Diệp Ngôn lúc này không còn giữ được bình tĩnh. Hắn bật định vị lên nhưng không tìm thấy vị trí của cô. Cô đã nhớ lại, khi mất trí cô vốn là một người rất thông minh rồi. Những ngày qua cô lại có những thay đổi nhỏ từng chút một. Sự thông minh và quyến rũ của cô càng lộ rõ vậy mà hắn không nhận ra.
Diệp Ngôn hắn tự trách mình sống quen trong hạnh phúc và tình yêu của cô, làm hắn quên mất cô vì sao mà lại ở bên cạnh hắn.
Diệp Ngôn chỉ nghĩ nếu cô có thật sự tỉnh lại, có oán có hận, thì cũng phải đối mặt với hắn la hết ầm trời, chứ không phải chơi trò mất tích. Lại còn lên một chiếc xe lạ vốn như chuẩn bị từ trước hết vậy. Điều này làm Diệp Ngôn phải vừa khổ sở và lo lắng :
" Bảo Thiên em đã nhớ lại ... Em đã nhớ lại và giận anh nên mới bỏ đi đúng không ...? "
Hắn cúi đầu ngồi xuống, hất tung hết toàn bộ hồ sơ trên bàn xuống đất, không thể nào tập trung suy nghĩ được nữa. Tại sao Bảo Thiên lại rời đi, tại sao cô ấy không trách mắng hắn dù chỉ một lời. Hay cô muốn hành hạ hắn kiểu nào khác nữa đây.
----
Trợ lý Lý hay tin ngay lập tức chạy đến cho người đuổi theo xe, nhưng hình như bên nhóm người đi cùng Bảo Thiên đã chuẩn bị trước đó hết , nên đã nhanh chóng cắt đuôi được người phía Diệp Ngôn... Lý An rất hoang mang không kịp gõ cửa chạy vào bên trong thấy cả khung trời loạn lên do Diệp Ngôn hất xuống. Anh liền báo cáo lại :
" Diệp Tổng, xin lỗi anh , bọn họ đã có chuẩn bị, chúng ta bị cắt đuôi..."
Diệp Ngôn đang cúi đầu nét mặt lạnh lùng đã quay trở lại trên mặt anh từ lúc nào. Nụ cười đã theo Bảo Thiên không từ mà biệt biến mất rồi.
----
Diệp Ngôn nói :
" Không cần đuổi theo, cô ấy nhớ ra rồi... không cần đuổi theo nữa ..."
Trợ lý Lý lúc này mặt hốt hoảng lùi lại, anh ấy lại phải hít thật sâu mới nói tiếp :
" Tôi, Tôi thật sự rất xin lỗi, đến hôm nay tôi vẫn không thể điều tra ra thân phận của phu nhân ... Tôi sẽ ngay lập tức điều động toàn bộ lực lượng để điều tra...."
---
Diệp Ngôn nhìn Lý An rồi cười nhếch môi :
" Điều tra làm gì, cô ấy muốn rời khỏi tôi, điều tra được thì làm được gì, đánh cô ấy mất trí rồi bắt đem về lại sao ..."
Hắn vừa nói vừa ra hiệu cho trợ lý Lý ra ngoài đừng làm phiền hắn lúc này.
Lý An đứng nhìn Diệp Ngôn rất muốn an ủi anh lúc này, kêu anh hãy bình tĩnh lại...
Lý An đi vài bước mới quay lại : " Tôi dùng tư cách người bạn