----
Cô ấy tắm bên trong mà Diệp Ngôn ngoài đây muốn kiếm nước lạnh xối liên tục thật sự.
Hắn đứng ngồi không yên không biết nghĩ gì , cứ đi tới đi lui cau mày khó chịu.
Điều lạ là Diệp Ngôn đường đường là một đại thần phong độ thế kia, trước đây rất nhiều cô gái diễn viên, người mẫu cởi đồ trước mặt hắn, quyến rũ hắn. Hắn còn không thèm liếc nhìn, lòng vẫn như băng trôi Nam Cực. Vậy mà giờ lại lâm vào cảnh này.
Liền nghe tiếng mở cửa phòng tắm, hắn giật bắn mình không biết làm gì, bay ngay lên giường giả vờ nhắm mắt ngủ.
----
Bảo Thiên quấn khăn tắm đi ra, nhìn ngó xung quanh một cái, thấy chồng mình đang ngủ, cô không muốn kêu hắn thức dậy vì sợ hắn mệt. Nên cô một mình tìm máy sấy tóc.
....
Giờ cô mới phát hiện căn phòng rất rất to nhưng lại ấm cúng, nó được trang trí trang nhã có lẽ chồng cô là một người khó tính hoặc chắc cũng nhạt nhẽo lắm đây. Cô lại suy nghĩ không hiểu sao mình yêu và cưới được người như thế này.
---
Cô loay hoay tìm máy sấy , cơ thể mỏng manh nên cô " át xì " một tiếng lớn làm Diệp Ngôn không cố giả vờ được nữa. Hắn ngồi bật dậy nhìn cô chầm chầm .
Cô quay sang nhìn hắn mĩm cười nói :
" Em làm anh thức giấc à......!!! "
" Chồng ơi, máy sấy tóc ..."
Hắn ngẩn người với nụ cười của cô. Đẹp đến mức nếu không phải Diệp Ngôn, gặp thằng khác chắc bay đến ăn tươi nuốt sống cô luôn rồi. Nụ cười ngây thơ ngọt ngào không có tí mưu đồ gì trong đó, khiến người ta chỉ muốn yêu thương và che chở.
Người phụ nữ này nên là của hắn chứ không nên của bất kỳ ai khác được. Trong đầu hắn lóe lên suy nghĩ đó rồi lại tỉnh lại vì tiếng cô kêu :
" Diệp Ngôn ...." " Anh còn mệt ư.. em xin lỗi .... "
Hắn nhanh chóng đi đến kệ cao bên kia lấy máy cho cô, cô cám ơn và ngồi sấy tóc rồi tự nhiên nói :
" Anh vẫn còn mệt , nghỉ ngơi tí đi em tự làm được..."
Hắn nghe xong, cất bước chậm rãi đến chỗ cô, cầm máy sấy tóc cho cô, và lấy trong tủ ra chiếc áo sơ mi khoát lên người cô nói nhỏ nhẹ : " Coi chừng cảm lạnh... " ( chính nhân quân tử quá các chế ơi ... vậy thì hơi tội chết mất )
---
Sấy xong tóc hắn bế cô lên giường đắp chăn lại
" Em nằm nghỉ mới đúng, anh đi tắm khi nào có đồ mang lên em mặc vào chúng ta cùng xuống nhà ăn cơm"
----
Bảo Thiên nằm mắt lim dim, cô không nói gì, chỉ biết nằm nghỉ ngơi theo lời hắn.
Giờ thì được dội nước lạnh rồi cố gắng quá thì dễ bị bệnh lắm nhé Diệp Tổng ơi huhu. Tội Boss của tôi chưa kìa ( thịt thượng hạn mà không ăn. Anh đúng cứng quá cứng mà ......để tui xem anh được bao lâu)
----
Sau khi có quần áo, cả 2 đi xuống nhà dùng cơm cho buổi trưa, nhưng giờ lại thành cơm chiều mất rồi. Vì cô ngủ quên hắn không nỡ đánh thức cô dậy thế là nằm cạnh nhịn đói ( 2 nghĩa ) ngắm nhìn cô...
Có thể trời ban