Dao găm đâm vào cổ họng, Kỳ Lạc rung động rút đoản đao ra, đẩy ngã kẻ xấu số trước mặt, hít mấy hơi, cố gắng để cho mình bình tĩnh trở lại."Cẩn thận!" Chỉ nghe thấy Linh Ca đột nhiên kinh hô một tiếng, từ phía sau ôm lấy Kỳ Lạc, dùng thân thể đỡ một đao dùm Kỳ Lạc.Chỉ thấy đoản đao nhập thể nàng, Linh Ca cắn chặt hàm răng, dùng khuỷu tay đập ngã sát thủ áo đen kia, bàn tay giữ chặt miệng vết thương đang không ngừng chảy máu, dùng sức đẩy Kỳ Lạc, "Đi mau!""Linh Ca!" Kỳ Lạc hoảng hốt, lắc đầu kéo Linh Ca vào lòng, đoản đao trong tay quét trúng một sát thủ áo đen, kinh thanh hỏi, "Bị thương ở đâu?"Đừng...!Đừng quản ta! Ngươi đi mau!" Linh Ca dùng hết toàn lực đẩy Kỳ Lạc, "Sát thủ chỉ muốn mạng của ta, ngươi đi mau!""Ta không đi! Những gì ta thiếu ngươi trả cả đời này cũng trả không nổi, ta sẽ không bỏ mặc ngươi! Kỳ Lạc cắn chặt răng, tựa như hạ quyết tâm rống to một tiếng, "Đây là do mấy người bức tôi!!!! Cầm ngược đoản đao nơi tay, cánh tay vạch ra một đường vòng cung, ép sát thủ áo đen lùi về sau, ôm lấy Linh Ca thoái lui về phía sau, gia tướng tả hữu chủ động bước lên chặn công kích của sát thủ áo đen."Đậu cô nương, mau cứu nàng!" Kỳ Lạc cẩn thận đặt Linh Ca ngã người xuống đất, nhào tới chỗ Đậu Ảnh, giúp Đậu Ảnh ngăn sát thủ áo đen đang lao tới, chỉ Linh Ca, "Nơi này chỉ có ngươi có thể cứu nàng!"Đậu Ảnh nhẹ nhàng hít một hơi, thu dù nhảy tới chỗ Linh Ca, châm vài châm giúp Linh Ca cầm máu, nói: "Máu này, ta đã giúp quận chúa dừng lại, chỉ là nơi này không có dược liệu, quận chúa ráng nhịn.""Ta sẽ nhớ kỹ ngươi đã cứu ta!" Linh Ca lạnh lùng nói."Ngươi có nhớ hay không không quan trọng, thầy thuốc vốn nên cứu người." Đậu Ảnh nói xong đứng dậy, chạy về phía Trường Cung, nói, "Cao Trường Cung, còn triền đấu như vậy chúng ta sẽ không thể chống đỡ đến bình minh, nhất định phải đánh ra được một con đường máu thoát khỏi đây.Trường Cung gật đầu, nhìn thoáng qua Tử Dạ, liên tiếp ra thương, giết những sát thủ áo đen nhanh đến choáng váng, "Đậu cô nương, nếu có cơ hội, trước mang kỳ quận mã cùng Tử Dạ đi, ta còn có thể chống đỡ một hồi.""Chỉ sợ chúng ta còn chưa kịp trở về cứu ngươi, thì ngươi thành con hồ ly bị chết rồi! Đậu Ảnh liên tiếp lắc đầu.Trong lúc này, Tử Dạ mở miệng gấp giọng nói: "Cứ để hắn làm cảm tử quân đi! Nếu có cơ hội hãy mang Tiểu Lạc Lạc rời đi, về thành kiếm viện binh, nếu không chúng ta sẽ toàn bộ chết hết ở chỗ này!Đậu Ảnh sững sờ, "Ngươi không lo lắng sống chết của hắn?"Trường Cung kiên định cười một tiếng, "Ta đúng là cảm tử quân!." Ánh mắt ôn nhu, để Đậu Ảnh cảm thấy vô cùng ấm áp, chỉ tiếc ánh mắt của Trường Cung mãi vẫn luôn dõi theo Tử Dạ.Tử Dạ gật đầu, đón nhận ánh mắt của Trường Cung, "Ta cũng không cho phép ngươi chết, Cao Trường Cung." Lưu luyến cũng được, ràng buộc cũng được, chí ít giờ này ngày này, ngươi không thể chết!"Được." Trường Cung ôn nhu nhưng trường thương trong tay lại không chút nương tình, đỉnh thương đâm vào cổ một tên sát thủ áo đen, giống như chiến thần tái thế, càng giết càng hăng."Lạc Tử Dạ, cô cũng đừng coi thường tôi chứ!" Kỳ Lạc tức giận nói."Coi chừng đằng sau!" Đậu Ảnh bung dù sắt, bỗng nhiên chặn lưỡi dao sau lưng Kỳ Lạc, vừa muốn nói chuyện, chỉ cảm thấy lòng bàn chân truyền tới một cơn đau đớn, lập tức lảo đảo té nhào xuống mặt đất.Lưỡi dao Sát thủ áo đen vừa quất trúng bắp chân Đậu Ảnh, liền chuyển hướng chếch về phía đầu Đậu Ảnh, trường thương trong tay Trường Cung khẽ nhấc không chút lưu tình hất ra ngoài.Kỳ Lạc đỡ Đậu Ảnh dậy, đỡ ngồi Linh Ca dựa vào mình,, gấp giọng nói: "Các ngươi ở chỗ này có gia tướng bảo hộ, tạm thời an toàn!"Nói xong, chỉ thấy chưởng quỹ vội vã chạy đến bên, Đậu Ảnh, "Thất sư tỷ, ta giúp ngươi trị thương!Đậu Ảnh lắc đầu, "Ta có thể tự cứu, ngươi trợ giúp Cao Trường Cung trước đi!Được! Chưởng quỹ lo lắng hít một hơi, lướt về phía Trường Cung.Tâm Linh Ca bỗng nhiên treo lên, bây giờ thế cục nàocòn chút phần thắng cho họ? Kỳ Lạc tuy có chút thân thủ, cuối cùng cũng không chống được bao lâu.
Cao Trường Cung tuy đã từng trải qua chinh chiến sa trường, nhưng cũng khó khi song quyền chẳng thể giết được bao người, cuối cùng cũng sẽ bại.Đột nhiên, Linh Ca cảm thấy có chút ý vị trào phúng, một lòng muốn dồn người vào tử địa, vậy mà cuối cùng bản thân lại thành người mắc bẫy, thế sự vô thường, không ngờ hôm nay lại gặp phải kết cục mà nàng sợ nhất?Ánh mắt không tự chủ được rơi lên trên người Kỳ Lạc, lòng Linh Ca bách vị tạp trần, không biết đến tột cùng là tư vị gì? Lừa ngươi, lợi dụng ngươi, đến cuối cùng, ta có thể tự tay giết ngươi sao?"Đừng nói ngươi là ân nhân cứu mạng của ta, xem như ngươi không phải, việc này ta cũng phải quản!"Linh Ca, ta sẽ cố gắng đi chiếu cố tốt ngươi, cũng sẽ cố gắng...!Thích ngươi ""Ta sẽ không đi! Những gì ta thiếu ngươi cả đời này cũng trả không nổi, ta sẽ không bỏ mặc ngươi!Những lời Kỳ Lạc đã từng nói không ngừng vang vọng bên tai Linh Ca, khiến thân thể nàng run lên,, đột nhiên che hai lỗ tai lại, chẳng muốn nghe thêm nữa."Tại sao có thể? Ta tại sao có thể?"Đậu Ảnh đã ngừng chảy máu, lo lắng nhìn Linh Ca, "Quận chúa, ngươi thế nào?""Ta không sao..." Linh Ca cố gắng để cho mình tỉnh táo lại, "Ta không sao..."Đậu Ảnh lắc đầu thở dài, "Nhân sinh tại sao phải khổ như vậy chứ?Lời nói của Đậu Ảnh khiến Linh Ca cảm thấy có mấy phần đau khổ, thử hỏi trong thiên hạ này, có vị nữ tử này không muốn bình an sống cả đời chứ? Ai nguyện ý tính toán ngày này qua tháng nọ, chẳng đêm nào ngủ ngon giấc? Chỉ là, nếu như không tính, không mưu, Vũ Văn Linh Ca nàng sẽ chỉ như bất kỳ những nữ tử khác, mặc cho người định đoạt, trở thành con cờ của người khác, đau khổ cả đời.Không trả lời Đậu Ảnh, Linh Ca chỉ cúi đầu trầm mặc."Vù vù!"Khi tiếng mưa tên vang lên, Trường Cung cùng Kỳ Lạc đều đứng chặn trước người Tử Dạ trong vô thức, không hẹn mà cùng kêu một tiếng, "Coi chừng!"Tiếng kêu rên vang lên, lại không phải đến từ gia tướng tướng phủ!Nhìn thấy những sát thủ áo đen trước mắt bị loạn tiễn bắn ngã, Trường Cung cùng Kỳ Lạc liếc nhau một cái, tràn đầy nghi hoặc."Sưu!"Một bóng đen bay thấp xuống trước mặt Trường Cung, hai tay khoanh trước ngực, ngẫng cao đầu, hai hàng lông mày toát ra