“Lão sinh tham gia cuộc săn tổng cộng là có bao nhiêu người?”
“Có 50 người, 5 người 1 tổ, tổng cộng 10 tổ.”
Lam y học trưởng nhìn bốn phía một chút, bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Hắn không biết đồng bọn của mình sẽ nói thật hay giả, nhưng cẩn thận suy nghĩ, bản thân vẫn là lựa chọn nói thật thì tốt hơn.
“Thực lực so với các ngươi thế nào?”
“Có 8 đội ngũ thực lực tương đương, đều là năm ngoái mới vào nội viện.
Còn lại hai đội là lão sinh khóa trên, thực lực mạnh hơn.”
Nói tới đây, ánh mắt lam y học trưởng có chút quái dị liếc nhìn Huân Nhi.
Phải biết, năm ngoái khi vẫn còn là tân sinh, top 5 của bọn họ cũng từng bị cướp sạch một lần.
Mãi về sau mới cố phản kháng lại, nhưng bởi vì phối hợp thiếu ăn ý nên không thể hình thành phản công quy mô lớn, kết quả cuối cùng vẫn là bị chia nhỏ ra đánh bại.
Năm nay thì hay rồi, tân sinh lại lập đội đi đánh cướp lão sinh!?
Nhớ lại việc này, lam y học trưởng thật sự muốn ngoác miệng chửi to “cùng là tân sinh, tại sao lại khác biệt lại lớn như vậy!?”
“Thực lực mạnh hơn, vẫn là hai đội sao?” - Đáp án của đối phương khiến Huân Nhi nhịn không được cau mày lại: “Rắc rối a!”
Nàng cùng đồng bọn phải mất nửa ngày rình rập, theo dõi, thiết kế bẫy rập và đương nhiên là không thể thiếu một trận quyết chiến mới tóm được tổ đội lão sinh này.
Bây giờ lại ra thêm không chỉ một hay hai, mà là tận bảy đội ngũ tương đương khác, vẫn là chưa nói đến hai tổ đội mạnh hơn khác nữa.
Xem ra muốn xông qua “Cuộc săn Hỏa Năng” này cũng không dễ dàng như vậy.
“Đoàn kết là sức mạnh phải không, Tiêu Thiên biểu ca…” - Nhớ lại nội dung trên tờ giấy nhỏ bên trong túi thơm xanh lục, Huân Nhi có chút híp híp mắt.
Rốt cục thì nàng đã hiểu ý tứ của Tiêu Thiên là gì.
Lam y học trưởng thấy Huân Nhi bỗng nhiên trầm mặt, hai mắt híp lại, trong miệng còn lẩm bẩm gì đó liền tê cả da đầu.
Chuyện ma quỷ hắn nghe nhiều, trong đó không thiếu các loại bùa ngải, nguyền rủa, chú ấn v.v.
Hiện tại nhìn thế nào cũng thấy giống như mình đang bị hạ độc thủ a! — QUẢNG CÁO —
“Cái kia… hai tổ đội khóa trên rất dễ phân biệt, một đội mặc trang phục toàn đen, một đội khác thì toàn màu trắng.
Cuộc săn Hoả Năng mỗi năm đều sẽ có hai tổ đội thực lực mạnh như vậy tham gia, nội viện chúng ta gọi họ là Hắc - Bạch Khán Quan.
Nghe nói đã liên tiếp mười cuộc đi săn rồi chưa có đội ngũ tân sinh nào vượt qua sự ngăn cản của bọn họ.” - Không biết là sợ bị Huân Nhi bỏ bùa, hay nói tới hai tổ đội đen - trắng kia khiến hắn e ngại, mà giọng của lam y học trưởng có chút run run.
“Hắc - Bạch Khán Quan sao!? Ta nhớ rồi.” - Huân Nhi khẽ gật đầu: “Câu hỏi tiếp theo, Hỏa Năng rốt cuộc là thứ gì? Tác dụng thế nào? Tại sao các ngươi lại điên cuồng với nó như vậy?”
Đây là vấn đề quan trọng nhất mà nàng biết bốn người còn lại chắc chắn cũng sẽ quan tâm và hỏi cho bằng ra đáp án mới thôi.
“Hỏa Năng trọng yếu, bởi vì nó chính là thứ giúp thực lực của tất cả tân sinh tăng mạnh sau khi đi vào nội viện tu luyện.” - Vô cớ thở phào một hơi, lại quệt quệt mồ hôi lạnh chẳng hiểu vì sao ứa ra đầy trán, lam y học trưởng nói: “Cụ thể hơn, mọi chuyện bắt đầu từ một nơi gọi là “Phần Thiên Luyện Khí Tháp” nằm sâu dưới lòng đất nội viện.
So với tu luyện bình thường, tốc độ và hiệu quả tu luyện trong tháp thể hiện sự khác biệt vô cùng rõ ràng trên cả luyện khí, lẫn luyện thể.
Thấp nhất cũng phải lên tới năm thành.
Mà càng đi xuống tầng sâu hơn, chênh lệch kia sẽ càng lớn hơn, đương nhiên, song song với đó là phí dụng và khả năng chịu đựng yêu cầu cũng cao hơn nhiều.”
“Nói như vậy, Hỏa Năng chính là phí vào cửa sao?”
“Không sai! Muốn vào Phần Thiên Luyện Khí Tháp cần nộp Hỏa Năng bên trong Hỏa Tinh Tạp làm phí.
Con số hiển thị trên Hỏa Tinh Tạp tương ứng với số ngày một người có thể tu luyện trong tháp, hết rồi thì chỉ còn cách duy nhất là đi ra.
Mỗi tháng học viện sẽ cấp cho đệ tử bảy ngày Hỏa Năng xem như phí sinh hoạt, muốn có thêm thì phải tự mình nghĩ cách kiếm ra.
Dù sao có làm thì mới có ăn mà.”
Nói xong lời cuối cùng, lam y thanh niên sắc mặt cũng có một chút bất đắc dĩ.
Hỏa Năng làm cho người ta yêu mến, thèm thuồng như rượu ngon, như mỹ nữ; nhưng đồng thời cũng khiến họ đau khổ, chán ghét a.
“Chẳng trách Tô trưởng lão mô tả Hỏa Năng bằng “cơm - áo - gạo - tiền, mọi thứ các ngươi có thể nghĩ đến”, hóa ra nó thực sự quan trọng như vậy.” - Cười lắc đầu, Huân Nhi tiếp tục hỏi: “Ngươi vừa mới nói dùng hết Hỏa Năng rồi thì phải tự nghĩ cách kiếm, vậy rốt cuộc là kiếm bằng cách nào?”
“Tương tự như kiếm tiền và linh thạch ở bên ngoài thôi.
Từ dọn dẹp vệ sinh, chép sách, buôn bán trao đổi v.v.
đơn giản, nhẹ nhàng nhưng lời ít; tới đi săn giết ma thú đổi ma hạch, tìm người đặt cược khiêu chiến các loại phương pháp có độ nguy hiểm cao hơn, đương nhiên tương ứng với đó là tiền lời cũng nhiều hơn; đến mức ta còn biết có học đệ,