Không biết bao lâu sau.
“Ừm… đây là… A!”
Tiêu Thiên nhập nhèm tỉnh dậy, và như một lẽ thường tình, việc đầu tiên hắn muốn làm là xác định xem tình huống xung quanh như thế nào. Chỉ có điều, ngay khi ánh mắt còn chưa nhìn rõ cảnh vật, thì nỗ lực ngồi dậy và ngoái đầu nhìn quanh của hắn đã phải trả giá bằng một cơn đau thấu ruột thấu gan.
“Quên mất vừa rồi sử dụng Thừa Phong Truy Nguyệt Tán, hiện tại nên là khoảng thời gian suy yếu vì bị cắn trả đi.” - Cơn đau khiến đầu óc Tiêu Thiên thanh tỉnh nhanh hơn, suy nghĩ cũng theo đó mà trở nên thấu đáo hơn: “Dù sao thì còn sống cũng xem như là thành công rồi, đúng không Tuyết nhi?”
“Vâng, chủ nhân.”
Tình huống của Mộc Ánh Tuyết khá hơn Tiêu Thiên chút xíu, ít nhất là nàng có thể cử động được, chứ không đến mức nằm ngay đơ một chỗ như tên kia.
Nguyên nhân của sự khác biệt này, một phần đến từ đẳng cấp cao hơn của nàng, đồng nghĩa với căn cơ đương nhiên là tốt hơn. Ngoài ra, khoảnh khắc cuối cùng khi chạy khỏi Tử Tinh Động hoàn toàn là do một mình Tiêu Thiên làm hết, nên tiêu hao và cắn trả hắn phải chịu lớn hơn là hợp lý rồi.
“Mà, đây là đâu thế, Tuyết nhi?”
“Trong thân của một cái đại thụ chết khô, chủ nhân.”
“Ừm!” - Lạnh nhạt đáp lại Mộc Ánh Tuyết một câu, Tiêu Thiên chậm rãi nhắm mắt lại: “Vậy thì ta yên tâm.”
Hắn không muốn nhớ mình té xuống từ bầu trời như thế nào, cũng chẳng thèm quan tâm từ đó đến nay đã bao lâu, hay làm sao lại vào được cái hốc cây này, bởi vì có một số chuyện qua rồi thì thôi kệ nó luôn đi.
Vật phẩm nhiệm vụ tới tay và bản thân còn sống, biết thế là đủ rồi!
Còn về phần trị thương, cái này… không gấp được.
Nguyên lý hoạt động cơ bản của Thừa Phong Truy Nguyệt Tán nói riêng, và các loại đan dược kích phát tiềm năng nói chúng, đều xoay quanh việc cưỡng ép tế bào liên tục tạo năng lượng, đồng thời gây ảo giác hưng phấn lên hệ thần kinh nhằm ức chế cảm giác đau, từ đó đạt đến hiệu quả giúp thân thể vừa nhanh, vừa mạnh, vừa không biết mệt.
Lợi là thế, nhưng tác hại sau đó thì lại rất rõ ràng. Tế bào kiệt quệ do hoạt động quá mức trong thời gian ngắn; cơ bắp nhẹ thì trúng độc axit lactic sâu gây đau rát và mệt mỏi, nặng thì dãn, đứt, rách v.v. và cuối cùng là tinh thần uể oải sau hưng phấn kéo dài.
Tất cả những triệu chứng trên chỉ có thể thuyên giảm nhờ thuốc và khỏi hẳn bằng nghỉ ngơi. Nên là… không gấp được.
Mang theo tâm lý nhẹ nhõm và thoải mái như vậy, Tiêu Thiên gác luôn cả Vân Vận sang một bên để...
“Thế nào rồi, Hệ Thống? Thu Tử Tinh Nguyên xong có thay đổi gì mới không?”
...tập trung tìm Hệ Thống hỏi thăm.
“Tích… có! Nhiều và rất lớn nữa là đằng khác.”
“Ồ, nhiều và lớn như thế nào?” - Không thể phủ nhận là đáp án của Hệ Thống đã khiến Tiêu Thiên thực sự hứng thú.
“Tích… thay đổi lần này có tổng cộng bốn mục chính. Lượng nội dung khá lớn nên ký chủ có quyền đặt câu hỏi cho từng mục để tránh tình huống hiểu sai, hoặc hiểu lầm, đáng tiếc xảy ra.” - Không biết là bản thân Hệ Thống vui, hay là nó thông cảm cho tình huống hiện tại của Tiêu Thiên, nên thái độ nói chuyện tỏ ra khá chuyên nghiệp và thẳng thắn chứ không đỏng đảnh, đanh đá như teen girl như trước đây: “Ký chủ có câu hỏi gì khác không?"
×
— QUẢNG CÁO —
"Không, cứ như thế đi."
"Tích... tốt, vậy chúng ta đến với thay đổi thứ nhất, tăng quyền hạn của ký chủ lên cấp ba, đồng nghĩa với từ giờ trở đi, mỗi một lần đột phá ký chủ sẽ có thêm bốn lượt triệu hoán Nữ Thần cấp C.
Như vậy, tổng số lượt triệu hoán Nữ Thần cấp C hiện tại ký chủ đang sở hữu, sau truy thu, là năm mươi sáu lượt.
Ngoài ra, một lượt triệu hoán Nữ Thần cấp R cũng đã được gửi đến ký chủ để làm khen thưởng cho thành tích thu thập Tử Tinh Nguyên vừa rồi. Có thời gian mời ký chủ kiểm tra.”
“...”
Trong thân của một gốc đại thụ đã chết khô từ lâu, Mộc Ánh Tuyết vẫn đang chìm sâu vào tu luyện để khôi phục tiêu hao và thương thế từ nhiệm vụ trước đó.
Về phần Tiêu Thiên, lúc này lại đang nằm thẳng đuột trên mặt đất trợn mắt, há hốc mồm vì kinh ngạc.
Còn nhớ lần trước hắn thu thập về cho Hệ Thống một tàn hồn Đấu Tôn - chính là “Dược Lão” Dược Trần, cộng thêm cả bản nguyên hỏa chủng của Cốt Linh Lãnh Hỏa - ngọn dị hỏa đứng thứ mười một trên Dị Hỏa Bảng, hai thứ gộp lại cũng mới chỉ được khen thưởng một lượt triệu hoán cấp UC thôi đấy.
Thế mà lần này một khối Tử Tinh Nguyên lại đem về cho hắn một lượt triệu hoán cấp R rồi! Chênh lệch lớn như vậy có thể không bất ngờ sao!?
“Bộ quy định khen thưởng của ngươi là dựa trên… tâm tình hả, Hệ Thống? Hay đánh giá theo mức độ khó - dễ của nhiệm vụ?” - Sau một hồi ngạc nhiên, Tiêu Thiên mới buột miệng hỏi: “Hoặc là… nhìn ta thảm quá nên cố ý khích lệ, động viên?”
“Tích… đều không phải. Lý do khen thưởng lần này cao vượt mức chỉ đơn giản là bởi tác dụng của Tử Tinh Nguyên so với thứ lần trước lớn với tình huống hiện tại của bản Hệ Thống mà thôi.”
“Ý ngươi là… hai thứ kia bổ quá hóa dở sao?” - Sau chốc lát trầm ngâm, rốt cuộc Tiêu Thiên đã nghĩ ra một cách lý giải thích hợp: “Giống như một người vừa mới trải qua cuộc phẫu thuật thập tử nhất sinh, đang cần tập vật lý trị liệu để khôi phục cơ năng thân thể, thì những bài tập “dưỡng sinh” như Tử Tinh Nguyên mới thực sự thích hợp.
Còn muốn đẩy những “quả tạ” cỡ tàn hồn Đấu Tôn và Dị Hỏa lại là quá sớm, đúng không?”
“Tích… không sai.”
Hệ Thống đáp ngắn