Nhờ tâm pháp đã thăng lên tầng cao nhất, Tô Hàn đánh ra một mảnh danh tiếng tại đại hội võ lâm, rất nhanh đã đến trận cuối cùng, đối thủ chính là thúc thúc của cậu —— Tô Vệ.
Chỉ cần đánh bại Tô Vệ, công bố sự thật hắn cấu kết với Ma giáo mưu hại phụ thân của Tô Hàn, trò chơi này liền qua ải, cậu cũng có thể về nhà được rồi. Nhưng không biết tại sao, vừa nghĩ tới về nhà, hơn cả vui sướng, trong lòng Tô Hàn luôn có loại cảm giác trống trải.
Rất nhanh đã bắt đầu trận tỷ thí, vốn Tô Hàn cho rằng võ công của mình đã đủ cao nhưng dần dần lại rơi xuống hạ phong, kiếm khí bén nhọn xé rách toàn bộ quần áo trên người cậu.
"Ngươi chính là con trai của tiện hóa kia phải không?" Tô Vệ dùng thanh âm chỉ có hai người bọn họ có thể nghe thấy nói, "Lớn lên giống y như tiện hóa kia vậy! Sao nào? Định đến giết ta báo thù cho phụ thân của ngươi à?"
Tô Hàn không nói gì, chuyên tâm đối phó với công kích của Tô Vệ.
"Tao vị trên người cũng giống nhau như đúc vậy, thế nào? Trước khi tới đây đã bị không ít nam nhân thao qua rồi hả? Tao bức không được thao thoải mái liền vô pháp quyết đấu à?" Tô Vệ đánh một cái lên mông Tô Hàn, "Nãy giờ ngươi đánh cũng lâu rồi, hiện tại có phải tao mông lại phát tao rồi không? Thật ra thúc thúc có thể hảo tâm giúp ngươi đâm vài cái đó nha!"
Một chưởng vỗ vào mông Tô Hàn kia cũng không quá đau, nhưng có dùng tới nội lực, một dòng nước ấm xông thẳng ra hậu huyệt của cậu, khiến cả người Tô Hàn nhịn không được run lên một cái, tao huyệt mới bị thao cả đêm lại bắt đầu ngứa ngáy rồi.
"Thế nào? Có cần thúc thúc hỗ trợ không?" Tô Vệ nhân cơ hội đánh bay trường kiếm trong tay Tô Hàn, một tay đè cậu xuống mặt đất, nhân cơ hội lột áo ngoài của cậu ra, lớn tiếng nói, "Ta nghe nói gần đây trong thành mỗi đêm đều sẽ có người gặp được một tao chó mẹ bị người dắt đi trên đường phố cầu thao, cả đêm phải hầu hạ không ít nam nhân nha! Ta thấy Tô thiếu hiệp có điểm giống với tiểu chó mẹ song tính kia là thế nào vậy hả?"
Mọi người vây xem bên dưới cũng không thiếu người từng gặp qua thậm chí là thao qua tao chó mẹ đi ra ngoài tìm nam nhân thao lúc nửa đêm, nhất thời chỉ vào mặt của Tô Hàn bắt đầu nghị luận ầm ĩ.
"Không thể nào? Võ công của Tô thiếu hiệp giỏi như vậy..."
"Sao lại không? Tuổi còn trẻ mà võ công đã giỏi thế này, nói không chừng chính là nhờ hút tinh khí của nam nhân luyện ra được đó!"
"Tối hôm trước ta từng gặp qua tao chó mẹ kia! Vừa tao vừa đẹp, tao huyệt còn mút đặc biệt giỏi, nếu như chính là Tô thiếu hiệp, vậy ta cũng muốn... Hê hê!"
Mặt của Tô Hàn dần đỏ lên, nhưng lại không phải vì xấu hổ. Cái tay đang đặt ở trên vai cậu của Tô Vệ không chỉ khiến cậu không có cách nào đứng lên, đã vậy còn sử dụng nội lực, từng dòng nhiệt lưu không ngừng dạo quanh những điểm nhạy cảm của Tô Hàn, khiến cậu vừa nóng vừa ngứa, hạ thân ẩm ướt cũng ngày càng rõ ràng.
"Gần đây ngươi biến thành tao chó mẹ hoạt động ở trong thành lúc nửa đêm đã được nam nhân toàn thành hoan nghênh lắm đó nha!" Tay của Tô Vệ vỗ về chơi đùa vài cái trên người Tô Hàn, để lộ ra lồng ngực trắng nõn có vài vết bầm xanh đỏ loang lỗ, nhất thời đưa tới một mảnh thổn thức ở dưới đài, "Woa! Xem ra tối hôm qua Tô thiếu hiệp đã trải qua khá là đặc sắc đó nha!"
Nói rồi, Tô Vệ lại kéo quần của Tô Hàn xuống, Tô Hàn cố gắng chống chọi, nhưng lại không thành công. Quần vừa bị lột xuống, hai tao huyệt ướt dầm dề liền loã lồ ở trước mắt mọi người.
"Hắc! Tao huyệt đều đã ướt như vậy rồi sao?" Tô Vệ vươn một tay hung hăng ma sát qua hai tiểu huyệt của Tô Hàn, thành công khiến cho cậu phát ra một tiếng rên rỉ kiều mị, "Xem ra lúc tỷ võ ban nãy Tô thiếu hiệp cũng không quá chuyên tâm đâu! Không chừng là suốt cả hành trình đều đang quan sát đại dương v*t của thúc thúc chứ hả!"
"Hmm a... Đừng lộng... Đừng như vậy... Ưm a..." Âm đế và tao miệng huyệt nhạy cảm bị ma sát khiến cho cả người Tô Hàn đều mất khí lực, sắc mặt đã không thể đỏ hơn được nữa, một bộ dáng xin dương v*t thao vào trong tao huyệt của cậu, "Không được... A...ha... Không thể ở chỗ này... Cầu ngươi đó..."
"Trời ạ, ngươi cũng biết xấu hổ sao?" Tô Vệ cố ý nói lớn tiếng, hai tay không ngừng đốt lửa trên người Tô Hàn, "Mỗi buổi tối đều đi ra ngoài tìm nam nhân thao tao bức của ngươi y như chó mẹ, bụng chưa bị bắn đầy cũng không chịu đi, vậy mà hiện tại ngươi lại xấu hổ?"
"Ưm a... Không phải... Đừng, đừng cọ... Tao bức ngứa muốn chết... Đừng lộng... Con sai rồi mà..." Mặc dù ngoài miệng Tô Hàn cự tuyệt, nhưng thân thể đã thích ứng với tình ái lại không tự chủ được hướng về phía bàn tay của Tô Vệ, hai chân cũng siết chặt lại không ngừng ma sát.
"Tao bức của ngươi thành thật hơn miệng nhiều lắm đó! Tao thủy chảy nhiều như vậy, chỉ sợ cái lôi đài này cũng bị ngập lụt mất!" Tô Vệ trào phúng vói tay vào giữa đùi Tô Hàn, hai ngón tay kẹp lấy âm đế bắt đầu dùng sức, "Nộn bức đều mọc ra thế này, chắc hiền chất đã luyện tâm pháp đến tầng cao nhất rồi nhỉ! Mấy ngày nay mỗi ngày đều bị thao, không biết có phải hiện tại trong bụng đã mang thai dã loại của ai rồi không? Y như phụ thân không biết xấu hổ của ngươi vậy!"
Tô Hàn bị cọ đến linh hồn đều sắp xuất ra, mấy ngày nay đã có vô số đại dương v*t đến thao cậu, chỉ cần tao huyệt ngứa lên liền có dương v*t cắm vào gãi ngứa, nào phải chịu dằn vặt như vậy bây giờ?
"Ưm a... Không được... Chịu không nổi... Xin thúc thúc rủ lòng thương... Đừng cọ tao bức của tao chó mẹ nữa... Dùng đại dương v*t của thúc cắm vào đi... Thao vào tử cung của tao chó mẹ này..." Dục hỏa đã thiêu đốt lý