Hai ngày sau cuộc gặp gỡ “nói ít, hiệu quả nhiều” giữa Hoàng Dung cùng Nhã Phi diễn ra, phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ cuối cùng cũng có thông báo chính thức với truyền thông, rằng họ và Tiêu Gia đã trở thành đồng minh.
Một tin tức...
Lớn, trong bối cảnh đến trẻ con ba tuổi cũng biết chống lưng cho phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ thế nhưng mà chính là gia tộc Mễ Đặc Nhĩ đại danh đỉnh đỉnh khắp Gia Mã Đế Quốc. Hôm nay Tiêu Gia trèo lên được cái cành cao này, ngày sau tại Ô Thản Thành còn ai dám đối nghịch với họ nữa đâu.
Nhưng lại không hề bất ngờ, bởi vì sau rất nhiều động thái “quan tâm, chăm sóc và giúp đỡ lẫn nhau”, mà hầu hết là cùng lúc nhắm vào Gia Liệt Gia gần đây từ hai thế lực một nhất - một nhì của Ô Thản Thành này, thì việc đoán ra kết quả tất yếu ngày hôm nay trở nên không có gì là quá khó nữa rồi.
Chỉ có điều, tin chắc rằng đến cả những kẻ lạc quan và mơ mộng nhất cũng chẳng thể nào ngờ được một việc, đó là phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ vậy mà lại vung tiền thâu tóm tất cả phường thị của Áo Gia, cũng như là Gia Liệt Gia, sau đó lập tức… sang tên cho Tiêu Gia ngay khi giấy còn chưa kịp ráo, mực còn chưa kịp khô. Quan trọng hơn là bằng vào việc hợp thức hóa chỗ mặt bằng kinh doanh, cũng như tài sản trên đất từ hai đại kình địch trực tiếp, thì tổng số cửa hàng mà Tiêu Gia đang sở hữu tại Ô Thản Thành đã tăng lên tới con số không tưởng là… 90%.
Phải, chính là cứ mười cửa hàng thì đã có tới chín cái hoạt động dưới cờ Tiêu Gia đấy!
Nói không phải ngoa chứ bây giờ mà Hoàng Thất hạ chiếu đổi tên Ô Thản Thành thành Tiêu Thành, có khi mọi người cũng chẳng bất ngờ lắm đâu, nhỉ!?
Mà, phàm là chuyện trên đời, một người vui thì phải có tới mấy người buồn. Và không khó để nhận ra người buồn nhất ngày hôm nay chỉ có thể là Gia Liệt Tất nói riêng, và Gia Liệt Gia nói chung. Nguyên nhân là bởi Áo Ba Mạt - gia chủ Áo Gia đã có một nước đi… nói ra thì hơi nhục, nhưng trong tình cảnh này lại tỏ ra cực kỳ thông minh.
Theo đó, ngay sau khi nghe tin Nhã Phi sang tên toàn bộ phường thị lại cho Tiêu Gia, lão gia hỏa này đã ba chân bốn cẳng chạy đi tìm Tiêu Chiến, đồng thời ngỏ ý muốn… thay Tiêu Gia quản lý phần phường thị đã từng là của Áo Gia.
Biết rõ mọi đường ngang ngõ dọc; không cần tốn thời gian, sức người và sức của vào việc thay mới, cũng như là đào tạo lại toàn bộ nhân viên; hàng xóm láng giềng nhiều năm, không nói có tình nhưng ít nhiều cũng có nghĩa v.v. một loạt những lý do hợp lý, hợp cả tình không ngừng được Áo Ba Mạt đưa ra cuối cùng cũng đã giúp hắn thuyết phục được Tiêu Chiến và cao tầng Tiêu Gia thuê lại toàn bộ Áo Gia như một “Đại quản gia” thay họ quản lý 30% số cửa hàng dưới quyền.
Còn về phần Gia Liệt Gia, chỉ một chữ… thảm!
Thù cũ không nói, chỉ riêng phần nợ mới trong việc cạnh tranh trực tiếp mảng đan dược trị thương thời gian gần đây, cùng với đỉnh điểm là cuộc xô xát trong Duyệt Lai tửu điếm liên quan tới Huân Nhi mới xảy ra vài ngày trước, thì Gia Liệt Gia đã không còn bất kỳ đường nào để lui trước cơn đại hồng thủy mang tên Tiêu Gia được nữa.
Áo Gia luồn cúi thật đấy, nhưng ít nhất bọn họ còn có tư cách để luồn cúi, chứ Gia Liệt Gia thì… toang thật rồi ông giáo ạ!
Đáng nói là, để đảm bảo Tề Thiên Cung, hay chính xác hơn là Tiêu Thiên hài lòng, Nhã Phi còn cố ý thêm vào hợp đồng mua bán khế đất của nàng với Gia Liệt Tất một điều khoản nhỏ, đó là hắn phải tự mình tiễn Liễu Tịch lên đường, nếu không thì… sẽ không còn bất kỳ chữ “nếu” nào nữa cả.
Tuy rằng hết sức bất đắc dĩ, nhưng người dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Đã đến mức sinh tử tồn vong như thế này thì chỉ có bản thân và gia tộc mới là quan trọng nhất, chứ Luyện Dược Sư hay Luyện Độc Sư gì đều là cứt chó hết. Nên quyết định của Gia Liệt Tất đương nhiên sẽ là… tử đạo hữu bất tử bần đạo rồi.
×
— QUẢNG CÁO —
Đất đai bị người ta mua hết, trong tay lại nhuốm máu của một vị Luyện Dược Sư, nhưng quan trọng nhất vẫn là đứng sai chiến tuyến với Gia Mã đệ nhất kinh thương gia tộc, có thể nói, Gia Liệt Gia bây giờ chỉ còn đường tự khai khẩn đất hoang mà quây quần trồng rau, nuôi cá tự cung tự cấp, hoặc cử tộc ra nước ngoài sinh sống và phát triển thôi, chứ Gia Mã Đế Quốc đã không còn chỗ cho bọn họ nữa rồi.
Đấy là thế cục của Ô Thản Thành, còn Tiêu Thiên - “thủ phạm” gây ra tất cả những cớ sự này, thì lại đang…
“Đúng là thời tới cản không kịp a! Nói Tiêu Gia một bước lên trời