Đối với tin tức Vân Lam Tông “lão Tông chủ” Vân Sơn một đi không trở về và các hệ lụy phía sau nó, Tiêu Thiên đã sớm cùng những người có liên quan xây dựng kịch bản cùng các biện pháp giải quyết, không có bất kỳ vấn đề gì nguy hại cả.
Tình huống tương tự cũng xảy ra với Vạn Hạt Môn tại Xuất Vân Đế Quốc.
Tuy nhiên, kết thúc nhân - quả này thường sẽ là khởi đầu của một nhân - quả khác.
Và việc Vụ hộ pháp cùng Thiết hộ pháp hai gã Đấu Hoàng cùng lúc chết tại tây bắc địa vực chắc chắn sẽ khiến Hồn Điện, thế lực đứng đằng sau hai người chú ý.
Cho nên, Tiêu Thiên quyết định… tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách!
Và như đã lên kế hoạch từ trước khi hai cuộc thanh trừng diễn ra, thì nơi hắn đến sẽ là Hắc Giác Vực.
…
Nói đến Hắc Giác Vực, người từng xem qua nguyên tác Đấu Phá Thương Khung đều sẽ biết nơi này cơ bản là một vùng địa vực đặc thù được tạo thành từ hỗn loạn và luật rừng bao quanh Già Nam Học Viện.
Khá tréo ngoe là mặc dù rất nhiều người không hiểu vì cái gì Già Nam học viện danh tiếng bậc nhất đại lục, lại được bao quanh bởi cái “giang hồ” cũng lớn nhất đại lục này, đã vậy trong và ngoài học viện còn hình thành và duy trì lẫn nhau hai bầu không khí hoàn toàn trái ngược một cách vô cùng khó giải thích, nhưng bất kể thế nào, thì tồn tại được chính là chân lý.
Cho nên lâu dần chẳng ai thèm quan tâm đến chuyện này nữa.
Tuy rằng đã trải qua đủ loại áp chế suốt chiều dài lịch sử hình thành và tồn tại tới nay của mình, nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó, Hắc Giác Vực vẫn như cũ phát triển với tốc độ làm cho người ta trợn mắt há hốc mồm, thậm chí dần dần càng ngày càng hoàn thiện tính riêng biệt đặc trưng của chính nó, làm cho rất nhiều thế lực có tâm muốn dẹp yên hay khống chế nơi này đều cảm thấy vô lực.
Phạm vi của Hắc Giác Vực ngày càng mở rộng, lại trải qua mấy năm gần đây khuếch trương mãnh liệt, mơ hồ đã có xu hướng trở thành một vùng tiểu quốc độc lập.
Khác biệt duy nhất là Đế Quốc thì có tầng lớp lãnh đạo cai trị, còn tình huống ở nơi này đều xoay quanh việc mạnh ai người đó chiếm lĩnh một lãnh địa riêng, đủ loại mô hình thế lực từ tông môn, công hội, tiêu cục v.v.
kẻ nào cũng vì tự thân tự lợi mà không ngừng tranh đoạt, không ngừng giết chóc hỗn loạn, rồi chia thành năm bè bảy mảng đấu đá, gầm gừ lẫn nhau.
Cũng bởi vì tính đặc thù cao như thế, nên Hắc Giác Vực mới có thể tại vị trí trung tâm của cả đại lục hình thành và phát triển lớn mạnh đến ngày hôm nay.
Mà, tuy rằng hỗn loạn nổi tiếng khắp đại lục, nhưng Hắc Giác Vực cũng không phải là không có chỗ tốt.
Đơn cử như việc bởi vì không có người cai trị, hay nói cách khác là tính bao dung và tự do lớn, nên người cùng thế lực từ khắp nơi trên đại lục cứ thế không ngần ngại đổ dồn về đây nườm nượp mỗi ngày, mang theo trên mình họ là không thiếu các loại công pháp, đấu kỹ, đan dược cao giai, cùng vô số kỳ trân dị bảo v.v.
Chính những thứ này rồi lại trở thành đề tài hấp dẫn thêm cường giả trên đại lục tìm tới, từ đó hình thành cái vòng lặp vô tận biến Hắc Giác Vực trở thành một cái bảo tàng không đáy chỉ lớn hơn theo thời gian, chứ không có bất kỳ lý do gì để bé lại hay biến mất cả.
“Tích… vừa rồi là tình báo bề nổi của Hắc Giác Vực, tình huống cụ thể hơn như thế nào cần ký chủ phải tự mình tìm hiểu kỹ càng hơn.”
“Chậc! Hỗn loạn chi địa chính là hỗn loạn chi địa a.
Hắc Giác Vực, nghe cái tên là thấy giống chiếc sừng đen trên đầu đám ác ma khát máu của địa ngục rồi.” - Nghe được bài báo cáo… có thể gọi là sơ sài từ Hệ Thống, Tiêu Thiên cũng chỉ biết tặc lưỡi đầy bất đắc dĩ.
Vốn hắn không hề muốn lựa chọn sẽ phải đến Hắc Giác Vực sớm như vậy, đơn giản là bởi biến số của nơi này thực sự là quá nhiều đi.
Đối với một kẻ ưa thích tính rồi mới làm và đặt nặng sự an toàn của bản thân cùng đồng bọn lên trên hết như hắn mà nói, Hắc Giác Vực đơn giản chính là… counter hạng nặng rồi.
Đáng tiếc, không muốn đi cũng phải đi, ai bảo hắn không có bản lĩnh đi tranh đoạt những dị hỏa khác, chỉ còn đường duy nhất là nhắm vào Hải Tâm Diễm trong tay Hàn Phong và Vẫn Lạc Tâm Viêm của Già Nam Học Viện đều đang tại Hắc Giác Vực đâu.
“Mà thôi, một là không làm, còn quyết định làm rồi thì phải cố gắng tới cùng mới được.
Lại nói, chẳng phải trước đây chỉ là Đấu Sư thái điểu đều có thể lăn lộn được thành ra như bây giờ sao? Hiện tại Đấu Linh rồi, sợ cái gì mà không thử!” - Tự kiếm cho mình một cái lý do sứt sẹo làm động lực, Tiêu Thiên hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phía bình nguyên rộng lớn mà trải dài một một màu đen u ám nơi xa: “Hắc Giác Vực… hừ, ta ngược lại là muốn nhìn xem, ngươi có thể loạn đến cỡ nào?”
Nói xong, hắn cứ thế… lại nhắm mắt lại tu luyện.
Và rất không ngạc nhiên, địa điểm tu luyện hiện tại của