.”
“Tích… bởi mới nói, riết rồi chuyện quái gì cũng phải tới tay bản Hệ Thống.”
“Rồi, rồi, ngươi lợi hại. Nhưng mà phương pháp là gì đâu!?”
“Tích… hôn nàng một cái đi.”
“H-Hôn… ý ngươi là…”
“Tích… là hôn chứ gì nữa. Nữ nhân này bị tử khí nhập thể và oán khí quấn thân, không nhanh một chút cho nàng mượn Thanh Liên Địa Tâm Hỏa để khu trục