Sau bữa ăn trưa hôm đó... Bảo Thiên không làm phiền ba và chồng cô bàn chính sự.. Hai người đàn ông bàn việc thì không thích người thứ 3 có mặt. Cô cũng hiểu vấn đề này nên quay về phòng mình.
Cô về phòng mình nằm nghỉ ngơi một lát, nhưng rồi chợp mắt lúc nào không hay..Đến chiều tối cô mới tỉnh dậy...
Trong lúc còn mơ màng tay cứ sờ sờ qua cạnh bên nhưng không có hơi ấm, cạnh bên khá lạnh, biết ngay chồng mình chưa về phòng vẫn còn bàn bạc ..
Cô thiết nghĩ chồng mình bàn gì mà cả buổi trưa đến giờ không về phòng với mình dù một tí...
Có tí không yên trong người Bảo Thiên vô thức đi về phía thư phòng. Cô không phải cố ý đến đó để nghe lén điều gì, đột nhiên cô dừng lại bên ngoài nghe thấy tiếng Diệp Viễn cất cao giọng:
" Con định chừng nào mới nói với Bảo Thiên về việc này, con bé là người thông minh sớm muộn nó cũng phát hiện ra..."
Bảo Thiên nghe nhắc đến mình nên đứng lại không vội gõ cửa :
" ... "
Cô đứng bên ngoài nghe được đoạn đó, bất giác trong lòng cô cảm thấy khó chịu vô cùng, một loạt suy nghĩ hiện lên trong đầu... Diệp Ngôn giấu cô, từ cái việc lừa cô về nuôi lúc mất trí chưa nói tới nay, việc đó xem như tạm bỏ qua, giờ lại thêm chuyện gì nữa đây...
Cô có nên nghe tiếp xem hắn ta đã giấu cô việc gì không. Bảo Thiên lưỡng lự một tí quyết định nghe tiếp xem sao.
Cô đứng đó định tiến tới nghe tiếp thì bị một cánh tay sau lưng mềm mại kéo lại ...
Cô giật mình quay lại bắt gặp ánh mắt Tố Thanh Thanh đang nhìn cô, tay để lên miệng ra dấu im lặng và kéo cô đi theo bà..Cô nhanh chóng đi kế bên dìu bà về hướng ban công phía ngoài phòng của bà. Có thể bà biết gì đó và muốn nói riêng với cô. Bảo Thiên gật đầu ngoan ngoãn đi theo.
Sau khi cô quay lưng kéo cửa kính cẩn thận, Bảo Thiên hướng mắt về phía mẹ chồng mình.
Mẹ chồng cô nở nụ cười, khiến buổi chiều mát mẻ mà muốn rực lửa bởi ánh bình minh đầy ma mị trong đáy mắt bà, nụ cười toát ra từ khí chất của một Đại Phu Nhân.
" Con biết vì sao chúng tôi quay về đây không . ? .."
Bảo Thiên nghe thoáng qua vội lắc đầu nhẹ
" Dạ không thưa mẹ "
Bà ấy cười nắm lấy tay cô nói tiếp lời vừa nãy :
" Vì Diệp Ngôn nói , nó muốn bảo vệ một cô gái suốt đời ...."
Cô nghe từ bà thốt ra lời đó thì nghĩ ngay đến chuyện của mình và gia đình cô...
" Anh ấy...."
- "