Hoắc Thành lên tiếng trước: "Tôi ok."
Anh nói xong trực tiếp quay sang nhìn Nghiêm Chấp.
Nghiêm Chấp cũng cởi áo khoác xuống, lạnh nhạt nói: "Tôi cũng ok."
Mọi người cùng nhìn về phía Bùi Úc.
Bùi Úc gật đầu.
Địch Tinh Thần không còn hưng phấn như vừa nãy, cậu hiện tại chỉ còn lại khẩn trương.
Phút chốc ba nam chủ tựa như con ruột của cậu, cậu đều không nỡ lòng a.
"Cậu thì sao, Địch Tinh Thần?" Đạo diễn hỏi.
Địch Tinh Thần vừa muốn mở miệng, đạo diễn liền nói: "Thiểu số tuân theo số đông đi, đến đây."
Toàn bộ nhân viên công tác sau lưng cậu đều nở nụ cười.
Mọi người rất hưng phấn, cũng rất hồi hộp.
Đây có thể gọi là Tu La tràng đầu tiên của 《 Tín hiệu Hồng Lam 》mùa này.
"Bốn anh đẹp trai không cần tự tạo áp lực lớn cho mình, các anh có thể làm tốt hơn tôi nhiều lắm." Hồ Anh nói.
Kỳ thực ngày hôm nay y không dốc toàn lực, bởi vì bản thân y biết không thể thắng được, mệt chết cũng toi công.
Ôn Nặc và Lâm Thanh Ninh cũng vậy, hai người bọn họ thậm chí có chút qua loa.
Bốn nam nhân thân dài cao lớn đứng thành một hàng, từ trái sang phải, lần lượt là Hoắc Thành, Nghiêm Chấp, Bùi Úc, Địch Tinh Thần.
Ánh sáng chiếu lên trước mặt bọn họ, lưu lại một hàng bóng người.
Có thể do bốn người đứng thành một hàng, hình ảnh duyên cớ bị trói buộc, việc Địch Tinh Thần cũng là công dường như đột ngột được nổi bật.
Cậu đứng cùng bọn Hoắc Thành ba người đàn ông tuyệt phẩm, càng không thua kém chút nào.
Địch Tinh Thần đột nhiên cảm giác bản thân không thể thua.
Trong mắt tất cả các khách mời cậu là người yếu nhất trong số bốn ông.
Thứ tự này làm cho thân phận cậu ở trong ngôi nhà Hồng Lam này thực vi diệu.
Cậu hoặc là mạnh nhất ở trong một lĩnh vực nào đó, hoặc là yếu nhất trong một lĩnh vực nào đó, sắp xếp sẽ khiến người xếp dưới cậu trở nên lúng túng.
Mà trận PK ngày hôm nay có chút quá mức sắc bén.
Trong yêu đương, việc thắng thua giữa tình địch liên quan đến tôn nghiêm của nam nhân, chỉ có nhóm nam nhân mới hiểu được tình trạng khó khăn này.
Cậu xếp cuối cùng, đương nhiên không thể giảm bớt được lúng túng cho người xếp ở vị trí áp chít.
Bởi vì trận cạnh tranh này vốn là cạnh tranh giữa ba đại nam chủ, không liên quan gì đến cậu.
Cậu chỉ đến góp cho đủ sĩ số thôi.
Thế nhưng nếu cậu đứng thứ nhất sẽ không như vậy.
Ba người đều bại dưới tay cậu, địa vị của bọn họ vẫn như thế.
Đây là sự cân bằng tốt nhất.
Hơn nữa khách mời Hồng phương tìm đối tượng nhất định phải xem điều kiện tổng hợp, thích ai đã sớm ấn định từ lâu, không thể vì cậu thắng trận này liền đi thích cậu.
Ừm, cậu phải đứng thứ nhất, là kết quả tốt nhất!
Địch Tinh Thần thu lại nụ cười trên mặt, nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó nghiêm túc làm mấy động tác nóng người.
Hồ Anh ở bên cạnh cười nói: "Tinh Thần rất ra dáng nha, cố lên Tinh ca, tôi đứng về phía cậu, đánh bại bọn họ đi!"
Địch Tinh Thần xoay cổ tay, làm tư thế trung bình tấn, nhìn mấy người Bùi Úc bên cạnh.
Bọn hắn cũng đều làm động tác nóng người đơn giản, nhưng đều rất khắc chế, nhiều nhất là vẩy vẩy cánh tay và chân.
Bên ngoài càng bình tĩnh, trong lòng càng ra sức!
Từng người từng người tràn đầy khí lực, đây không phải trận chiến quyết đoạt hẹn hò bình thường, đây là trận chiến quyết đoạt vì tôn nghiêm nam nhân!
Quách Băng cầm cái loa, hỏi: "Các cậu chọn cái gì, chống đẩy hay gập người?"
Tuy rằng quy tắc của bọn họ là tùy ý chọn một hạng mục, chỉ cần tính số lần, nhưng chơi cùng hạng mục khẳng định kích thích hơn chút, càng công bằng hơn.
Càng công bằng, càng kích thích!
Quách Băng liền nói: "Chơi giống nhau đi?"
Thần thái của Hoắc Thành thoải mái như trước, hỏi: "Tôi đều ok, xem bọn họ."
Nghiêm Chấp gật đầu.
Bùi Úc cũng gật đầu.
Địch Tinh Thần có thể đoán ra Quách Băng muốn thay bọn họ chọn cái gì.
Quả nhiên, Quách Băng nói: "Vậy thi gập người đi."
Lục eo của nam nhân thú vị hơn.
Đạo diễn này quả là LSP.
"Hồ Anh các cậu cũng đừng nhàn rỗi, đến giúp bọn họ giữ chân đi." Đạo diễn nói.
Cơ hội Tu la tràng tốt như vậy, đương nhiên phải lợi dụng.
Lần này Hồ Anh cư nhiên không chạy đến chỗ Nghiêm Chấp, mà là vọt thẳng đến Địch Tinh Thần, cười tươi đứng trước mặt cậu.
"Cố lên." Hồ Anh nói.
Nhìn bộ dáng y cười không có ý tốt, hiển nhiên biết cậu là người đầu tiên ngã xuống, ý địch trêu chọc cậu.
Lâm Thanh Ninh chủ động đi giúp Bùi Úc.
Ôn Nặc hơi do dự, quay đầu nhìn Đoan Nghệ Hoa.
Đoan Nghệ Hoa cười nói: "Em chọn đi."
Ôn Nặc liền đến chỗ Nghiêm Chấp.
Đoan Nghệ Hoa chọn Hoắc Thành,
Địch Tinh Thần thở ra một hơi thật dài, nằm trên bở cát, Hồ Anh ngồi xuống dưới chân cậu giữ chặt hai chân cậu.
Hồ Anh vốn cho rằng Địch Tinh Thần sẽ cam chịu thua, kết quả thấy thần sắc Địch Tinh Thần nghiêm túc như vậy, nhận ra được Địch Tinh Thần đối với chuyện này rất nghiêm túc, cũng sửng sốt chút, lập tức cũng nghiêm túc lên.
Quan hệ y và Địch Tinh Thần quá thân, sắp coi cậu là chị em tốt, quên mất Địch Tinh Thần cũng là nam nhân, đồng thời là công, trong trận đấu PK như này, cậu hẳn cũng không muốn thua.
"Cố lên." Y nhỏ giọng nói.
Y hi vọng Địch Tinh Thần tận lực có thể làm thêm mấy cái, không cần thua quá thảm.
Y quay đầu nhìn bọn Bùi Úc, ba người này đều rất nghiêm túc.
Nghiêm Chấp là người có tính khiết phích nặng như vậy, lần này lại không sợ bẩn.
Một trận PK đơn giản, liền biến thành Tu La tràng.
Mấy chục người tổ tiết mục toàn bộ đều yên tĩnh, trên bờ cát chỉ còn âm thanh của gió thổ và sóng biển, mười mấy camera từ nhiều góc độ khác nhau tập hợp trên người mỗi người bọn họ.
"Tất cả chúng tôi đều đang giám sát, gập người nhất định phải đủ tiêu chuẩn a, không đúng tiêu chuẩn thì không được tính.
Đến, các anh chàng đẹp trai chuẩn bị, ba, hai, một, bắt đầu!"
Hoắc Thành là người đầu tiên phát lực, nhanh chóng đạt tới mấy lần gập người đủ tiêu chuẩn, Đoan Nghệ Hoa ngồi đối diện xem đến ngây người.
Nghiêm Chấp và Bùi Úc thì thuộc kiểu tương đối vào đâu vào đấy.
Địch Tinh Thần vuốt môi, hai tay vòng sau cổ, mỗi lần ngẩng lên