"Các người..." Tô Hàn hữu khí vô lực nhìn mấy nam nhân cao to lực lưỡng trước mặt, rất hiển nhiên đây đều là người của Độc Long bang, nhưng Tô Hàn đã không còn sức để cầm kiếm chống lại nữa rồi.
"Nãy giờ bọn ta đã đứng ở phía sau xem toàn bộ quá trình rồi!" Một đại hán trong đó nói, "Ừm, ba tiểu tao hóa các ngươi tới chỗ này để cầu thao chứ gì! Không ngờ các ngươi lại tao như vậy, không thèm buông tha cho bất kỳ đạo cụ nào cả!"
Đến giờ Tô Hàn mới hiểu được ngay từ đầu ba người đã bị theo dõi, đại khái là đã biết mục đích của bọn họ nên mảnh ngọc bội kia mới bị để riêng trong ngựa gỗ, chính là để dụ dỗ cậu ngồi lên, phỏng chừng hiện tại hai người kia cũng đã rơi vào trong tay bọn chúng rồi, "Đồng bạn của ta..."
"Bọn chúng? Tự nhiên là sẽ có mấy huynh đệ khác của bọn ta chăm sóc cho chúng rồi, bây giờ ngươi vẫn còn tâm tư để bận tâm đến người khác sao?" Một đại hán nói rồi liền ẵm Tô Hàn từ ngựa gỗ xuống, "Không chỉ ngồi lên ghế trừng phạt, còn chủ động lên ngựa gỗ, ngươi chính là đứa dâm đãng nhất đó!"
"Ta..." Tô Hàn dần dần khôi phục chút khí lực, nhưng bàn tay đang sờ loạn trên người cậu thực sự rất thoải mái, khiến cậu không hề có ý định muốn tránh thoát, trái lại còn chủ động dán sát vào nam nhân thêm một chút.
"Thật là, tiểu tao hóa chủ động yêu thương nhung nhớ ta nè! Mẹ nó, thực đúng là không sợ chết, ngày hôm nay nhất định mấy ca phải gian bạo cái tiểu tao huyệt không biết xấu hổ này của ngươi!" Đại hán được Tô Hàn chủ động khiến cho rất hưng phấn, vươn tay ra sau sờ cái mông đã bị tao thủy chảy ra ướt lênh láng của Tô Hàn.
Mấy người bên cạnh cũng không khách khí xông tới, vừa liếm vừa cắn mấy vết thương do roi để lại ban nãy trên người Tô Hàn.
"Chúng ta có tới tận năm người lận đó! Có khi nào sẽ thao hỏng hắn không?"
"Thôi đi! Con ngựa gỗ này đã thao hỏng không ít tao hóa, thế nhưng vị tiểu ca kiếm khách này vừa xuống khỏi ngựa gỗ liền nhịn không được cầu thao rồi nha!"
"Chậc chậc, thực sự còn tao hơn cả đám kỹ nam mình mới bắt được hôm nay nữa, loại thân thể này còn có thể luyện kiếm được sao?"
"Như vầy còn có ưu thế hơn mấy người thô ráp như chúng ta đó! Đụng tới kẻ địch mình đánh không lại, cởi quần áo ra ngoan ngoãn cầu thao một cái, có thể thoải mái mà còn có thể thoát khỏi cái chết nữa nha! Ha ha!"
Tô Hàn bị mấy nam nhân cố ý sỉ nhục khiến cho mặt mũi đỏ bừng, nhịn không được bắt đầu phản bác, "Ta mới không phải tao hóa! Đều tại mấy tên khốn các ngươi gài bẫy... A!"
Nam nhân ở phía sau chỉ mới nghe cậu nói đến một nữa liền cắm côn th*t vào, "Nói tiếp nha, tiểu kiếm khách? Tao huyệt mút ta chặt như vậy mà còn dám nói mình không phải là tao hóa?"
"Ưm a... Không phải... Ta không phải..." Lời phản bác của Tô Hàn bị sự trừu sáp ở sau lưng đánh cho đứt quãng, "Ta là bị các ngươi ép buộc... Ưm... Đừng liếm ta..."
"Tao núm vú của ngươi lại không có nói như vậy nha, kiếm khách đại nhân!" Nam nhân liếm lộng núm vú của Tô Hàn đắc ý nói, "Ban nãy lúc ngươi bị nhỏ sáp ngoài miệng thành thực hơn hiện tại nhiều!"
"Đúng đó, kêu cái gì mà "Tao huyệt ngứa quá’ đến vui vẻ luôn! Không phải nói chỉ cần có dương v*t đến thao ngươi, là ai cũng được sao? Hiện tại có nhiều dương v*t ca ca tới đút ngươi ăn như vậy, sao lại cố bày ra vẻ bị ép buộc chứ?"
"Không phải... Hmm a... Đó là do bị các ngươi gài bẫy..." Thanh âm biện giải của Tô Hàn càng ngày càng nhỏ, rất hiển nhiên cậu cũng đã hồi tưởng lại lúc ngồi trên cái ghế tà ác kia hậu huyệt ngứa ngáy tới mức nhịn không được phải nói mấy lời này.
"Đúng vậy, kiếm khách đại nhân còn chủ động ngồi lên ngựa gỗ nữa đó, thật là một chút do dự cũng không có!" Một nam nhân dùng lực mạnh xoa nắn dương v*t của Tô Hàn, cười nhạo nói, "Lúc hậu huyệt phát ngứa kiếm khách đại nhân thật đúng là một chút cũng không kén ăn nha!"
"Ta..." Tô Hàn cũng không biết nên phản bác thế nào, cậu không thể làm gì khác hơn là ngậm miệng lại, không nói nữa.
"Sao kiếm khách đại nhân lại không nói nữa rồi?" Nam nhân đang thao làm thả chậm động tác, "Ban nãy ngồi trên ngựa gỗ lớn tiếng lắm mà, hiện tại là đang ghét dương v*t trống trơn của ta đó hả?"
Tô Hàn vẫn không nói lời nào như trước, thao làm chậm lại khiến cho thân thể của cậu cảm thấy bất mãn, cái mông không tự chủ được liền lắc lư nghênh hợp với dương v*t sau lưng theo bản năng.
"Chà! Kiếm khách đại nhân ngoài miệng không nói, nhưng thân thể lại rất thành thực nha!" Nam nhân phía sau hưng phấn nói, hắn tăng nhanh tốc độ, không ngừng dùng sức đảo lộng hậu huyệt của Tô Hàn, "Thừa nhận đi, tiểu tao hóa, ngươi chính là một tao chó mẹ không thể tách rời khỏi nam nhân, lãng hóa suốt ngày cứ nghĩ tới dương v*t của nam nhân!"
"Hmm hmm... Ưm a a... A...ha..." Tiếng rên rỉ bị kiềm nén không ngừng tràn ra khỏi miệng Tô Hàn, có hai cây dương v*t dán lên mặt của cậu, mang theo mùi tanh tưởi mãnh liệt