Thấy An Nguyệt rời đi, người đàn ông xoay lại nhìn cô và Tịch Âm nói: “ Làm phiền hai vị rồi.
Để đền bù sự cố hôm nay, giám đốc của chúng tôi tặng cho hai vị bộ sưu tập mới nhất của cửa hàng chúng tôi”
Diệp Tử Yên từ chối, nói: “ Chúng tôi chỉ cần chiếc váy màu xanh kia là được rồi”
“ Vậy tặng cho Diệp tiểu thư chiếc váy này.
Đây là thẻ phục vụ riêng của cửa hàng chúng tôi mong Diệp tiểu thư nhận cho”
Diệp Tử Yên thầm khó hiểu nhận lấy.
Cô cùng Tịch Âm cảm ơn rồi ra khỏi cửa hàng: “ tiểu Yên à, sao cậu ta có vẻ rất nhiệt tình cho đồ chúng ta a.
Thật khó hiểu”
“ Em cũng không biết”.
Trong cửa hàng người đàn ông dặn dò: “ sau này thấy Diệp tiểu thư phải phục vụ cho tốt, không thì công việc của các cô không giữ nổi đâu”
Nhân viên trong cửa hàng: “ Vâng”
Anh bước ra ngoài: “ Sếp đã thu xếp xong, Diệp tiểu thư không lấy quà tặng chỉ lấy chiếc váy kia thôi”.
Người đàn ông trong cửa hàng chính là thư ký Trương Vỹ
Sở Viêm nhìn hướng cô rời đi khẽ ừm một tiếng
Trung tâm thương mại này của tập đoàn Sở gia, anh đang đi khảo sát một chút thì thấy cô gặp phiền phức.
Liền giúp cô một chút vậy
Trương Vỹ cảm giác mình phát hiện được bí mật to lớn: ông chủ anh cư nhiên giúp Diệp tiểu thư, có phải có phải công ty anh sắp có bà chủ không a.
Diệp Tử Yên, La Tịch Âm đi dạo đến chiều mới trở về.
Vừa bước vào nhà đã đón nhận ánh mắt u oán từ anh trai mình
Diệp Tử Yên cảm thấy buồn cười: “ Anh nhìn em vậy làm gì a.
Em cũng đâu đem chị ấy đi mất”
La Tịch Âm nghe thấy cô chọc ghẹo liền đỏ mặt: “ chị đi nấu cơm”
Diệp Mộ Thần kéo cô lại: “ Có dì vương rồi, em không cần phải xuống bếp.
Đi thôi”
La Tịch Âm: “ Thần, từ từ đã, anh đừng kéo”
Diệp Mộ Thần một đường kéo Tịch Âm vào phòng.
Anh sợ để cô bên ngoài với Diệp Tử Yên con bé nhất định sẽ lại dắt cô đi chỗ khác.
Khó khăn lắm anh mới có một ngày nghỉ nhưng vợ mình lại bỏ đi