“Ngươi là Luyện Dược Sư?”Sa Thiết kinh ngạc hỏi, nhưng Huân Nhi không hề có ý định sẽ trả lời hắn.
Thay vào đó là…“Oanh!”...bàn chân lại đạp mạnh xuống đất, chỉ nghe một âm thanh trầm đục vang lên, kim ảnh trước đó đã nhanh nay càng nhanh hơn, thậm chí lần này còn mang theo nhiệt độ nóng bỏng cứ thế lao nhanh về phía Sa Thiết.Khí tức nóng cháy xông thẳng vào mặt làm cho Sa Thiết phải chau mày, thân thể to lớn đứng sừng sững tại chỗ giống như thiết tháp.
Dù biết rằng hỏa diễm kia rất không tầm thường vì nhiệt độ quá mức bất thường của nó, nhưng hắn vẫn lựa chọn đối cứng.Như đã nói, đấu khí hệ Kim tuy rằng công - thủ toàn diện, nhưng thế sự công bằng, được cái này phải mất cái kia.
Và thứ Sa Thiết mất đi, chính là sự linh hoạt.
Khoảng thời gian ngắn giao phong trước đó đã đủ cho hắn hiểu rõ một vấn đề, đó là nỗ lực né tránh một đối thủ thiên hướng tốc độ như Huân Nhi là hoàn toàn vô ích, thậm chí sẽ chỉ càng làm chính mình lộ ra sơ hở mà thôi.Cho nên, chơi!“Tới đây!”Trầm giọng gầm lên một tiếng vang dội, cùng với đó là ánh vàng lóe lên chói mắt, chỉ thấy toàn thân Sa Thiết đã được bao phủ kín mít, kể cả phần đầu, bên trong một bộ khải giáp đấu khí màu ám kim, nhìn qua giống như Iron Man trong bộ giáp GodKiller vậy.Đấu khí khải giáp xuất hiện lập tức giúp Sa Thiết chống chọi ổn thỏa với nhiệt độ tỏa ra từ hỏa diễm trên thân Huân Nhi, qua đó mở ra cơ hội cho hắn phản công, hay chính xác hơn, là tấn công.Vẫn là một quyền đơn giản như trước đó, nhưng tốc độ và sức mạnh nó bao hàm đã lớn hơn trước đó không chỉ hai lần, trực tiếp đè ép không gian xung quanh Huân Nhi lay động.
Không khó để nhận ra, “Hắc Tinh Tinh” Sa Thiết, bây giờ đã là “Hoàng Kim Thánh Viên” Sa Thiết… muốn làm thật rồi!Quyền kình ép xuống, vẻ mặt Huân Nhi vẫn lạnh tanh.
Nàng vốn không muốn bại lộ Kim Đế Phần Thiên Viêm, nhưng nếu còn tiếp tục giấu bài, sợ rằng trận chiến này phải bại không thể nghi ngờ.— QUẢNG CÁO —Không phải cá nhân bại, mà là đồng đội bại, tập thể bại, kéo theo sự sụp đổ tuyến tính không thể ngăn cản.
Cho nên, Huân Nhi cần phải thắng, nên thắng, nhưng quan trọng hơn cả là nàng muốn thắng vì bản thân, vì các tân sinh phía sau, những người đã và đang tin tưởng nàng như một người đội trưởng, và đồng thời cũng là vì…“Ngươi sẽ thắng, dù cái giá phải trả là không hề nhỏ, nhưng… ngươi sẽ thắng!”...có một người, kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó, đã nói với nàng như vậy.“Ta đương nhiên sẽ thắng, nhưng không phải vì ngươi hay bất kỳ ai cả, chỉ đơn giản là bởi từ điển của ta chưa và sẽ không bao giờ tồn tại một chữ “thua” mà thôi, hừ!”Phấn quyền siết chặt, ngọn lửa màu vàng óng lập lòe bay múa, Huân Nhi vẫn tiếp tục lựa chọn dựa vào thân pháp của mình tránh va chạm chính diện với Sa Thiết, đồng thời triệt để tận dụng lợi thế tốc độ không ngừng vờn quanh kẻ địch mạnh mẽ, nhưng to lớn và chậm chạp, nhằm tìm kiếm nhược điểm.So bì về lực lượng, nàng hẳn phải thua không thể nghi ngờ.
Tuy nhiên, bởi vì cái gọi là “cứ từ từ rồi khoai sẽ nhừ”, thân thể Sa Thiết mạnh thì sao chứ? Chống lại được dị hỏa, vẫn là “lão tứ” Kim Đế Phần Thiên Viêm sao? - Câu trả lời chắc chắn là không rồi!Cứ như thế, dù phấn quyền, ngọc cước của Huân Nhi đánh vào thân thể Sa Thiết hoàn toàn không có chút lực, nhưng kim sắc hỏa diễm gia trì phía trên lại khiến người sau ăn không ít đau khổ.
Nếu không phải ỷ vào đấu khí khải giáp trung hòa bớt đi, chỉ sợ Hoàng Kim Thánh Viên đã sớm trở thành Hoàng Kim… Tôm Luộc từ lâu rồi.
Thế nhưng kể cả chưa có bị luộc chín, thì cảm giác đau đớn do bỏng rát, và bất lực vì chỉ toàn đấm đá vào không khí, trong khi đối phương đánh mình như con, vẫn đủ để khiến vẻ mặt Sa Thiết âm trầm không thôi.Trong khi Huân Nhi cùng Sa Thiết chiến đấu càng lúc càng thêm kịch liệt, thì ở ba chiến trường còn lại, tình hình cũng đang từng bước tiến vào giai đoạn gay cấn.Theo đó, sau khoảng mười phút chiến đấu ngoan cường, cả Hổ Gia lẫn Ngô Hạo đều đã bắt đầu xuất hiện triệu chứng suy yếu trên chiến trường của hai người, thể hiện ở màu sắc đấu khí bên ngoài thân thể hai người đều đã mỏng manh và phai mờ đi thấy rõ.Hổ Gia còn đỡ hơn một chút, về phần Ngô Hạo thì đã hoàn toàn phải dựa vào sát khí nồng đậm của bản thân để liều mạng dọa tên Hắc Sát đội sợ thụ trọng thương mà bó chân bó tay mới chưa bại thôi.Tình huống bên phía Tiêu Viêm cũng chẳng khá hơn.
Trước đó hắn phối hợp cùng Hổ Gia và đám tân sinh đánh đấm như quấy nước tương nên thực lực còn được bảo tồn ở mức cao, hiện tại lại so chiêu cùng người yếu nhất bên phía Hắc Sát đội nên vẫn cầm cự ổn, nhưng với tốc độ tiêu hao và số tổn thương phải nhận kia, sợ rằng cố lắm cũng chỉ được thêm tối đa năm phút nữa mà thôi.Ngoài ba chiến trường nhỏ kể trên, vẫn còn một chiến trường lớn và cũng là hỗn loạn nhất, chính là nơi mười lăm tên tân sinh đang cùng nhau vây công thành viên