Mạnh Thiển Thiển nhấp môi, đi vào, khom lưng nhặt tai nghe trên mặt đất lên, lấy di động ra, cắm l vào, đưa cho Mạnh Khiếu, coi nói: “Chính em nghe một chút.”Mạnh Khiếu không tình nguyện, lui về phía sau một bước.Mạnh Thiển Thiển vài giây sau, lại đưa ra đi, nói: “Em nghe một chút, em nghe một chút a.”Bốn chữ phía sau, thanh âm cô nói rất lớn.
Mạnh Khiếu hoảng sợ, hắn đoạt lấy tai nghe, nhét vào lỗ tai, thanh âm rất tốt, thanh âm vờn quanh ở bốn phía.Nửa giờ sau, một nhà năm người ngồi ở bên bàn ăn bắt đầu ăn cơm chiều.
Hoàng Tú Cầm một bên gắp đồ ăn cho con trai một bên lải nhải mà nói: “Đi ra ngoài học đại học thật ghê gớm, không có chúng ta cung phụng chi, con có thể đi đọc?....”“Được rồi ăn cơm đi.” Ba Mạnh Trí Hiền nói.Hoàng Tú Cầm: “.....”Gà bay chó sủa một đêm kết thúc, Mạnh Thiển Thiển xoa tóc vào phòng, Mạnh Viện Viện ngồi xếp bằng ngồi ở trên giường chơi di động, di động là lúc trước Mạnh Thiển Thiển mua thay thế để laij cho cô ấy.
Cô ấy ngẩng đầu, “Chị, đại học Hải Thành như thế nào?”Mạnh Thiển Thiển ở trên giường ngồi xuống, cười nói: “Rất lớn, em cũng cố gắng học