Làm ánh nắng ấm áp sáng sớm đánh vào trên mặt Kỷ Sơ thì nàng nhíu mày trở mình, đem mặt vùi vào nơi âm u. Hai gò má chạm vào một vật thể mềm mại như cây bông, thơm thơm, nóng nóng, nàng không khỏi hạnh phúc mà đem mặt vùi càng sâu hơn một chút, thật sự là thơm quá a, ngửi lên lại như là hoa bách hợp dính sương sớm vậy.
Kỷ Sơ say sưa nằm thẳng thân thể, đem móng vuốt đặt lên vật thể vừa cảm nhận được kia. Trái sờ sờ, phải sờ sờ, oa, cảm giác siêu mềm a ~ chính là hình dạng to nhỏ này làm sao lại giống như là...!!!
Nàng có chút hoảng sợ mở một con mắt, nữ nương mắt phượng hơi mị dù bận vẫn ung dung đánh giá cái tay đặt ở trước ngực nàng kia, nói đúng hơn là cái móng vuốt kia.
Gà con cấp tốc nhắm mắt lại, chậm rãi thu tay về, miệng lẩm bẩm nói: "Bánh bao thật mềm a... Bánh bao béo trắng..." Sau đó vươn mình quay lưng về nữ vương, trong lòng không ngừng hướng về Ngọc Hoàng đại đế cầu khẩn.
Ba giây, hai giây, một giây, mặt Kỷ Sơ bị mạnh mẽ tóm lấy, kéo tới trước mặt nữ vương "Dám khinh nhờn long thể, ngươi giả bộ a, ngươi giả bộ cho ta a, trở về trẫm lấy buộc ngực đem ngực ngươi buộc lại, buộc cho nó thẳng lại, để nó biến thành sân bay luôn, không đúng, vốn đã là sân bay rồi."
Vốn là vẫn nhịn đau giả chết Kỷ Sơ nghe vậy phẫn nộ lên, mở mắt ra lên án: "Ngươi cũng quá độc ác nha! Lại ra chiêu độc ác này, không biết ngực của nữ nhân tựa như nửa người dưới của nam nhân sao?! Đây là thánh địa, không cho làm bẩn!"
Nữ vương nhắm mắt lại: "Nửa người dưới của nam nhân?"
Gắng gượng khí thế cùng nữ vương nhìn nhau, Kỷ Sơ nhớ tới câu vừa nói không nhịn được phỉ nhổ chính mình "Ví dụ kia là có chút không thỏa đáng, thế nhưng ý tứ ngươi rõ ràng là hiểu được, nếu như ngươi nói tiểu đệ đệ của nam nhân, hoặc là đối với nó tạo thành tổn thương gì, nam nhân kia nhất định sẽ cùng ngươi liều mạng."
"Đúng rồi, đầu não của khoa học, ngực của nữ nhân chính là đầu não nghành khoa học, địa vị tuyệt đối quyền uy!"
Nữ vương thả mặt Kỷ Sơ ra, ngón tay lần lượt hướng về lòng bàn tay nắm chặt, ngữ khí mang theo chút nguy hiểm "Tạo thành tổn thương gì?"
Tuy rằng lý trí nói cho Kỷ Sơ rằng nàng nên lấy tay che ngực lại, nhưng Kỷ tiểu thư xưa nay đều là thẳng hướng theo tình cảm, nàng vẫn mạnh miệng, ngực ưỡn lên hướng về trước một cái: "Hơn nữa, ngực của ta căn bản không phải là sân bay, nhìn cho rõ nha, tuyệt đối là 36D đó, không chứa mỡ cùng silicon a~."
Nữ Vương thuận lý thành chương bóp một cái, vẻ mặt cân nhắc: "Yêu~, không nhỏ như ta tưởng tượng nha~."
Kỷ tiểu thư giận dữ và xấu hổ, nàng run rẩy ngón tay nói: "Ngươi dám bất lịch sự với ta! Ngươi lại dám ban ngày ban mặt trêu chọc thiếu nữ đàng hoàng!" Nàng thật giống như đã quên vừa rồi mình cũng đã làm chuyện giống như vậy nha~.
Nữ vương nhún nhún vai: "Bất lịch sự với ngươi thì thế nào?" Vẻ mặt ngươi làm khó dễ được ta à, cũng có thể gọi là ngươi cắn ta a~.
Vì lẽ đó Kỷ Sơ thật sự cắn nha~, nàng xoạch một cái hôn lên đôi môi màu hồng nhạt của nữ vương, tiếp theo phô trương nói: "Ta cũng bất lịch sự với ngươi a, đến, nhanh cho gia cười một cái." [Edit: ôi, mua pháo bông ăn mừng đi nha~, gần hết truyện mới hun được một cái là sao??? Why??]
Một giây đồng hồ sau, Kỷ Sơ nhanh như thỏ bật nhảy lên, lấy tốc độ ánh sáng chạy ra khỏi sơn động, vẫn chạy tới 300 mét, nàng mới chống thân cây khom lưng lớn tiếng thở dốc, trái tim rốt cục không lại kinh hoàng, nàng mới ngẩng đầu nhìn về phía sơn động để bảo đảm nữ vương không có đuổi theo.
"Oimeoi, cũng may ta chạy trốn nhanh, bằng không nhất định sẽ bị nàng giết chết, sau đó vứt xác nơi hoang dã, trở thành cô hồn dã quỷ ở nhân gian không được luân hồi, trôi dạt cả đời." Kỷ Sơ vẫn còn sợ hãi lầu bầu.
"Xem ra ngươi cũng rõ ràng được vận mệnh mà ngươi sắp phải đón lấy." Âm thanh thăm thẳm của nữ vương từ phía sau cây truyền ra.
Kỷ Sơ cười gượng quay đầu lại, giơ ngón tay cái lên " Môi của nữ vương vừa thơm lại mềm mại a, hồng hào có ánh sáng lộng lẫy, có thể nói là đôi môi tốt nhất Trung Quốc nha."
Nữ vương bất ngờ không tiếp tục nói chuyện, đi về phía trước, lưu lại một con gà ngu ngốc đầu óc vẫn còn mơ hồ nhưng lại đặc biệt hài lòng chính mình không cần đi gặp diêm vương, gà ngốc mở miệng: "Nữ vương, nữ vương, chúng ta đi nơi nào nhỉ?"
Nữ vương không đáp lời, Kỷ Sơ tiếp tục nói: "Nữ vương, nữ vương, chúng ta đi nơi nào nhỉ?" [Edit: cưng nhây quá]
Tay nữ vương vò vò mi tâm, nửa ngày sau bất đắc dĩ lạnh lùng nói: "Đi tìm Tiểu Mao, gà ngốc."
Kỷ Sơ khinh bỉ bĩu môi: "Thật là không hợp a, ngươi nên nói, bảo bối, bảo bối, ta là đại thẩm của ngươi." (Một quảng cáo của TQ)
Rốt cục sự kiên trì của hoàng thượng đã đến giới hạn: "Câm miệng cho quả nhân!!"
Đây là bí kíp Hổ Gào Long Ngâm thất truyền đã lâu trong truyền thuyết.
Trong rừng rậm yên tĩnh đột nhiên bụi bặm tung bay lao ra mười mấy con chim, chạy ra rất nhiều thỏ, chim trĩ, lợn rừng...
Nội tâm của chúng nó chỉ có khổ bức một câu nói: Đứa nào không có mắt chọc giận chân long thiên tử nha, cỗ khí thế bá đạo kia xuất ra, suýt chút nữa sợ vãi tè rồi đó, có biết không?!
Kỷ Sơ yên lặng mà đi theo phía sau nữ vương, sau khi trong thân thể có thêm mấy cái nội thương, lý trí thiên tân vạn khổ một lần nữa trở lại trong đầu, nàng tỉnh táo biết được chính mình đang cùng nữ vương điện hạ cao quý đồng thời đang tìm kiếm Tiểu Mao.
Bởi vì nữ vương đột nhiên đêm khuya giáng lâm, quá mức huyền huyễn cho nên Kỷ Sơ vẫn cho rằng là mộng, vì lẽ đó sáng nay nàng mới không kiêng dè gì khắp nơi sờ loạn. Phải biết rằng bình thường cùng nữ vương ngủ, nàng liền thở mạnh cũng không dám a, lại không dám khắp nơi lộn xộn chỉ sợ đụng đến ác ma đang ngủ say bên cạnh.
Kỷ Sơ hơi uất ức, nàng đưa mặt lên nhìn nhìn nữ vương: "Lão nhân gia ngươi làm sao lại đi xa ngàn dặm tới tiểu nông thôn này?"
Nữ vương trầm mặc một hồi nói: "Dĩ nhiên là tìm ngươi trở lại đóng phim, thân là diễn viên, một chút tinh thần chuyên nghiệp cũng không có."
Kỷ Sơ mân mê miệng: "Không phải là cải biến kịch bản để Hoắc Giác Giai làm nhân vật chính sao, còn muốn ta làm cái gì."
Nữ vương: "Còn chưa bắt đầu chiến đấu đã giơ cờ đầu hàng, đào binh đáng thẹn."
Hàm dưỡng tao nhã của Kỷ Sơ suýt chút nữa bị nàng quăng mất, nàng kêu to: "Trượng sớm đã đánh xong, ta thua thương tích đầy mình đó có được không?!" Vì trận chiến dịch này, ta đều tiêu hết thảy khí lực nhân sinh đó.
Đều do ngươi, đều do ngươi đó, quân sư, tướng quân cùng