"Đúng rồi, hôm nay Chu Hoàng đế giống như kín đáo đưa cho tôi một tờ giấy!" Kỳ Lạc bỗng nhiên nghĩ đến tờ giấy kia, vội vàng sờ soạng lấy từ trong ngực áo ra, mở ra dưới ánh nến.
"
Tung hoành mười chín đạo, hỏi quân dùng cờ trắng? hay cờ đen?"Có ý tứ gì?" Kỳ Lạc không hiểu, vò tờ giấy ném đi.
Tử Dạ vội vàng nhặt viên giấy trên đất lên, trừng trừng nhìn Kỳ Lạc một chút, "Đây là mật tín Hoàng đế Đại Chu đưa cho cô, cô cứ ném đi như vậy, nếu chẳng may bị ai nhặt được, chỉ sợ sẽ dẫn tới không ít gió tanh mưa máu.
"
Nói xong, Tử Dạ đã đi tới bên ngọn nến, dùng lửa thiêu hủy viên giấy.
Tôi đọc có hiểu gì đâu, vậy mà cũng cố nhét cho tôi! Kỳ Lạc thở dài, không nhúc nhích nhìn Tử Dạ, "Bất kể nói thế nào, chỉ cần cô đừng biến mất là được rồi.
Tử Dạ tránh đi ánh mắt của Kỳ Lạc, cười nhạt, Cô sợ tôi vụng trộm trở về không mang theo cô à?Tôi sợ cô xảy ra chuyện thì có!" Kỳ Lạc nghiêm mặt lắc đầu, "Ở bên cạnh tôi, chí ít tôi cũng là tướng quân rồi, bảo hộ cô vẫn còn tốt hơn.
Chứ cái tên Cao Trường Cung đó, trong lịch sử bất quá chỉ là một con ma chết sớm, hắn có thể bảo vệ được cô bao nhiêu năm chứ?Có tôi ở đây, tôi sẽ không để lịch sử thành hiện thực.
Tử Dạ đột nhiên mở miệng, Hắn sẽ không sao hết.
Chẳng lẽ cô muốn thay đổi lịch sử?" Kỳ Lạc không khỏi hít vào một hơi, "Cô thật muốn ở đây cho tới lúc đó à?"Tiểu Lạc Lạc.
"
Tử Dạ cười chua xót, "Chư pháp nhân duyên sinh, chư pháp nhân duyên diệt.
"
Cúi đầu nhìn kỹ chiếc nhẫn hắc ngọc, "Chiếc nhẫn này mang chúng ta tới nơi này, nếu duyên còn chưa tận ai cũng không thể quay về.
Đã tới rồi vậy sao không oanh oanh liệt liệt làm gì đó rồi hãy đi, nếu không làm gì tôi thật uổng mang tên Lạc Tử Dạ.
"
Tử Dạ nói xong, bỗng nhiên tà tà cười nhìn Kỳ Lạc một chút, "Tiểu Lạc Lạc, tôi đang tưởng tượng dáng vẻ cô mặc mặc áo giáp, hẳn là rất đẹp nha.
Kỳ Lạc đỏ mặt lên, nói: "Cô lại bắt đầu! "
"Bắt đầu cái gì?" Hai tay Tử Dạ chắp sau lưng, dùng thân thể đụng đụng Kỳ Lạc, Cô đỏ mặt kìa! Mới có một tháng không gặp thôi mà Tiểu Lạc Lạc cô đã học không ít thứ xấu xa rồi!Kỳ Lạc chỉ cảm thấy một trái tim mãnh liệt bắt đầu nhảy lên, bối rối cúi đầu đi, "Cô! cô lại nói lung tung nữa! tôi không có!"Ha ha.
"
Tử Dạ cười nhạt, nhưng bất chợt tiếu dung của Trường Cung lại lần nữa hiển hiện trước mắt, khiến tiếu dung của nàng không khỏi cứng ở trên mặt, chỉ để lại một tiếng thở dài ý vị thâm trường.
Kỳ Lạc ngơ ngác nhìn Tử Dạ, mất mác thở dài, trong lúc nhất thời, nơi này yên tĩnh trở lại.
Một tiếng quạ đen khàn khàn gáy bỗng nhiên vang lên ngoài cửa sổ, trong đêm mưa tuyết nghe có vẻ thê lương hơn rất nhiều.
"
Ngay cả quạ đen cũng vì ngươi khóc lóc sao?" Linh Ca khóe môi mỉm cười, chậm rãi đi trong tướng phủ.
Gió lạnh phất qua, bước chân Linh Ca đột nhiên ngừng lại, giương mắt nhìn về phía người áo đen trên mái hiên.
"
Quân cờ nên diễn trò cũng diễn xong rồi, Lý Phong, ngươi biết nên làm nào? Sau một canh giờ, ta muốn trông thấy hai cỗ thi thể.
"
Linh Ca cười lành lạnh hút, một hơi thật sâu, Nuôi Khác Sát Vệ các ngươi nhiều ngày, thật muốn xem tối nay các ngươi biểu hiện ra sao.
Rõ! Người áo đen gật đầu nhẹ giọng đáp ứng, đạp mái hiên rời đi.
Linh Ca giương mắt nhìn tuyết bay đầy trời "Lan Lăng Vương, ta ngược lại thật ra phải cám ơn ngươi, đường hoàng xuất hiện trước mặt ta, thay ta diễn xong xuất diễn này —— bây giờ, hí kịch hí đã hết, ngươi cũng nên xuống Hoàng Tuyền giúp ta tế vong hồn các tướng sĩ Đại Chu chiến tử nơi Mang Sơn.
"Quận chúa!" Thị vệ bốn phía vừa nhìn thấy Linh Ca từ xa, vội vàng tiến lên đón, "Thuộc hạ vô năng, tạm thời chưa tìm được tung tích của thích khách.
Linh Ca lườm thị vệ một chút, "Thích khách đã ở trong lòng bàn tay của ta, các ngươi một mực canh chừng các ngõ ngách xuất phủ, một con chim cũng không được thả ra! Về phần lưu tô thủy tạ bên kia! Linh Ca chỉ về phía ngôi thủy tạ, "Tối nay vô luận nghe được cái gì, các ngươi đều không cần quản, hiểu chưa?"Dạ rõ! Bọn thị vệ nhao nhao ôm quyền đáp ứng.
"
Hô ——!" Thanh âm tay áo đột nhiên vang lên, một đầu bóng đen bỗng nhiên bay tới bên cạnh Linh Ca.
Ai đó!" Bọn thị vệ vội vàng rút đao sáng, bảo hộ Linh Ca ở sau lưng, "Bảo hộ quận chúa!"Chỉ thấy người áo đen kia quỳ rạp xuống đất trước mặt Linh Ca, kinh ngạc nói: "Hồi bẩm quận chúa, bên trong ngôi thủy tạ, không thấy bóng dáng Cao Trường Cung cùng Lạc Tử Dạ! Có Khác Sát Vệ hồi báo, một khắc trước đó thấy Cao Trường Cung mang Lạc Tử Dạ rời khỏi ngôi thủy tạ, tiến vào tiểu trúc của Kỳ Lạc công tử, Sau đó lại cõng Lạc Tử Dạ trèo lên mái hiên rời khỏi tướng phủ, Khác Sát Vệ hiện đang truy sát!""Võ công của hắn cao minh như thế? ngay cả Khác Sát Vệ cũng không ngăn cản được?" Linh Ca không khỏi kinh thanh thở dài, phất tay ra hiệu thị vệ thối lui, nói: "Vệ chủ ở đâu?""Vệ chủ đang toàn lực truy sát con mồi!" Người áo đen cúi đầu run giọng nói, "Đặc phái tiểu nhân hỏi quận chúa bước kế tiếp nên làm như thế nào?"Linh Ca hung hăng trừng người áo đen, "Nếu để cho Cao Trường Cung chạy ra khỏi thành Trường An, ngày khác mang chắc chắn sẽ mang tai họa đến cho Đại Chu ta, chuyện thế này chẳng lẽ còn muốn ta quyết đoán? đương nhiên là —— giết!""Dạ rõ!" Người áo đen hoảng sợ dập đầu, quay người đạp lên mái hiên, biến mất trong bóng đêm.
"
Khốn khiếp!" Linh Ca trong lòng không khỏi âm thầm kinh hãi, "Cao Trường Cung, là do ta quá coi thường ngươi! Lần này, tuyệt đối sẽ không để ngươi lại chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ta!"Ánh mắt bén nhọn rơi xuống chỗ tiểu trúc của Kỳ Lạc, Linh Ca phất phất tay, "Cao Trường Cung trước khi rời phủ đã từng tới đó, tất nhiên không có đơn giản như vậy! Các ngươi đi theo ta!""Dạ rõ!"Phong tuyết lạnh thấu xương, bông tuyết đập lên gương mặt, để Trường Cung cảm thấy có chút đau nhức.
Mũi chân vừa mới rơi xuống đất, Trường Cung lại lần nữa đạp tuyết bay lên.
"
Ngươi!
Ngươi là ai?" Nha hoàn Trên lưng đột nhiên tỉnh lại, vô ý thức bỗng nhiên đẩy Trường Cung, "Ngươi muốn dẫn ta đi nơi nào?"Trường