Nguyệt hắc, phong cao.
Trên một đỉnh núi vắng vẻ không người, hai nam nhân đang ngồi quây quần bên nhau.
Sẽ chẳng có gì đặc biệt, nếu một người trong đó không… trần như nhộng ngồi xếp bằng đằng trước, người còn lại cũng trong tư thế tương tự ngồi phía sau, hai bàn tay đặt lên hai vai người trước.
Tình cảnh… thật mẹ nó cay con mắt a!
Đêm hôm không có việc gì làm kéo nhau lên đây chơi trò thoát y!? Thoát y thì cũng thôi đi, nhưng vì cái gì lại là hai nam!? Thôi được rồi, đầu năm nay xã hội đã dần cởi mở, chỉ cần chân thành, tha thiết và biết nghĩ cho nhau thì hai nam cũng không thành vấn đề, chỉ là… không trải nổi cái chiếu hay cái chăn gì đó ra cho nó đỡ dơ, đỡ đau à, cứ đất lạnh thế mà triển không sợ trầy da, tróc vẩy sao?
“Tiêu Thiên biểu ca, đệ sẵn sàng rồi, huynh tới đi!”
Tiêu Viêm cắn răng, nghiến lợi, một bộ không thành công thì thành nhân vô cùng quyết tuyệt khiến Tiêu Thiên đằng sau hắn cũng nhịn không được tối tăm mặt mày.
Tới đi là tới cái mẹ gì!? Không phải đã nói chỉ là làm chút thủ pháp điểm huyệt để khơi thông kinh mạch sao, ngươi căng thẳng như thiếu nữ sắp mất trinh như vậy là có ý gì!? Lại nói, thiếu nữ sắp mất trinh người ta cũng không có nghiến răng, nghiến lợi, bóp cơ mông, gồng cơ mặt như vậy đâu!
Hơi lắc đầu ném hết những suy nghĩ vớ vẩn sang một bên, Tiêu Thiên…
“Ổn định hơi thở, thả lỏng thân thể, giữ vững tinh thần!”
...khẽ quát một tiếng rồi bắt đầu ra tay.
Chỉ thấy tay phải hắn giơ lên ngang mang tai, ngón trỏ và ngón giữa hợp lại với nhau thành hình kiếm chỉ, sau đó…
Vụt!
Bụp!
...điểm mạnh một cái vào huyệt Giáp Tích sau gáy Tiêu Viêm, và…
Bịch!
...người sau cứ thế lăn ra đất bất tỉnh.
Xong! Đơn giản và hiệu quả!
Ừ thì đơn giản và hiệu quả, nhưng câu hỏi đặt ra ở đây là không phải mới nói khơi thông kinh mạch sao, vì cái gì lại đánh bất tỉnh người ta chứ!? Chẳng lẽ là muốn khơi thông... cái khác!? - Đáp án tất nhiên là không phải!
Mục đích thực sự khiến Tiêu Thiên đánh ngất Tiêu Viêm chính là…
“Người không vì mình, trời tru đất diệt. Dược Tôn Giả, chúng ta ngày trước không thù, hôm nay chẳng oán, ta làm thế này cũng chỉ là vì muốn bảo vệ tính mạng của mình mà thôi. Mong ngươi luân hồi xong lại được làm một cường giả đỉnh thiên lập địa.”
Soạt!
...đoạt hắc sắc giới chỉ trên tay người sau. Hay nói chính xác hơn, là đoạt lấy tàn hồn của "Dược Tôn Giả" Dược Trần đang trú đóng trong đó, cùng với ngọn lửa bài danh thứ mười một trên Dị Hỏa Bảng, gọi Cốt Linh Lãnh Hỏa đấy.
Tạm thời chưa nói tới cái gì Dị Hỏa Bảng, cái gì Cốt Linh Lãnh Hỏa, thì… đúng vậy! Tiêu Thiên của hiện tại vốn không phải là “Tiêu Thiên biểu ca” của Tiêu Viêm theo nguyên tác, mà thực chất, hắn cũng giống như Tiêu Viêm, là một người Trái Đất xuyên không tới Đấu Khí đại lục.
×— QUẢNG CÁO —
Mặc dù cùng là người xuyên không với nhau,gọi là đồng hương cũng không sai, thế nhưng giữa Tiêu Thiên và Tiêu Viêm vẫn tồn tại những khác biệt rất lớn.
Trong đó đáng phải kể đến nhất, chính là khác biệt về nhân sinh quan.
Tiêu Viêm không hề biết rằng toàn bộ nhân sinh của mình vốn chỉ là một cuốn sách được người ta bày bố, biên soạn và dẫn dắt sẵn. Còn Tiêu Thiên, thân là một kẻ từng đọc qua tiểu thuyết, xem qua truyện tranh, theo dõi qua anime, cày qua cả phiên bản phim truyền hình và thậm chí là chơi qua game Đấu Phá Thương Khung, thì hắn nắm rõ trọn vẹn từng gặp gỡ, từng cơ duyên và từng bước trưởng thành của Tiêu Viêm không sót một chi tiết nào cả.
Đây cũng chính là lý do vì sao mà dù cũng mang họ Tiêu, nhưng ánh mắt Tiêu Thiên lại cực kỳ hờ hững xuyên suốt sự kiện Nạp Lan Yên Nhiên và đoàn người Vân Lam Tông tới Tiêu Gia từ hôn lúc chiều, đơn giản là bởi nó đã sớm quen thuộc tới mức không thể quen thuộc hơn được nữa với hắn rồi.
Khác biệt lớn thứ hai, bên cạnh khác biệt về góc nhìn nhân sinh, chính là ngón tay vàng!
Tất cả những người từng xem qua Đấu Phá Thương Khung đều biết, toàn bộ nhân sinh của Tiêu Viêm đều bị xoay vần quanh một hắc sắc giới chỉ, nơi trú ngụ tàn hồn của một vị Bát phẩm Luyện Dược Sư, người sở hữu đẳng cấp trước khi gặp nạn thậm chí cao tới Đấu Tôn đỉnh phong, đồng thời vẫn là chủ nhân của Cốt Linh Lãnh Hỏa, ngọn lửa bài danh thứ mười một trên tổng số hai mươi ba Dị Hỏa được liệt kê vào Dị Hỏa Bảng.
Sơ lược qua về Dị Hỏa Bảng một chút.
Thì Bảng có nghĩa là danh sách, Hỏa không thể nghi ngờ là lửa rồi, còn Dị chính là nói tới sự không bình thường trong nguồn gốc ra đời, năng lực và hình thái của sự vật, hiện tượng nào đó.
Như vậy, có thể hiểu rằng Dị Hỏa Bảng chính là một danh sách liệt kê những ngọn lửa có nguồn gốc ra đời, năng lực và hình thái không bình thường.
Trên Dị Hỏa Bảng có tổng cộng hai mươi ba loại Dị Hỏa được đề tên, và Cốt Linh Lãnh Hỏa, “một ngọn lửa màu trắng có nhiệt độ cực thấp, chỉ xuất hiện khi nguyệt thực xảy ra tại nơi âm lãnh nhất”, chính là loại hỏa diễm được xếp vào vị trí số mười một.
Độ quý hiếm và sức mạnh của Cốt Linh Lãnh Hỏa là không thể bàn cãi, đáng tiếc, cả ngọn lửa màu trắng quỷ dị này, lẫn tàn hồn vị bát phẩm Luyện Dược Sư kia, bây giờ đều đã thuộc về Tiêu Thiên.
Ngón tay vàng của Tiêu Viêm là lão gia gia lợi hại, Tiêu Thiên không có. Nhưng bù lại, hắn cũng mang trên mình một ngón tay vàng cũng lợi hại không kém, đó là Hệ Thống!
“Tích… đo lường thấy một đạo tàn hồn Đấu Tôn đỉnh phong, một hỏa chủng Dị Hỏa, ký chủ xác định thu về hay không?”
Âm thanh máy móc quen thuộc vang lên bên tai đem Tiêu Thiên kéo trở về thực tại.
“Xác định!” - Không chần chừ cũng chẳng ngập ngừng chút nào, vô cùng quyết đoán nữa là đằng khác.
Phải! Hắn tốn công bày mưu tính kế từ trước, sau đó lại tự thân ra trận bằng một khả năng diễn xuất không thể nói là không xứng đáng giành tượng vàng Oscar, tất cả đều là vì giây phút này đấy, sao có thể không quyết đoán được