Sau khi "sử dụng" 18 bức tượng ngọc xong, rốt cục Tô Hàn cũng đạt được mục đích của chuyến đi này, lấy được thư từ qua lại giữa "thúc thúc" Tô Vệ và ma giáo.
Nhiệm vụ quan trọng kế tiếp chính là đánh bại Tô Vệ ở đại hội võ lâm, đồng thời công bố tội danh của hắn, sau đó cậu liền về nhà được rồi! Rốt cục Tô Hàn cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
"Bọn đệ sẽ không đi cùng với các huynh. Bọn đệ dự định sẽ đi ẩn cư, không để ý tới chuyện trên giang hồ nữa." Sau khi rời khỏi ma giáo, Mộc Ninh, Mộc Thâm và bọn họ mỗi người đi một ngả.
Ba ngày sau, nhóm người đi tới thành thị tổ chức đại hội võ lâm —— thành Cúc Hoa. Tên này không khỏi khiến cho Tô Hàn có loại cảm giác đau trứng.
Tô Hàn không nghĩ tới chuyện sẽ có người chờ ở đây để nghênh tiếp bọn họ, đã vậy lại còn là người quen cũ —— Minh Chu —— kiếm khách đã từng truyền《 Cúc hoa tâm pháp 》 cho cậu.
"Ta thật không ngờ con chính là con trai của đại sư huynh!" Minh Chu hưng phấn dẫn bọn họ đi vào thành, "Lúc Mạc đại hiệp truyền tin đến báo con trai của đại sư huynh vẫn còn sống chúng ta thực sự không có cách nào tin được! Tiểu Hàn, yên tâm, nhất định chúng ta sẽ hỗ trợ con báo thù cho đại sư huynh!"
Minh Chu dẫn bọn họ đi tới một chỗ ở thoạt nhìn rất bình thường, đám Tô Hàn đi vào cùng thì phát hiện bên trong có 7 - 8 tráng hán, trên người mỗi người đều tản ra hormone nồng nặc, khiến cho Tô Hàn đã chạy vài ngày đường không bị ai thao nhũn cả chân.
"Đây đều là sư huynh đệ trong môn phái của chúng ta." Minh Chu giới thiệu, "Kỳ thực phái Cúc hoa của chúng ta có hai loại tâm pháp,《 Cúc hoa tâm pháp 》ta đưa cho con chính một loại trong đó, ta và phụ thân của con cũng tu luyện cái này. Một loại khác tên là 《 Hoàng qua (dưa leo)tâm pháp 》, có hiệu quả không khác gì 《 Cúc hoa tâm pháp 》 cả. Tin tưởng hẳn là con cũng biết, 《 Cúc hoa tâm pháp 》 là hấp thu tinh dịch của nam nhân để tu luyện, mà 《 Hoàng qua tâm pháp 》lại là hấp thu dâm dịch chảy ra từ hậu huyệt của nam nhân để tu luyện, cho nên các đệ tử tu luyện hai loại tâm pháp của bản môn thường sẽ giúp đỡ lẫn nhau."
"Ý của người là..." Tô Hàn mơ hồ nhận ra ý tứ của Minh Chu, hậu huyệt càng ngứa đến lợi hại hơn.
"《 Cúc hoa tâm pháp 》 của con tu luyện rất tốt, nhưng vẫn chưa đủ để đối phó Tô Vệ đâu." Minh Chu chỉ chỉ vào mấy tráng hán kia, "Mấy vị sư huynh đệ này đều tu luyện 《 Hoàng qua tâm pháp 》, ta mời bọn họ đến hỗ trợ con tu luyện, hy vọng có thể giúp cho tâm pháp của con tiến bộ đến tầng cao nhất tại đại hội võ lâm mấy ngày sau."
Minh Chu cho Tô Hàn một cái ôm liền dẫn Tần Vũ và Diệp Tỉnh đi mất.
"Gặp, gặp qua các vị sư thúc." Tuy rằng tao huyệt của Tô Hàn đã ngứa đến lợi hại, nhưng nhìn mấy tráng hán được nói là sư đệ của phụ thân mình này, cậu vẫn cảm thấy có hơi xấu hổ.
"Đừng làm bộ nữa, tiểu tao hóa!" Một tráng hán đi tới, trực tiếp kéo Tô Hàn vào trong lòng, hai tay thô ráp vói vào trong quần áo của Tô Hàn vỗ về chơi đùa, "Trong môn phái này bọn ta đã gặp qua không ít tiểu tao hóa, đến cả phụ thân của con cũng đã bị bọn ta thao qua rồi!"
"Đúng đó, tư vị hậu huyệt của đại sư huynh cho đến bây giờ vẫn không có tiểu tao hóa nào trong môn phái có thể so sánh được cả!" Lại có một đại hán tiến tới, tiện tay lột sạch quần áo của Tô Hàn, đưa tay sờ lên cái mông đã ướt lênh láng của cậu, "Đều đã ướt thành như vậy rồi còn giả bộ gì nữa? Tiểu sư điệt, nói vài câu dễ nghe lấy lòng mấy sư thúc của con cái nào!"
Tao huyệt của Tô Hàn được ngón tay lớn mơn trớn, bên hông còn có một cây côn th*t nóng rực chỉa vào, nhất thời cũng không kịp xấu hổ nữa, cậu bắt lấy một cây dương v*t không biết là của ai rồi bắt đầu lãng kêu, "Mấy sư thúc giúp giúp sư điệt, dùng đại dương v*t tới gãi gãi ngứa cho tiểu tao huyệt đi! Tiểu tao hóa đã có mấy ngày chưa bị thao, ngứa chịu không nổi rồi!"
Hiển nhiên là ở trong môn phái này mấy tráng hán đã gặp không thiếu tiểu tao hóa cầu thao, vậy nên cũng không thao vào mà chỉ cắm hai ngón tay vào, "Nghe Minh sư đệ nói, con mới tu luyện tâm pháp chưa được bao lâu, nhưng đẳng cấp cũng không thấp, nói vậy đã bị không ít dương v*t thao qua rồi hả?"
"Đúng vậy... Tao hóa, tao hóa đã bị hơn cả trăm đại dương v*t cắm vào tao huyệt rồi a... Tao huyệt sinh ra là để cho mấy đại dương v*t thao..." Trên người của Tô Hàn có vài đại dương v*t đang ma sát, nhưng lại không có cây nào chịu cắm vào tao huyệt đã ngứa đến gần chết của cậu, quả thực đã sắp khiến cậu thèm muốn chết rồi. "Không có dương v*t liền sống không nổi nữa... Xin các sư thúc rủ lòng thương, nhanh cắm dương v*t vào đi... Tao sư điệt thật sự ngứa chịu không nổi rồi..." Mấy tráng hán cũng không treo cậu nữa, một đại dương v*t thô dài trực tiếp cắm vào, làm cho tao huyệt tràn đầy d*m thủy rung động bành bạch.
"A a... Mạnh hơn nữa... Hung hăng thao chết tao hóa đi... Tao thí mắt thoải mái muốn chết... Ưm a... Dùng sức làm... Đại dương v*t của sư thúc thật là lợi hại a..." Tao