“Các em lúc trước ở bên nhau, thầy chính là mở một mắt nhắm một mắt a.” Thầy Kiều nói xong, cười nhìn Ứng Hạo.
Ứng Hạo cúi đầu, đầu ngón tay nắm chặt đến trắng bệch.Thầy Kiều nói: “Em có thể nói cho thầy, các em lúc ấy vì cái gì chia tay không?”Ứng Hạo hầu kết lên xuống.Anh cầm lấy bình rượu, lại đổ một ly, lần này đổ nhiều, tràn đầy mùi hương rượu, anh uống xong thân mình dựa ra phía sau, đầu ngón tay lau khóe môi, nói: “Em không thay đổi được cô ấy, dạy bổ túc cho cô ấy, vô luận như thế nào cũng không tiến bộ, cô ấy học rất mệt, ngủ không được, buổi tối có khi nửa đêm lại gọi điện thoại cho em, khóc lóc nói không muốn học.”“Em tức giận cô ấy không biết cố gắng, cô ấy ở gia đình như vậy, cô ấy như thế nào không muốn thoát khỏi? Em không rõ...!mặt khác, em cũng không có thời gian chờ cô ấy trưởng thành, vì thế liền không giải quyết được gì.”“Kia em ấy thi đến Hải Thành, các em này không phải có thể.....”Ứng Hạo khóe môi mím lại, anh cúi người, lại rót một ly cho mình, môi mỏng nhấp chén rượu, “Thầy giáo, nếu một người sống 20 năm, phát