Thế gian này đại khái sẽ không ai có thể chống đỡ được một vị đế vương nhu tình như nước đâu nha, nhưng ta không phải người bình thường nga~, Kỷ Sơ nghĩ như vậy, giả a giả a, đều là rất kỹ, nữ vương căn bản không có như vậy.
Kỷ Sơ suýt chút nữa ở trong bệnh viện hát lên 'giày trượt ván của ta' a, nàng ngồi ở chỗ đó nỗ lực không đau lên tiếng để bác sĩ bôi thuốc, Lãnh Hoài An ở một bên nhẹ giọng nói chuyện, "Bộ điện ảnh mới của ta đang quay, có hứng thú tham dự sao?"
Kỷ Sơ sửng sốt, choáng váng nàng quên luôn muốn cắn răng để không la đau, sau đó liền khốc liệt mà kinh ngạc thốt lên nói: "Đau quá đau quá đau quá, bác sĩ a ta là thiếu nữ da thịt mềm mại chứ không phải bàn ủi đâu a, ngươi hạ thủ nhẹ một chút."
Bác sĩ nâng kính mắt, đang muốn thao thao bất tuyệt mở miệng giáo dục Kỷ Sơ, không phải kỹ thuật của hắn có vấn đề, mà là ngươi quá mẫn cảm không kiên nhẫn chịu đau, bị Lãnh Hoài An nhàn nhạt quét qua, trong nháy mắt kẹp lấy đuôi, cúi đầu nghiêm túc bôi thuốc.
Kỷ Sơ sau khi hô xong có chút lúng túng, theo vừa phát ra thanh tiếp tục nói: "Lãnh tổng, ta không làm minh tinh thật nhiều năm rồi a, ta hiện tại chỉ muốn yên tĩnh làm trợ lý của Thẩm lão bản."
Lãnh Hoài An đưa qua tay cẩn thận đè lại chân đang run rẩy của Kỷ Sơ, sự quan tâm của nàng quá mức tự nhiên, Kỷ Sơ muốn tránh đều không có chỗ trốn.
"Tây Sơn cũng đầu tư bộ phim này, dựa theo hợp đồng các ngươi phải mỗi ngày đều muốn bỏ ra chút thời gian ở trường quay."
Kỷ Sơ bất đắc dĩ, nếu ta mỗi ngày đều phải đi trường quay, vậy ngươi còn muốn mời ta làm gì, bắt nạt ta không có đầu óc buôn bán xem không hiểu hợp đồng sao, hừ "Bên ta đã xử lý tốt, Lãnh tổng ngươi vẫn là đi về trước đi, đã rất muộn."
Lãnh Hoài An giơ tay nhìn đồng hồ "Là rất trễ, ngươi một cô gái về nhà rất nguy hiểm, ta đưa ngươi đi."
Nữ vương đại nhân, ta lại bị ngươi bá đạo a, làm như ngươi không phải cô gái à, không ngừng phòng nam còn phải phòng nữ, đi cùng với ngươi càng nguy hiểm đó có biết không~.
Trong lòng không tiết tháo nhổ nước bọt, ở bề ngoài vẻ mặt lại không gợn sóng nói: "Không dám phiền phức Lãnh tổng, ta vẫn là chính mình về sẽ tốt hơn."
Lãnh Hoài An không nói lời nào lẳng lặng mà nhìn Kỷ Sơ, ánh mắt vô hình lộ ra chút uy thế.
Kỷ Sơ muốn khóc nha, Lãnh nữ vương ngươi không phải đã quên chúng ta đã tách ra hai năm rồi a, quan hệ cũng đã rất lúng túng.
Nhưng mà dáng vẻ Lãnh Hoài An một bộ cực kỳ tự nhiên thật giống như các nàng vẫn cùng nhau ở trong phòng nhỏ không lớn của Kỷ Sơ nhưng rất ấm áp kia.
Nhưng trên thực tế cũng không phải, Kỷ Sơ mẫn cảm nhận ra được, Lãnh Hoài An đối với ngữ khí của nàng, thái độ thật giống như lẫn lộn chút ân tình, không có giống như kiểu trước đây, trước khi nói chuyện phải trước hết suy nghĩ ba lần.
Biến hóa tốt đi, Lãnh Hoài An rốt cục thay đổi, nhưng không phải là bởi vì Kỷ Sơ.
Kỷ Sơ rời đi lâu như vậy, bên người Lãnh Hoài An khẳng định đã có những người khác, nhân vật như Lãnh nữ vương, luôn có một đám người muốn bò lên giường nàng, không có gì phải ngạc nhiên.
Lãnh Hoài An đánh giá đang đờ ra trầm tư Kỷ Sơ, khóe miệng lơ đãng nhếch lên, dắt tay Kỷ Sơ liền đi ra ngoài, hai người đi tới, Kỷ Sơ lại giống như con thỏ kinh hãi nhảy bật ra.
Lãnh Hoài An lập tức duỗi tay một cái, dùng sức lôi kéo, Kỷ Sơ không bị khống chế xông về phía trước va tiến trong lồng ngực đối phương.
Nàng thuận thế ôm một cái, ở bên tai Kỷ Sơ trầm thấp nói: "Trẫm có khinh công, ngươi biết không."
Kỷ Sơ bản năng trả lời một câu: "Không biết."
Lãnh Hoài An nhẹ nhàng ở trên tóc Kỷ Sơ ngửi một cái, ở trong lòng nói, ta nhớ ngươi.
Có thể ngươi biết, nhưng ngươi cũng không biết ta có bao nhiêu nhớ ngươi. Không tới thời điểm sẽ không cảm thấy, một khi một lần nữa ôm lấy ngươi, thật giống như bị bùa chú, đời này đều không muốn buông tay.
Lãnh Hoài An bất đắc dĩ lắc đầu một cái, tâm tư của mình nếu như bị Kỷ Sơ biết, sau này nàng ấy sẽ ở trước mặt mình càng thêm không sợ hãi, cũng không e dè, thôi thôi, ngược lại là do mình sủng đi.
Nàng tay nắm lấy vòng eo Kỷ Sơ, vận công về phía trước đạp xuống, giống như thường nga bôn nguyệt chậm rãi bay lên, Lãnh Hoài An ôm Kỷ Sơ ở phố xá ngựa xe như nước, ăn chơi trác táng bay đi, người ở bên cạnh ngốc đến nói không ra lời, chỉ biết trợn to con mắt kinh ngạc cùng khó tin, tò mò nhìn chung quanh.
Hơn mười phút sau, Lãnh Hoài An cùng Kỷ Sơ rơi vào trên ban công lầu ba nhà Kỷ Sơ.
Kỷ Sơ: "Trở lại một lần!" Bay hai vòng mới phát hiện có chỗ không đúng, lại nỗ lực khôi phục mặt không chút thay đổi nói: "Cám ơn Lãnh tổng đưa ta về nhà, hàn xá đơn sơ sẽ không giữ Lãnh tổng lại."
Lãnh Hoài An thở dài, tiểu phi tử này còn đang tính toán a, thực sự là mưu mô.
"Nhà ta không có ai hết, rất thanh lãnh, vừa nãy bay lâu như vậy, cái bụng cũng đã đói." [Edit: Nữ vương a!! Ngươi không thể manh như thế nha~~!! Hình tượng, hình tượng của ngài đâu!!]
Cái gì rất thanh lãnh hả, đang ám chỉ ngươi không có tìm những tiểu thiếp khác sao, Kỷ Sơ lắc đầu một cái, ngược lại không phải ta cầu ngươi đưa ta đi, đói bụng mắc mớ gì đến ta chứ, vì vậy tiếp tục không nói lời nào, nhìn trời biểu đạt tâm ý tiễn khách.
Lãnh Hoài An đưa tay chọt chọt cái trán Kỷ Sơ "Lúc trước truy người như chó con, bây giờ ngủ xong lại thành người xấu." Thở dài liền nhảy xuống lầu ba. [Edit: đây có đc xem là nữ vương đang thành oán phụ không??]
Kỷ Sơ ngốc mất, mẹ ơi, người này là ai, thật là khủng khiếp, nhất định là ta mở mắt không đúng phương thức!
Ngày thứ hai, Kỷ Sơ dùng nước lạnh vỗ vỗ mặt của mình, cảnh cáo mình nhất định phải tỉnh táo, không được lần thứ hai sập bẫy sắc đẹp.
Đến công ty Tây Sơn, Thẩm Nhan Trì liền dẫn nàng đi tới trường quay, Kỷ Sơ dọc theo đường đi đều nghiêm mặt, nỗ lực làm ra dáng vẻ chính trực cấm quấy rầy.
Làm sao dáng vẻ này một chút cũng đều vô dụng vậy a, vừa đến trường quay người kia liền mặc hí phục đi tới, hai ba câu nói làm cho Thẩm lão bản bị phái đến thăm một trường quay khác.
Kỷ Sơ nước mắt lưng tròng nhìn bóng lão bản rời đi.
Lãnh Hoài An nhìn Kỷ Sơ chuyển đầu đưa mắt nhìn dáng vẻ Thẩm Nhan Trì, ác ý mà cúi đầu tiến đến bên tai Kỷ Sơ, "Thẩm Nhan Trì đẹp không?"
Kỷ Sơ: "Đẹp."
Lãnh Hoài An: "Đẹp bằng ta không?"
Kỷ Sơ theo bản năng đáp: "Không."
Nghe được trả lời thoả mãn chắc chắn, Lãnh Hoài An lén lút hôn gò má Kỷ Sơ một cái "Thưởng cho ngươi."
Kỷ Sơ bụm mặt nhảy ra, tại sao nàng luôn không thoát khỏi vận mệnh bị Lãnh Hoài An đùa giỡn nha, nàng muốn lẳng lặng a, không nên hỏi lẳng lặng là ai!
Lãnh Hoài An thấy vậy thì thôi, liền đến trường quay tiếp tục đóng phim. Nàng vừa đi, người trong trường quay lập tức chân chó chạy tới đem Kỷ Sơ như là bảo bối mà cung kính.
Kỷ Sơ không có cách nào từ chối nhiệt tình của mọi người an vị ở trên ghế thoải mái hưởng thụ đãi ngộ đế vương đấm bóp uống cà phê.
Khi đóng phim Lãnh Hoài An đều thỉnh thoảng hướng Kỷ Sơ liếc mắt một chút, làm cho Kỷ Sơ rất là khó chịu, Lãnh Hoài An liếc một cái, người bên này tất cả đều đình chỉ động tác, Tiểu Trương, đừng có ngừng đấm chân a, ngày hôm qua tư thế ngủ của ta không tốt, ngày hôm nay xương toàn thân đều đau a.
Khi ăn cơm buổi trưa, Kỷ Sơ cầm hộp cơm từ chối Lãnh Hoài An mời, đến gần cùng nhân viên đồng thời ăn, vừa mở ra hộp cơm Kỷ Sơ choáng váng. Nhân viên chính là cải trắng, khoai tây cùng trứng gà, nàng chính là cá muối, vây cá cùng sơn tham, cái quỷ gì đây!
Đối mặt ánh mắt ai oán của nhân viên, Kỷ Sơ lại yên lặng mà di động đến phía bên Lãnh Hoài An ăn. Nữ vương cười híp mắt nhìn nàng, ăn được ba bát cơm luôn a.
Kỷ Sơ nghi hoặc mà vuốt mặt của mình, khi nào thì bắt đầu cũng có thể khiến người ta ăn với cơm.
Buổi chiều quay một phân cảnh, Kỷ Sơ thật không tiện tiếp tục ngồi mãi, liền xung phong nhận việc chạy đi thay bộ đồ tiểu cung nữ, xen lẫn