“Đau quá! ngươi muốn giết ta hay gì!?”
“T-Ta… ta đây là lần đầu… không phải… không phải cố ý… làm ngươi đau…”
“Bỏ đi, vẫn là để tiểu Mộc tới thì hơn.” - Biết là bất kỳ chuyện gì lần đầu đều sẽ có bỡ ngỡ, nhưng “bỡ ngỡ” tới mức xém chút thì bóp chết hắn như Mỹ Đỗ Toa vừa làm thì Tiêu Thiên không dám mang thân mình ra thử lần thứ hai: “Ý tốt của ngươi ta biết rồi, chỉ là nếu ngươi muốn tập luyện thì tìm người khác đi. Cái mạng nhỏ này của ta không chịu nổi giày vò đâu.”
Ngoài kia thiên hạ rung chuyển, người người nhà nhà đều gấp rút với các hành động và ý định của mình, còn riêng Tiêu Thiên kẻ đứng sau giật dây tất cả những chuyện này hiện tại lại đang… đắm chìm trong ôn nhu hương của không chỉ một, mà là tận một đám mỹ nhân trên giường nhỏ, tại phòng riêng của mình.
Để cho rõ ràng thì tình huống trong phòng bây giờ là Tiêu Thiên nằm sấp trên giường trong trạng thái bán khỏa thân, để Mỹ Đỗ Toa… ngồi trên lưng hắn và massage hai vai, còn Mộc Ánh Tuyết thì đứng một bên hướng dẫn như PT phòng tập.
Lý do của toàn bộ chuyện này chỉ đơn giản là bởi ngày hôm nay đẹp trời, Mỹ Đỗ Toa bỗng nhiên nói muốn “thử” làm cái việc Mộc Ánh Tuyết vẫn làm cho Tiêu Thiên mỗi lúc hai người ở trong phòng riêng với nhau. Về phần tại sao “bỗng nhiên muốn thử” thì nữ vương bệ hạ lại không nói.
Đáng tiếc, có lòng và có thể là hai câu chuyện hoàn toàn khác nhau.
“Bởi vậy mới nói, chiều chuộng nam nhân là một loại công việc cần kỹ thuật a.” - Wanda một mình ngồi thưởng trà cách đó không xa, vừa nghe được Tiêu Thiên từ chối hảo ý của Mỹ Đỗ Toa liền cười như không cười châm dầu vào lửa: “Bản thân ngươi một kẻ luôn có người khác phục vụ làm sao biết những khó khăn và phức tạp trong đó được.”
“Nói mồm ai chẳng nói được, ngươi có bản lĩnh tới thử ta xem một cái!”
Làm không được việc đã bực bội trong lòng lại còn bị người khác ở ngoài nói ra nói vào, tính tình cao ngạo của nữ vương bệ hạ đương nhiên là không thể nào chịu đựng nổi, lúc này liền nổi đóa lên.
“Thôi, cho ta xin! Ngươi trả lại hình dáng tiểu xà cho Mỹ Đỗ Toa dùm ta đi Wanda.” - Tiêu Thiên mới chẳng ngu dại đi đem thân thể mình ra làm bãi chiến trường cho mấy nữ nhân này đấu đá nhau đâu: “Tiểu Mộc, tới giúp ta thư giãn một chút.”
“Vâng, chủ nhân.” - Mộc Ánh Tuyết ứng thanh ra miệng, còn Wanda đương nhiên là chỉ có thể lẩm nhẩm trong lòng mà thôi.
“Khèèè… kít!” - *Bản vương không phục!*
“Không phục kệ ngươi!” - Tiêu Thiên khẽ hừ lạnh trong cổ họng: “Quan trọng hơn, mấy chuyện ta nhờ ngươi xong cả rồi chứ, Wanda?”
“Dễ như ăn cháo mà thôi!” - Vừa nói, Wanda vừa khoanh tay trước ngực, chân bắt chéo chân vắt vẻo trên ghế: “Ngược lại là mấy tiểu nữ hài ngươi nuôi có được hay không kìa?”
“Đừng khinh thường bọn họ, tuy nhỏ thế thôi nhưng mà có võ cả đấy. Nếu mọi chuyện diễn ra theo đúng kế hoạch, tác dụng của bọn họ chưa chắc đã nhỏ hơn vài tay đấm mà chúng ta thuê tới đâu.” - Tiêu Thiên cũng khoanh tay, khác biệt là hắn nằm trên giường, cằm chống lên hai tay, mắt lim dim thư giãn.
“Khèèè… kít?” - *Nhắc tới bọn họ cũng không ít kẻ là Đấu Tông, ngươi thật sự nắm chắc kiểm soát được những người đó sao?*
“Đấu Tông, Đấu Tôn, thậm chí Đấu Thánh cũng vẫn chỉ là người mà thôi. Muốn đạt được bất kỳ thứ gì đều phải bỏ công sức ra giành lấy, chứ trên đời này làm gì có chuyện không làm mà vẫn có ăn.” - Đối với nghi hoặc của Mỹ Đỗ Toa, Tiêu Thiên tỏ ra hoàn toàn không hề lo lắng: “Nói tới Đấu Tông, tình trạng của ngươi còn khoảng bao lâu nữa thì ổn?”
Bình thường thì không sao, nhưng tình huống hiện tại là tộc Xà Nhân cũng sắp phải chinh chiến tới nơi rồi. Mỹ Đỗ Toa mà tiếp tục vắng mặt nữa thì khó giải thích lắm.
“Khèèè… kít…” - *Không sớm được, đến lúc đó sợ rằng lại phải làm phiền hai người các ngươi.*
“Ừm, trước mắt chỉ có cách đó là khả thi mà thôi.” - Mỹ Đỗ Toa ra nông nỗi này một phần cũng là do hắn, nên Tiêu Thiên cũng chẳng hề có ý tứ trách móc gì nàng: “Như vậy tình huống của tộc Xà Nhân ngươi và Wanda bàn bạc rồi tự tính toán với nhau đi. Về phần những mắt xích khác hẳn là cũng đã sẵn sàng cả rồi, nếu không có gì thay đổi nữa thì… một tháng sau chúng ta chính thức khởi động kế hoạch Bàn Cờ Ác Ma.”
Một âm mưu liên hoàn cực kỳ lớn, liên quan vô cùng, vô cùng, vô cùnggg rộng, nhắm vào những con người, thế lực, Đế Quốc lớn và hùng mạnh có thể gọi là bậc nhất tây bắc địa vực của Đấu Khí Đại Lục cứ như vậy được Tiêu Thiên quyết định một cách không hào hùng, không khí thế, không hoành tráng trên giường nhỏ của mình, trong trạng thái bán khỏa thân để thuộc hạ massage.
. . .
Đúng một tháng sau, tây bắc địa vực chính thức rung chuyển bởi hàng loạt những