Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 354


trước sau

Chương 354

“Mộc Duy, chúng ta phải chuẩn bị tốt mọi thứ.” bà ta thản nhiên nói.

Mộc Duy nghi ngờ nhìn bà ta: “Bây giờ không phải vẫn đang tốt sao, còn cẩn chuẩn bị gì nữa?”

“Chuẩn bị……” Cô hít sâu một hơi, đôi mắt híp lại: “Rời đi!”

Trong lòng bà ta đã quá rõ ràng rồi, nếu bà ta vì Mãnh Hổ mà làm điều đó, Trương Hồng Khánh và Tiêu Mặc Ngôn sẽ sớm phát hiện ra! Trương Hồng Khánh có thể sẽ nghĩ đến tình cảm vợ chồng, nhưng tên thần kinh Tiêu Mặc Ngôn kia thì không! Kể cả khi bọn họ không tìm ra bà ta, những người như Mãnh Hổ là những kẻ tham lam nhất, nếu dễ dàng chiếm được lần đầu thì sẽ có lần thứ hai! Chừng nào cha con Mộc Duy còn ở đó, bà ta đừng nghĩ đến việc yên thân!

Mặc dùbà ta cũng không đành lòng, luyến tiếc địa vị, luyến tiếc hào quang, nhưng bà ta chỉ có thể quyết đoán ngay lập tức.

“Rời đi?” Mộc Duy kinh ngạc, không ai hiểu rõ hơn anh ta, bà ta coi trọng địa vị và thân phận của mình đến mức nào, ngay cả khi bản thân là một sự nhầm lẫn nhất thời, nó không đủ để ảnh hưởng đến việc đánh giá mục tiêu cuộc sống của bà ta.

“Mộc Mộc đang lớn lên từng ngày và chuyện của chúng ta cũng giống giấy không bọc được lửa vậy, sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác phát hiện!” Nguyễn Thanh Mai bình tĩnh nói: “Thà chuẩn bị trước còn hơn là bị người khác vạch trần!”

Mộc Duy sững người một lúc lâu, nhìn cô chằm chằm và dè dặt hỏi: “Mai Mai, có phải Trương Hồng Khánh … cũng có người ở ngoài rồi không?”

Ngoài khả năng này có thể ép Nguyễn Thanh Mai từ bỏ, anh không nghĩ ra được điều khác.

Nguyễn Thanh Mai trừng mắt nhìn anh ta:”Ông ta dám!”

Con người Trương Hồng Khánh rất cẩn thận, chuyện này không thể xảy ra được, Nguyễn Thanh Mai rất chắc chắn về điều này. Nói dễ nghe hơn, ông ta là một người nghiện công việc, thực ra, đối với đường công danh ông ta có sự nhiệt tình đến phi thường. Do ảnh hưởng bởi môi trường gia đình từ khi còn nhỏ, ý thức hoàn thành công việc của ông ta tốt hơn bất cứ điều gì.

Mộc Duy mơ hồ hỏi: “Vậy tại sao em lại quyết định rời đi?”

Nét mặt Nguyễn Thanh Mai khó chịu

và thêm phần lo lắng. bà ta thản nhiên nói: “Tôi là vì muốn tốt cho Mộc Mộc, mấy năm nay nó đã chịu không ít khổ cực, tôi muốn làm tròn trách nhiệm người mẹ của mình.”

“Được, anh biết rồi, anh sẽ chuẩn bị.” Cái cớ này không được đáng tin lắm, Mộc Duy cũng không hỏi thêm, anh ta luôn nghe theo Nguyễn Thanh Mai, chỉ cần bà ta mở lời, anh ta sẽ làm theo.

“Tôi phải xoay sở một số tiền trước, anh chỉ cần chờ tin của tôi thôi.” Vẻ mặt của Nguyễn Thanh Mai rất nghiêm túc, thực sự đã đến bước này, có quá nhiều vấn đề phải đối mặt, cần phải lên tốt cho kế hoạch rút lui trước mới ổn!

“Ừ” Mộc Duy gật đầu cười nhẹ rồi lại cúi xuống, vuốt ve áo sơ mi của bà ta: “Mai Mai ở lại đây thêm một lúc rồi hẵng đi…”

Nguyễn Thanh Mai nghiêng đầu nhìn anh, cũng đến giờ phút này rồi, anh ta vẫn còn tư tưởng đến việc này sao? Nhưng bà ta cũng không giận anh ta. Ngoài việc thiếu kiên nhẫn và quá thoải mái, thì đối xử với bà ta cũng không tồi. Ở bên Trương Hồng Khánh bà ta không thấy sự thoải mái đó, còn ở đây anh ta sẽ bù đắp tất cả cho bà ta. Nếu không, bà ta cũng không ở bên cạnh anh ta lâu như vậy.

Thấy tâm trạng của bà ta dịu lại, Mộc Duy lập tức quay lại và đèbà ta xuống giường, nhanh chóng kéo váy của bà ta xuống: “Mai Mai, mấy hôm nay không đến, anh nhớ em đến chết mất!”

Sự nhiệt tình của anh ta dần làm Nguyễn Thanh Mai lay động, bà ta giả bộ từ chối, sự tinh tế được lưu chuyển qua ánh mắt, ngập tràn sự thành thục, rất mê người. Mặc dù tuổi của Nguyễn Thanh Mai cũng bốn mươi có số rồi, nhưng bảo dưỡng rất tinh tế, giống như một phụ nữ trẻ tuổi ba mươi vậy. Nhìn vào bà ta ấy, Mộc Duy lại càng kích thích hơn…

Mộc Mộc trở về với túi đồ mua sắm trên tay, mở cửa ra, đặt đồ xuống và đổi dép đi trong nhà. Khi đi qua phòng khách và nghe thấy âm thanh truyền đến từ phòng ngủ, cậu cau mày và lặng lẽ bước về phòng mình.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện